Có Em, Có Cả Thế Giới!

Chương 30

Ngoại truyện 2

5 năm sau kể từ khi cậu và anh thành vợ chồng, anh trở thành một Tổng giám đốc bật nhất Hàn Quốc và cậu trở thành một người vợ gương mẫu trong mắt mọi người.

” Con đứng đó lại cho ba”

Chính cậu đang đuổi theo đứa con đáng yêu đó, tên của bảo bối là BamBam. Một đứa nghịch ngợm và luôn bị cô giáo than là nắm đầu quậy phá của lớp.

” Ba lớn ơi, ba nhỏ muốn đập con”

BamBam cứ thế mà chạy vòng vòng trong công ty, nhân viên chỉ biết đứng cười nhìn hai cha con đuổi nhau đó.

” Con còn dám nữa! Bảo ba con mông không bự bằng bà kia vậy chắc con bự quá”

JungKook tức điên khi đứa con đứt ruột sinh ra lại so sánh mình với bà mông to trong siêu thị vừa đi ngang qua.

” Ba nhỏ mông bự mà chỉ không bằng bà ấy thôi”

BamBam chân ngắn nên bị cậu tóm được mà bế lên tiến thẳng lên phòng của ba lớn.

” Con hay lắm, rốt cuộc con là con của ba lớn hay của bà kia hả?”

BamBam sinh ra đã có nét hút hồn, môi đỏ và dày, mắt lanh lợi và tương lai cao không kém gì ba lớn.

” Con của ba lớn và ba nhỏ mông vừa”

Con trai nhỏ là đã biết đủ thứ chuyện cả, nhân viên ở đây cũng quen với tính cách của cậu chủ nhỏ đó.

” Con thiệt mà, mông không có mà nói hoài”

JungKook phải thừa nhận là tử khi có đứa con này thì cuộc sống cũng vui hơn khi được ở bên một đứa có cái miệng không kém gì TaeHyung.

” Này, mông con này. Tròn và chuẩn bị to hơn ba nhỏ rồi”

BamBam nhảy xuống sàn thang máy rồi kéo quần xuống khoe đôi mông nhỏ trắng của mình.

” Con trai mà thích khoe hàng thế, đừng nói lớn lên gặp gái gặp trai là như vậy là ba nhỏ mà biết đánh là mông lép luôn đấy”

JungKook chịu thua rồi kéo quần BamBam lên, con nít mới học lớp một mà ghê thật.

” Con sẽ không bao giờ lép tại chỉ có người con thích mới khoe thôi”

BamBam tít mắt cười, cậu thích nhất lúc con mình cười như thế. Đôi mắt to huyền giống cậu và cái tính thú giống ba lớn của nó.

” Không biết con sinh ra giống ai?”

Cậu chẳng biết đứa con này học cái tính nết đáng yêu mà khùng điên đó từ ai, cậu làm gì có dạy.

” Là ba lớn đấy ạ, ba lớn hay tắm với con hay khoe mông nên con khoe lại vói ba nhỏ”

BamBam ngây thơ nói, thật sự là quả thực ngây thơ đến sốc não mà chết thôi, chồng cậu dám dạy thứ này cho con.

” Sao này đừng tắm với ba lớn nữa nghe chưa?”

Bế BamBam lên, cuối cùng cũng đến lầu của anh. Cả hai nhanh chân bước đến trước cửa đẩy mạnh vào.

” Chồng ơi, em và con.....”

Vui vẻ mở cửa vào thì đập vào mắt cái cảnh tượng không thể nào nổi máu lên mới làm lạ, thư kí mới của anh đang lau coffee đổ trên ngực anh.

” Em em........”

Chưa kịp nói gì, vợ và con anh để lại ánh mắt tàn nhẫn mà đóng cửa như muốn vỡ ra làm đôi đó.

” Thì ra không có tôi dám làm vậy với thư kí mới sao?”

JungKook đang muốn nổi điên lên đập chết chồng mình, còn BamBam không thua kém gì.

” Ba nhỏ đừng giận con thấy chị thư kí đó cũng xinh mà, mông cũng to mà ngực cũng to nữa”

Tưởng con mình sẽ an ủi cho mà nó lại châm dầu vào lửa, thật sự là cái miệng thối của nó làm cậu tức đến chết thôi.

” Con về với ba lớn và cô ta đi”

JungKook không thèm bế nữa mà đặt xuống rồi đi mất, BamBam ngơ 5 giây rồi lấy lại tinh thần mà chạy theo.

” Ba nhỏ đừng bỏ con! Oa.......con vẫn thích sờ mông tròn của ba nhỏ hơn....oa đừng có bỏ mà con muốn được sờ mông”

Nhân viên đi ngang không thể nào tin được cậu chủ nhỏ đó thật ra không phải dạng vừa đâu, người ta vừa khóc vừa đòi quà còn đây vừa khóc vừa đòi sờ mông.

