Nhìn rõ bộ mặt thật của tên tra nam, nữ quỷ đã không còn vướng bận gì, quyết định đi đầu thai. Tuy nhiên, trước khi đi, cô ta không quên báo mộng tạm biệt cha mẹ mình.
Sáng hôm sau, cha mẹ nữ quỷ tỉnh dậy, ban đầu còn không tin, nhưng sau khi kể lại giấc mơ cho nhau nghe, họ mới phát hiện rằng cả hai đều có cùng một giấc mơ. Lại thấy trong tài khoản ngân hàng có thêm năm vạn tệ, hai người liền đưa mắt nhìn nhau, lập tức lái xe đến huyện Thần Vương. Nhưng nhà của Vương Tiên Cô đóng cửa im ỉm, hỏi ra mới biết bà ta đã bị người khác tố cáo lừa đảo, truyền bá mê tín dị đoan, bị cảnh sát bắt đi.
Những năm qua, có không ít người đã tiêu tiền cho bà ta, nghe tin bà ta bị bắt, họ cũng tới tố cáo mình bị lừa đảo, người đến đồn cảnh sát báo án nối liền không dứt.
Số tiền thống kê được không phải là một con số nhỏ, Vương Tiên Cô có lẽ sẽ phải ngồi tù dài dài.
Dương Miên Miên và mấy người khác là người báo án, hôm sau đặc biệt đến đồn cảnh sát để lấy lời khai, vừa ra khỏi cửa thì gặp lại người giàu mới nổi hôm qua xưng huynh gọi đệ với Hướng Ý.
Chỉ qua một đêm, người này đã tiều tụy hơn nhiều.
Nhìn thấy Hướng Ý, người này như tìm được người anh em đồng mệnh tương liên, lập tức nhào tới kể khổ.
Hắn tiêu hai vạn tệ để tìm một cô gái trẻ đẹp làm vợ ma cho người cha đã mất, gặp ai cũng không nhịn được mà khoe khoang mình có hiếu.
Ai ngờ tối đó hắn mơ thấy người mẹ đã mất hơn mười năm cầm d.a.o đuổi theo mình.
Người mẹ vừa đuổi vừa mắng hắn là đồ con bất hiếu, phải c.h.é.m c.h.ế.t hắn.
Hắn nửa đêm bị dọa tỉnh, ban đầu chỉ cho là mơ, sáng ra thay đồ mới phát hiện trên người đầy những vết bầm tím chi chít khắp người.
Hắn hoảng sợ, vừa tảng sáng đã chạy đi tìm Vương Tiên Cô, lúc này mới biết bà ta đã bị bắt.
“Người anh em nói xem tôi có thảm không? Mẹ tôi nói nếu tôi không xử lý con hồ ly tinh kia, bà ấy sẽ xử lý tôi. Bây giờ tôi không dám nhắm mắt, sợ vừa nhắm mắt mẹ tôi lại cầm d.a.o tới doạ tôi. Đúng là lừa người hại người.”
Hướng Ý nghe mà cạn lời, hôm qua người này vui vẻ đi tìm mẹ kế ma cho cha mình đâu phải như thế này.
“Đây là do anh sai, mẹ kế ma đó là do anh tự tìm, đâu phải người khác ép anh?” Dương Miên Miên nói: “Chuyện cũng xong rồi, sao có thể nói người ta lừa anh?”
Tên nhà giàu mới nổi bị nói đỏ mặt: “Sao… sao lại không… Vương Tiên Cô hôm qua phải ngăn tôi lại mới đúng!”
Trước đồn cảnh sát có không ít người đứng, đa số là những người đến báo án vụ lừa đảo của Vương Tiên Cô, trong đó có không ít người làm cha mẹ vì nghe theo lời đồn mà gả con cái đã khuất cho người khác. Nghe tên nhà giàu kể hắn tìm vợ ma trẻ đẹp cho cha mình, họ lập tức tỏ vẻ khinh bỉ.
Tên nhà giàu nổi giận, trừng mắt nhìn Dương Miên Miên: “Đàn ông chúng tôi nói chuyện, tới lượt phụ nữ như cô xen vào sao?” Nói xong, ông ta lại dùng giọng của người từng trải nói với Hướng Ý: “Loại phụ nữ này không nên chiều chuộng, càng chiều càng được đằng chân lân đằng đầu.”
