Cô Gái Đáng Yêu Và Những Chàng Siêu Quậy Ngổ Ngáo

Chương 5

Tại bar Dell

Nó mệt mỏi nhắc từng bước chân nặng nề bước ra khỏi bar nó cảm giác không đứng được nữa rồi đầu nó rất đau hoa mắt mà bây giờ ở đây lại không có ai ở đây ken thì đi lấy xe còn kun và ren thì đi có việc trước rồi trong khi đó bọn trong bar lại cứ tìm cơ hội để tiếp cận nó

Bên ngoài bar bọn họ cũng đến những chiếc siêu xe đừng lại trước cửa bar 6 anh bước ra như mọi lần lại làm chấn động cả bar Nhật Minh thì lich lãm trong bộ vét màu xanh đậm áo sơ mi trắng với dôi dày lười màu đem. Gia bảo và Gia huy thì tinh nghịch trong áo phông đem đài qua hông phong cách và chiếc quần jean rách ngoài ra họ còn kết hợp với vòng cổ chữ thập, kính đâm và dày thể thao hàng hiệu. Vương Tử thì mặt áo phông trắng bên trong bên ngoài khoác chiếc áo khoác da đem mặt quần jean. Minh quân thì lãm tử trong áo sơ mi trắng quần jean đem và dày lười. Huy vũ thì vẫn giữ cách ăn mặt thời thượng áo phông trắng quần jean áo vét dài đến đầu gối dày lười

Trong khi bị mất thằng trong bar vây nó thì vẫn loạng choạng bước ra cửa thật tình sao nó lại mệt mỏi thế này không biết

Tránh ra - nó lạnh lùng lên tiếng nhưng tiếc thay cho nó lời nói đó vô dụng với mấy thằng ấy

Nè em kiêu như vậy làm gì, em có biết đại ca của tụi anh để ý em lâu rồi không - không quan tâm nó vẫn bước tiếp nhưng lại bị thằng đại ca kia chặn lại

Anh là Tử long hân hạnh được làm quen - nói rồi anh cười nhẹ nụ cười của anh cũng làm không ít đứa con gái trong dó mê mẩn và anh nghĩ cách này chắc cũng sẽ hiểu quả với nó nhưng không nó đáp lại anh bằng cái nhích mép, anh kinh ngạc với thái độ của nó nó đang kinh anh sao thật không tin được, bây giờ nó đã thật sự chọc đạn hắn rồi

Cô nghĩ mình có giá lắm sao, nhìn lại cô xem được tôi để ý là may măn lắm rồi _ đúng là nhìn nó bây giờ rất tệ mái tóc màu tím được thả ra che gần hết khuân mặt của nó chỉ để lại dôi môi khuyến rũ nó mặt chiếc áo phông trắng quần jean và dày thể thao bên ngoài còn khoát chiếc áo vét là đo ken sợ nó lạnh nên lấy áo của anh cho nó nhìn nó giống 1 đứa nhà nghèo đua đòi hơn 1 tiểu thư quyền quý. Vả lại anh cũng chả rỗi việc đi chêu nó làm gì chả qua anh muốn biết dung mạo của người con gái mà được 3 chàng trai nhà hàn gia để ý tại vì anh thấy nó đi cùng 3 người này vào bar nên anh thấy hiếu kì

Hay là cô vừa được đại gia nào ngủ cùng nên kiêu căng như vậy - tử long lại tiếp tục châm biến nó khi nhìn thấy chiếc áo vét nó đang mặc

Nó vẫn không để ý lững thững bước ra đến cửa bar nó ngã qụy xuống nhưng nó không thấy đau nó lại còn cảm thấy ấm áp đến lạ kì thật thảo mái dẽ chịu

Cô không sao chứ - Vương Tử lên tiếng thì ra anh đã đỡ nó thật ra từ lúc xuống xe mấy anh đã thấy nó bị hội của thằng Tử Long trêu gẹo từ trong bar rồi các anh không nghĩ cô gái này có sức hút đến vậy nên mới thử tìm hiểu xem sao với lại anh cũng ghét thằng Tử LONG lắm nên định dùng nó để chọc tức hắn

Tử Long thấy vậy bực mình qua lại bar vì anh biết bọn họ đang cố tình chêu tức anh đây mà

Két....... chiếc lambogini từ từ tiến lại phía nó 1 thân ảnh thanh mảnh bước xuống xe kun tiến lại gần nó bế nó nó vào xe trong sự ngạc nhiên của tất cả mọi người có mặt ở đấy