” Bảo bối của ba lớn, ba nhỏ đâu rồi?”

TaeHyung nghe tiếng khóc của con mình chạy đến bế vào lòng, lay nhẹ để an ủi đứa hay mít ướt này.

” Ba nhỏ đi rồi, tại con hết. Kì này hết được sờ mông của ba nhỏ rồi”

BamBam vùng đầu vào ngực ba lớn, cũng do cái miệng thốt ra lời ngọc nên mới như vầy.

” Con nói gì mà ba nhỏ bỏ đi”

TaeHyung tò mò không biết BamBam nói gì mà vợ anh bỏ, từ đó giờ hiếm khi bị JungKook bỏ khi miệng lắm lời.

” Con chỉ nói là thư kí mới của ba lớn có mông to mà còn ngực to nữa cái ba nhỏ giận đùng đùng bỏ con”

BamBam khóc nức nở lên, nhân viên đứng đó xem mà như đang xem hài do cậu chủ nhỏ làm diễn viên, cưng thế nên nhân viên ai cũng quý.

” Haiz....con nói vậy ba lớn bỏ cũng phải! Mốt mà như vậy phải nói là ba nhỏ có mông to vừa tròn vừa trắng, da thì đẹp như con nít, môi thì đỏ nghe chưa?”

TaeHyung chỉ biết lắc đầu rồi dạy con mình câu nói để cậu bớt giận hơn, hai cha con cùng nhau xuống thang máy tìm cậu.

” Con thuộc rồi, như vậy ba nhỏ sẽ hết giận ạ”

BamBam nín khóc mà học câu nói đó, mặt mày cũng tươi hơn mà cười. Thang máy vừa đến đại sảnh thì chạy ra ngoài khi thấy bóng dáng của ba nhỏ.

” Ba nhỏ...ba nhỏ”

BamBam la lớn nhìn cậu, cậu chỉ biết đi nhanh ra khỏi cái đại sảnh xây chi mà như cái sân vận động đi hoài không ra thế này.

” Ba nhỏ chờ con với....”

Bước chân nhanh hơn tiến về phía cậu, chỉ biết là bao giờ phải đuổi kịp ba nhỏ chứ không sẽ đi mất.

” Ba nhỏ đừng có giận con....”

TaeHyung đi theo sau đứa con đang chạy như sóc này, lớp một như chẳng khác gì mẫu giáo chỉ khác cái đầu óc hơn người khác.

” A......”

Chân quá nhanh nên vấp phải chân kia liền té thẳng xuống đất mà khóc lên, JungKook quay lại thấy BamBam té liền chạy thật nhanh đến mà bế nên.

” BamBam ngoan, đừng khóc...ba nhỏ thổi sẽ hết đau thôi”

JungKook ôm đứa con nhỏ vào lòng, kéo ống quần lên thấy hai đầu gối đỏ ửng lên mà thổi nhẹ. TaeHyung ngồi nhẹ xuống xem BamBam có thương tích không.

” Ba nhỏ đừng giận Bam nha, ba nhỏ có mông to vừa tròn vừa trắng, da thì đẹp như con nít, môi thì đỏ và chân dài hơn chị thư kí nhiều lắm nên BamBam chỉ thích sờ mông của ba nhỏ thôi”

BamBam nói những gì mà TaeHyung vừa dạy xong, cậu nghe cũng đủ biết TaeHyung dạy cho nó.

” TaeHyung, anh dạy cho con sao?”

JungKook ngước lên nhìn anh đang hướng mắt đánh trống lãnh đi đâu đó, chỉ lắc đầu.

” Là ba lớn dạy con, nhưng cái chân dài thì của con thêm vào”

BamBam quả nhiên là biết đấu đố với người lớn, JungKook thương yêu mà ôm BamBam bế ra khỏi đại sảnh.

” Em định đi đâu?”

TaeHyung đi theo cậu, chẳng biết cậu đi đâu giờ này. Chẳng lẽ đến nhà WooYoung chơi nữa sao.

” Đi chơi, anh lên chơi với thư kí mới đi. Cô ấy đẹp lắm”

JungKook đang rất giận anh, nhớ lại cái cảnh thân mật đó càng nổi điên lên khi thấy mặt anh.

” Em đừng có giận nữa được không? Anh không có ngoại tình như em nghĩ đâu mà, chỉ là cô ấy sơ suất đổ coffee lên áo anh thôi”

TaeHyung từ khi có vợ phải gọi là “ Đội vợ lên đầu là sống“. Cưng chiều hết mực và không dám làm gì sai trái.