Ông ta thấy Dương Miên Miên ăn mặc giản dị, lại luôn đi theo Hướng Ý, liền tự động cho rằng cô là dạng phụ nữ ham phú quý.
Hướng Ý trợn mắt nhìn người đàn ông bị thù hận làm mờ mắt, theo bản năng lùi lại vài bước, sợ bị trí thông minh của ông ta làm liên lụy.
Người giàu có không nhận ra Hướng Ý đang tránh né, tiếp tục than thở: “Người anh em giúp tôi xem phải làm sao, Vương Tiên Cô bị bắt rồi, chuyện của tôi phải làm sao đây.”
Hướng Ý không dám lên tiếng.
Người có thể giúp, ông ta vừa rồi đã đắc tội rồi.
Đúng lúc này, phía trước có một đôi nam nữ trung niên đi tới, hai người này có vài phần giống với nữ quỷ.
Phía sau họ là Vạn Khải mang khẩu trang.
Nữ quỷ đã đi rồi, nhưng dấu tay ma trên mặt Vạn Khải phải mất thêm mười ngày nửa tháng mới hết, Dương Miên Miên không có ý định giúp anh ta xóa dấu tay ma, xem như đây là hình phạt cho anh ta.
Có một cảnh sát nhỏ thấy có người cầm cờ tặng, còn tưởng là đem tặng cho đồn cảnh sát, vừa định bước tới nhận, liền thấy người phụ nữ trung niên kia chạy thẳng tới chỗ Dương Miên Miên.
Người phụ nữ trung niên vừa tới liền nắm tay Dương Miên Miên, vô cùng xúc động: “Ân nhân, may nhờ có cô, nếu không Tiểu Đồng của chúng tôi không biết còn phải chịu bao nhiêu khổ.”
Bước chân của cảnh sát nhỏ cũng khựng lại.
Người phụ nữ trung niên vừa nói vừa mở cờ ra, trịnh trọng tặng cho Dương Miên Miên: “Tối qua Tiểu Đồng báo mộng cho chúng tôi, chúng tôi cũng tìm hiểu sự tình từ nhà họ Vạn, thật sự rất cảm ơn cô, tấm cờ này là tấm lòng của chúng tôi, xin cô nhất định phải nhận.”
Chỉ thấy trên tấm cờ nhung màu đỏ thẫm thêu bốn chữ vàng rực rỡ.
“Trừ ma vệ đạo.”
Thấy rõ dòng chữ trên cờ, mọi người đều tỏ vẻ kỳ lạ.
Vừa có một bà thầy cúng bị bắt vào tù, đây lại đến một thầy trừ ma vệ đạo?
Cảnh sát nhỏ nhìn tấm cờ, muốn nói lại thôi, vừa khéo nhìn thấy đồng nghiệp đi tới, lập tức kéo người đó lại: “Anh Triệu, người này có phải đang truyền bá mê tín dị đoan không?”
Triệu Anh Hùng khựng lại, liếc nhìn liền kéo cảnh sát nhỏ sang một bên, nhỏ giọng nói: “Suỵt, đó chính là người Lý Đội nhà chúng ta nói là tai tinh chuyển thế.”
Vừa nói xong, đột nhiên bên cạnh có bóng đen phủ xuống, Triệu Anh Hùng quay đầu nhìn, mặt lập tức trắng bệch.
Mẹ ơi, Dư lão sư đã đến từ lúc nào…
Dư Duyên vừa nghe nói Miên Miên lại vào đồn cảnh sát, vội vàng làm xong việc bước ra, liền nghe thấy Triệu Anh Hùng đang nói xấu bạn gái mình.
Ánh mắt của anh vượt qua đám đông rơi trên cô gái đang cầm tấm cờ cười rạng rỡ, ánh mắt không khỏi trở nên dịu dàng.
Miên Miên của anh không phải là sao chổi chuyển thế, mà là nơi nào có cô, nơi đó yêu ma quỷ quái đều không có chỗ trốn.
Giống như mặt trời.
“Dư lão sư, có điện thoại của anh, thầy Dư gọi tới.” Sau lưng có một cảnh sát bước tới nhắc nhở.
Dư Duyên vừa định bước tới chỗ Dương Miên Miên, nghe thấy lời này, lập tức dừng chân, ánh mắt dịu dàng lập tức biến mất.