Không phải thiên nam kia sao vậy người đó là ai - từ trong bar đi ra thiên trang không khỏi ngạc nhiên khi thấy anh bế người con gái khác vào xe

Còn phải hỏi à chắc là nó rồi - thiên yến gằn từng chữ cũng tại vì nó mà bây giờ thiên nam và mọi người trong nhà không quan tâm cô nữa lại còn sắp bị ông đuổi ra khỏi nhà

( t.giả mọi người vẫn thế mà,T.Yến biến đi chỗ khác, t. giả vâng)

Kệ đi chị mình sẽ tính sổ với nó đần bây giờ mình đi chơi thui máy anh ấy đến rồi kìa - thiên trang nhìn chằm chằm vào bọn họ không rời mắt

Trông khi đó họ vẫn đang dơ ra vì nó một đống câu hỏi về nó và cả thiên nam luôn xoay quanh đầu họ quen biết thiên nam đã lâu cũng được coi như bạn chí cốt hiểu tính anh như vậy mà bọn họ vần không thể ngờ ngày thường anh luôn tỏ ra mình là lãng tử nhưng lại không bao giờ đến gần bất kì người con gái nào nhưng ai ngờ hôm nay anh lại bế nó vào xe của mình đúng là loạn mà

Ừ đi ra cỗ mấy anh đi - thiên yến từ nãy đến giờ nghĩ đến nó mà quên mất mình ra đâu để đón mấy anh

Anh vương tử ơi - thiên trang khoác lấy tay anh, gọi anh 1 cách thân mật nhưng đối nghịch với cách thân mật ấy của cô là 1 cái đẩy đau đớn từ phía anh kiến cô ngã nhào xuống đất

Nhìn thấy em mình bị như thế thiên yến rút kinh nghiêm chỉ giám đứng gần các anh cất giọng hờn ròi nói - Các anh đến muộn thế làm bọn em chờ mãi

Biến - huy vũ lạnh lùng nhìn cô nói bằng con mắt kinh bỉ

Chất giọng lanh như băng của huy vũ vang lên làm cô và cả thiên yến đều không rét mà rung chủ động lùi sang 1 bên nhường đường cho các anh vào trong

Tại đinh thự

Kun nhẹ nhàng bế nó nó vào trong ôn tồn nói với quản gia chan

Làm 1 bát cháo thịt rồi mang lên phòng đi chuyển bị 1 ít thuốc nữa nó lại đến rồi - kun nhẹ giọng đặt dò ông chan

Ông chan không nói gì chỉ người hầu đẫn kun lên phong ngoài mấy anh ra chỉ có mỗi ông biết nó lại đến nữa rồi là cái gì, cứ khi nó gặp ác mộng mơ thaays chuyện của 11 năm trước ngày mà mẹ của ren mất nó lại sốt và toát mồ hôi lạnh và hơn ai hết ông biết rằng cô chủ nhà mình thương yêu bà chủ cả đến nhường nào hồi nó còn bé bama nó bận đi công tác ken và kun phải đi ru học từ lúc sinh ra đến lớn bà nhung luôn ân cần chăm sóc nó từng tí một bà luôn nhẹ nhành vỗ về âu yếm nó như con gái ruột , nghĩ đến đây ông chan bất chốc thở dài

Bác làm gì mà ủ rũ vậy tiểu mai mai và kun lúc ở bar cháu thấy nó không được khẻo lắm -ken và ren bước vào thấy bộ dạng ủ dũ của quản gia chan liền lên tiếng hỏi

Cô chủ và cậu chủ về rồi chỉ có điều cô chủ đang sốt hiện tại đang được cậu kun chăm sóc sóc ở tầng hai từ dãy cầu thanh đi sang bên trái ngoài cửa có tên của cô chủ - quản gia chan cung kính trả lời ông biết rằng kiểu khi bảo cô chủ bị sốt các cậu chủ lại sốt sắng cả lên hỏi họ đang ở đâu nên ông trả lời luôn cho tiện

Vậy chúng cháu lên trước nhờ ông chuyển bị cháo hộ - ren nói song cũng quay đi luôn không đợi ông chả lời. Thảm nào lúc nó ôm anh ở đinh thự hàn gia anh đã cảm thấy người nó nóng nóng hơn nữa còn toát mồ hôi lạnh
Bình Luận (0)
Comment