Cô Dâu Thứ Mười Của Quỷ Vương

Chương 90

Ám vệ tìm được Vân Phi Tuyết, thấy một màn chấn động trước mắt, khi nhìn đến tiểu nam hài trong lòng nàng lại khiếp sợ, hắn như thế nào lại ở nơi này, hắn cũng không thể gặp chuyện không may, không dám chần chờ, lấy ra ám hiệu cầu cứu trong ngực áo, lập tức ném vào không trung, nhanh chóng quăng ra ám khí cất trong lòng……….

Làm……. Cổ tay của hắc y nhân đau xót, kiếm rơi xuống dưới, ám vệ liền tập kích vào phía sau hắc y nhân.

Vài lần tìm được đường sống trong chỗ chết, Vân Phi Tuyết sửng sốt nhìn người vừa đến, sao lại thế này? Bất quá hoàn hảo người này là bạn không phải địch, cùng lúc Nam Cung Vấn Thiên đang cùng hắc y nhân đánh nhau thở ra, tỷ tỷ không có việc gì là tốt rồi.

Tiêu Nam Hiên cùng Long Phi đang điều tra trên phố xá đồng thời thấy được tín hiệu cầu cứu trên không trung, thầm kêu một tiếng không tốt, thi triển khinh công tiến đến nơi đó…….

Thấy người giúp đỡ đột nhiên lại xuất hiện, hắc y nhân lập tức hô:“Các huynh đệ, phải giết được hắn, bằng không trở về cũng là chết, cho nên liều mạng đi.”

Vân Phi Tuyết nhìn hai người đang cùng hắc y nhân triền miên giao đấu, tâm không khỏi đich bị nhéo khởi, kiếm quang trước mặt làm nàng hoa cả mắt, căn bản thấy không rõ lắm chiêu thức của bọn họ, chính là chỉ là thấy hắc y nhân vây quanh hai điểm trắng không đồng dạng với nhau.

“Chúng ta đi.” Nàng đột nhiên kéo tay tiểu nam hài bước đi, hắn mới là đối tượng ám sát của bọn chúng.

Hắc y nhân phát hiện ý đồ trốn đi của nàng, hung hăng bắn ám khí trong tay về phía sau lưng của tiểu nam hài, nhờ mẫn cảm của nhiều năm huấn luyện, Vân Phi Tuyết lập tức quay đầu lại, liền thấy một cái phi tiêu lao thẳng vào ngực hắn, không kịp nghĩ, liền đẩy hắn ra……

“Vương phi cẩn thận.”

“Tỷ tỷ cẩn thận.”

Hai tiếng la cấp bách, nhưng thân người đều không thoát ra được, bị hắc y nhân hung hăng cuốn lấy.

Thử……… Phi tiêu lập tức bắn vào ngực của nàng…….

Thời điểm Tiêu Nam Hiên đuổi đến, liền thấy một màn mạo hiểm này, tay đỡ lấy thân thể lay động của nàng, nhổ xuống phi tiêu trên ngực nàng, sau đó điểm trụ huyệt đạo, không áu chảy ra.

Đồng dạng cảm thấy Long Phi một bên ôm lấy Triệt Nhi đang bị thương, ánh mắt hiện lên tia đau lòng.

Hắc y nhân thấy Quỷ vương đột nhiên xuất hiện, giơ tay nói: “Rút.” Không rút chính là chịu chết.

“Còn muốn chạy, các ngươi còn có thể đi đâu?” Mâu quang của Tiêu Nam Hiên trở nên lạnh lẽo, buông Vân Phi Tuyết ra, trong tay đột nhiên xuất hiện một cái chiết phiến (quạt giấy).

Thân ảnh của hắn tựa như sứ giả Câu Hồn, bóng ma trong phút chốc liền bao phủ trụ bọn họ, chiết phiến xoát một chút rớt ra trượt đi chợt lóe một mặt tràn ngập bạo tàn cùng ác độc.

Hắc y nhân chỉ có thể ra sức chống cự, tránh chiết phiến nhưng đều không kịp, một đám thân ảnh đều không kịp khóc thét một tiếng, không ngừng phun rơi máu tươi rơi xuống dưới.

Trong luồng phiến ảnh lợi hại máu tươi tiếp tục phun; Ở cuồng mãnh cường lệ chưởng phong lý sinh mệnh tiếp tục như vậy lãnh khốc vô tình, như vậy thảm thiết thê lương, làm cho Vân Phi Tuyết ở bên cạnh một phen khiếp sợ, xem đến ngây người, đáy lòng bốc lên từng trận sợ run cùng hàn khí, thất thần hơn nửa ngày .