” Anh còn dám cho cô tay lau giùm, anh hay lắm rồi. Tránh ra”

JungKook thật sự không thể nào chấp nhận được, TaeHyung thật sự đã sai lầm khi cho người khác lau giùm.

” Anh xin lỗi mà”

TaeHyung ôm cậu vào lòng còn BamBam ở dưới đất nhìn hai ba đang ôm nhau tiện thể người ta không chú ý mà đi ra phía sau lưng JungKook lấy tay sờ mông ba mình.

” BamBam, cái tay thối của con muốn bị ba nhỏ đánh rồi đấy”

JungKook cảm nhận được đứa con yêu dấu đang sờ mông mình trước mặt thiên hạ, thật sự ai tin đây là cậu chủ nhỏ của tập đoàn hàng đầu xứ Kimchi chứ.

” Con sờ một chút thôi, ba nhỏ cứ ôm ba lớn đi”

Thật sự là BamBam ngây ngơ đến mức độ ba nhỏ và ba lớn đành bó tay chịu thua, không biết lớn nên còn dữ dội như thế nào.

” Em thương con đừng có giận anh nha”

TaeHyung mặt dày chưa từng thấy mà mỉm cười với BamBam, hai cha con y như một.

” Em thương Bam nên tha cho anh, lần sau thì em sẽ dẫn con đi”

JungKook thoát ra khỏi vòng tay đó nhưng chưa thoát khỏi tay của đứa con “đáng yêu” của mình.

” Được được! Chúng ta về nhà”

TaeHyung vui vẻ kéo BamBam ra khỏi cái mông của vợ, bế con mình vào xe. Cậu mỉm cười nhẹ rồi vào xe, ngồi kế anh còn BamBam ngoan ngoãn ngồi ở dưới.

” Ba lớn cho con qua nhà anh hàng xóm chơi được không ạ?”

BamBam sinh ra không ngồi yên miệng không ngừng nói, đứa con này cũng ham chơi không kém gì những đứa trẻ khác.

” À, anh Mark đúng không?”

Nhắc đến đấy là anh biết ai rồi, đứa trẻ người Hàn sống bên Mỹ 8 tuổi vừa chuyển về cách đây 3 tháng.

” Đúng rồi ạ, con thích chơi với anh ý”

BamBam lúc trước ít chơi với ai từ khi có Mark hình như rất thân thiết, đi chơi chung, ngủ chung, tắm chung và có vài lần mặc đồ chung.

” Được đấy, ba nhỏ cho con đi chơi với anh Mark”

JungKook cảm nhận được Mark dù khá trầm tính so với BamBam nhưng cực kì tốt bụng và thân thiện.

” Ba lớn tốt bụng mua đồ ăn cho con và anh Mark đi a~”

Cái chiêu trò này cả anh và cậu đều quen, cái gì cũng đòi cả nhất là thức ăn làm hết cách chỉ được ăn.

” Được ba lớn mua cho con và anh Mark”

Anh chỉ biết chiều con là trên hết, dù gì cũng vui chơi còn đỡ hơn cắm đầu vào cái những trò game ảo đấy.

” Anh lớn tốt nhất luôn”

BamBam nhảy lên ghế buồng lái ngồi trên đùi của JungKook, đứa con không biết giống ai mà rất tự nhiên và tự tin vô cùng.

TaeHyung chiều cậu mà mua rất nhiều, kem Baskin Robbins, gà rán, pizza và cả chai nước ngọt lớn.

” Anh Mark ơi~”

Cái giọng đáng yêu đó vang lên, JungKook xách thức ăn cho con mình đang bấm chuông la hét.

” Ôi, BamBam con đến chơi sao? Chào ba của BamBam”

Mẹ của Mark chạy ra mở cửa cho tiểu quậy, bà cực kì thích đứa trẻ này. Nhìn lớn lên sẽ điển trai vô cùng không kém gì Mark nhà bà.

” Chào mẹ Mark, đây mà một chút thức ăn mà tôi mua cho hai đứa và cả nhà”

JungKook vui vẻ đưa những túi đồ ăn đó cho mẹ Mark, nhìn thấy BamBam đã bay ra đứng nói chuyện với Mark ở trước cửa chính.

” Cảm ơn ba của BamBam nhé! Tôi sẽ chăm sóc BamBam”

Mẹ Mark vui vẻ nhận lấy, nhà cậu chỉ cách đây khoảng 400 xách hàng rào chỉ tại cái sân đinh thự quá bự thôi.

” Cảm ơn chị ạ”

JungKook cúi chào rồi vẫy tay tại biệt BamBam, còn đứa con yêu thì chu mông ra lắc lắc rồi lè lưỡi chạy mất vào nhà. Cậu gặp Mark cũng nhiều rồi mà phải công nhận lớn lên chắc chắn đẹp trai lắm.

JungKook đi bộ về phía cổng chính, thật sự là rất thích có sân rộng như đi bộ thì dã man cực kì. Vào đến nhà chỉ biết đứng thở nhìn TaeHyung đang xem TV.

” Em muốn ăn tối món gì?”

TaeHyung đang chăm chú vào TV nghe tiếng cậu về liền quay lại nhìn, quản gia vẫn đứng đó đợi câu nói.

” Truyền thống là được ạ”

JungKook quay sang nhìn quản gia, người này gắn bó cũng năm năm nên rất tin tưởng.

” Vâng thưa cậu”

Quản gia cũng đã 30 tuổi nhưng phải gọi là không kém gì quản gia lớn tuổi, rất hiểu chuyện va cực kì nghiêm túc trong công việc.

” BamBam đấy, anh đừng có dạy hư nó nữa”

Cậu ngồi xuống kế bên anh, cậu không muốn con mình sẽ bị đầu độc bởi những lời nói của anh.

” Anh có dạy nó gì đâu tại anh nói có một lần mà BamBam có thể nhớ hết được mà”

Anh cũng đâu có nhắc hoài để con mình học thuộc tại trí nhớ và khả năng tiếp thu quá tốt mà thôi.

” Sao này anh đừng có nói mấy cái điều đó nữa là được”

JungKook mệt mỏi mà nhìn anh, anh ngồi xích lại gần choàng tay qua ôm lấy bảo bối.

” Miễn là em vui anh sẽ không nói nữa”

Người chồng như anh không biết bây giờ kiếm đâu ra đây, vừa nghe lời vợ mà còn cực kì cưng chiều nữa chứ.

” Thưa hai cậu, bữa tối đã làm xong”

Quản gia bước ra, cả hai đều bước vào ăn tối và cậu không lo cho mấy cho BamBam, dù gì bên đó cũng quý con mình nên sẽ không làm gì hại nó cả.

Đúng 20 giờ tối thì cậu chủ nhỏ BamBam trở về nhà sau khi chơi đã với anh Mark. BamBam nhảy lên người ba lớn mỉm cười tít nhìn ba lớn và ba nhỏ.

” Ba lớn con muốn xem phim ma”

BamBam cực kì sợ ma mà cực kì thích xem phim ma nên xem xong tối nào cũng qua phòng cả hai chui vào giữa ngủ.

” Được ba lớn bật cho con xem”

TaeHyung xong đầu còn rồi chuyển kênh đến kênh giờ này hay chiếu phim nhất, anh chẳng biết mỗi lần xem phim ma JungKook cũng sợ và mỗi lần con bay vào giữa ngủ cậu toàn ôm BamBam thôi.

JungKook thật sự rất sự mà choàng hai chân mình qua quanh eo anh, hai tay ôm lấy anh còn BamBam thì ôm lấy chân của anh mà run rẩy dù không la gì hết.

” Á....ma”

Bất ngờ ma xuất hiện trên màn hình làm BamBam đứng tim mà ôm chặt lấy chân của ba lớn mà run còn JungKook thì nhắm mắt lại ôm chặt lấy anh không rời.

” BamBam, vợ à. Bình tĩnh nào, chút nữa mà ngộp quá là chết không ai nuôi cả hai đâu”

TaeHyung cảm thấy ngộp khi một người ở dưới chân làm chân anh không chậm đất được còn vợ thì ôm ngang hông.

” Em/con sợ lắm”

JungKook và đứa con yêu đồng thanh vang lên, nước mắt muốn chảy ra ngoài vì sợ ma đến chết thôi.

TaeHyung cũng quen rồi, mỗi cuối tuần là bị kẹp như cái miếng thịt bị hai miếng bánh kẹp lại. Anh cảm thấy hạnh phúc khi có một gia đình trong mơ nhiều người ao ước. Anh cảm thấy quý trọng cuộc sống mình đang có, có cậu bên cạnh và một đứa con trai tinh nghịch đó.

Một cuộc sống hạnh phúc là khi có cậu bên cạnh anh mỗi ngày bình thương như thế.

Cuối tuần lại được xem những bộ phim kinh dị đó mà ai đó ôm lấy chân anh rồi ai đó kẹp cứng người anh như thế.

Anh cảm thấy cuộc sống thật may mắn khi có cậu và bảo bối nhỏ bên cạnh mỗi ngày mỗi tháng và mỗi năm như thế.

Cảm ơn thế giới đã mang em và bảo bối nhỏ đến anh, cho anh cả thế giới đó.

= Hoàn =

--------------------------------------

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ fic trong thời gian qua! Cảm ơn những ai đã ở giúp đỡ con au này nha. Cảm ơn babe Hoài Như đã giúp chị nhé, nào nào chúng ta cùng chờ đón một bộ fic mới nhé.
Bình Luận (0)
Comment