Nàng không phải không có thấy qua người ta giết người, nhưng phương thức giết người tàn nhẫn như vậy, nàng vẫn là lần đầu tiên thấy, hắn cư nhiên tàn khốc như thế, mấy cái mạng người biến mất trong nháy mắt.

Người bên cạnh cũng kinh hãi không thôi, mặt đất đầy thi thể hắc y nhân, không khỏi hoảng sợ, Quỷ vương quả nhiên giống với lời đồn, lãnh huyết vô tình, tàn nhẫn lãnh khốc.

“Triệt Nhi.” Tiêu Nam Hiên trên người không dính một giọt máu tươi, dừng trước mặt tiểu nam hài, trong mắt bắn ra quang mang sắc bén.

“Hoàng huynh.” Tiểu nam hài cúi đầu kêu một tiếng, sợ hãi lui vào trong lòng Long Phi .

“Sư huynh, trước đừng truy cứu, Triệt nhi không có việc gì là tốt rồi, về Vương phủ trước rồi hãy nói.” Long Phi ôm lấy Triệt nhi nói.

Hoàng huynh? Có ý tứ gì? Tiểu nam hài là đệ đệ của hắn? Vân Phi Tuyết sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng lại, đột nhiên cảm giác được thân thể không thích hợp, đau đớn từng đợt tấn công nàng, nàng cắn môi, liều mạng chịu đựng.

“Hồi Vương phủ, truyền Thái y.” Tiêu Nam Hiên đưa tay đem Vân Phi Tuyết ôm vào trong ngực phân phó.

“Dạ, Vương gia.” Một thị vệ vội vàng rời đi trước.

Nam Cung Vấn Thiên nhìn tỷ tỷ bị hắn ôm lấy, lặng lẽ rời đi.

Bị hắn ôm vào trong ngực, Vân Phi Tuyết chỉ cảm thấy sự đau đớn thậu tận xương kia càng ngày càng lợi hại, tay không hề ý thức nắm chặt tay hắn, muốn giảm bớt thống khổ của chính mình.

Đột nhiên bị nàng cào đau, Tiêu Nam Hiên không khỏi nhìn vế phía nàng đang nằm trong lòng, vậy nên mới phát hiện, trên đầu nàng mồ hôi lạnh chảy ròng, sắc mặt thống khổ nhăn lại, cắn chặt môi đến chảy máu…….

Hắn cũng đồng thời phát hiện miệng vết thương trước ngực nàng chảy ra máu đen, không tốt, nàng trúng độc rồi, thi triển khinh công hướng về phía Long Phi nói:“Ta về Vương phủ trước, ngươi ôm Triệt nhi đuổi theo.”

“Làm sao vậy sư huynh?” Long Phi trong lòng ôm Triệt nhi đuổi theo hắn.

“Trên phi tiêu có độc.” Tiêu Nam Hiên vừa nói xong những lời này, bóng dáng liền mất dạng.

***

Trong Vương phủ.

Tiêu Nam Hiên đem Vân Phi Tuyết đã muốn hôn mê sắc mặt xanh tím đặt lên giường, sau đó ra lệnh Thái y đang đứng một bên: “Mau.”

“Dạ, Vương gia.” Thái y không kịp hành lễ, trực tiếp đến trước giường của nàng.

Thời điểm Thái y thấy nàng, cũng kinh hãi, sau khi cẩn thận kiểm tra, mới đứng dậy hồi bẩm:“Vương gia, Vương phi là trúng Nhất tiếu bán bộ phong.”

“Ngươi xác định ? Nhất tiếu bán bộ phong là nửa bước liền bị mất mạng, mà cũng là mỉm cười mà chết, cùng bệnh trạng của nàng hoàn toàn không giống.” Tiêu Nam Hiên đưa ra nghi vấn.

“Vương gia, thần xác định, Vương phi sở dĩ có thể sống , còn đau đớn khó chịu như vậy, là vì trong cơ thể nàng còn có một loại độc dược không biết tên, hai loại độc dược phát sinh tác dụng tương khắc, cũng ngoài ý muốn cứu được tánh mạng của Vương phi.” Thái y hồi đáp, đây xem như là may mắn ngoài ý muốn.

Thân thể của nàng còn có một loại độc dược? Tiêu Nam Hiên nhíu mày, nhưng hiện tại không phải thời điểm nghiên cứu việc này “Có thể giải sao?”

Bình Luận (0)
Comment