Điện thoại được gọi tới văn phòng, anh nhấc máy, alo một tiếng.
Trong điện thoại truyền tới một giọng nói: “Mai là giỗ mẹ con, về nhà ăn cơm.”
Giọng nói lạnh như băng, không nghe ra chút tình cảm cha con.
Nói xong chưa đợi Dư Duyên lên tiếng, bên kia đã cúp máy cái rụp.
…
Nữ quỷ chỉ là một trong số các nạn nhân của cuộc hôn nhân âm dương này, không biết tên tiểu quỷ và bà thầy kia đã hại bao nhiêu oan hồn.
Dương Miên Miên liền báo lại tình hình này cho bên chăm sóc khách hàng của ứng dụng Kim Mãn Lộ.
Kim Mãn Lộ là ứng dụng duy nhất của địa phủ ở nhân gian, nhận được báo cáo này, địa phủ vô cùng coi trọng, lập tức triển khai điều tra.
Là người tố cáo, Dương Miên Miên còn nhận được phần thưởng 100 điểm tích lũy, đây có thể coi là niềm vui ngoài ý muốn.
Khoảng cách với điểm tích lũy cần thiết để thăng chức càng ngày càng gần.
Rảnh rỗi không có việc gì, Dương Miên Miên lấy điện thoại ra chơi game, vừa đăng nhập, mục bạn bè đã hiện lên không ít tin nhắn thông báo.
Vừa mở ra xem, toàn là 【Ta là đại gia】 gửi tới.
Nói rằng câu lạc bộ của anh ta có ma, muốn nhờ cô tới xem thử.
Dương Miên Miên trong lòng có chút nghi hoặc, người này ba lần bốn lượt muốn kéo cô tới câu lạc bộ của anh ta, cô đều không đồng ý, lẽ nào đổi chiến lược rồi?
Cô vốn không định đi, nhưng 【Ta là đại gia】 rất nhanh đã gửi địa chỉ qua.
Chính là tiểu khu Bắc Âu, rất gần! Quan trọng là tiểu khu này còn là nơi trước kia cô từng nhắm tới định mua nhà cho ba.
Dương Miên Miên nghĩ lại, liền đồng ý.
Nếu tiểu khu này thật sự có ma, nói không chừng cô còn có thể chuyển tới ở cùng ba.
Cô hiện giờ sống ở tiểu khu này chính vì lúc trước nhắm trúng nơi này âm khí nặng. Tiểu khu có ma người khác sợ, nhưng với cô mà nói thì vừa vặn, hơn nữa nếu thật sự có ma, giá nhà còn có thể hạ xuống không ít.
Dương Miên Miên vừa tính toán, vừa lái xe tới tiểu khu Bắc Âu.
Trước đó cô đã nhắn tin cho 【Ta là đại gia】, anh ta nói sẽ đợi ở cổng tiểu khu.
Dương Miên Miên lái xe tới gần, từ xa đã thấy trước cổng tiểu khu có một người đàn ông ngồi xổm, mặc áo hoodie, đi dép lông, khoảng 25, 26 tuổi, ôm điện thoại bấm bấm bấm.
Không cần đoán, người này chắc chắn là 【Ta là đại gia】.
Dương Miên Miên dừng xe bên đường, xuống xe bước tới cạnh anh ta, thấy quả nhiên anh ta đang chơi game, tình thế bất lợi, đang cố gắng chống đỡ, nhưng nếu cố gắng thêm một chút, trang bị đầy đủ nói không chừng còn có thể lật kèo.
Cố Phi nhận ra bên cạnh có người, nhân lúc về thành liếc nhìn, phát hiện là một cô gái trẻ.
“Em gái, em cũng chơi game à?” Cố Phi hỏi.
Dương Miên Miên ừm một tiếng.
Giọng nói cũng mềm mại như vậy.
Cố Phi không nhịn được thẳng lưng, như được tiêm m.á.u gà, mặc kệ lính, không cần chiến thuật, xông thẳng ra, như vũ bão, bắt được người liền xuống đòn tới tấp, thao tác các kiểu, di chuyển né đòn.
Màn hình đầy tiếng chửi mắng.
【Đầu Xù】: Đội trưởng, đầu óc anh bị shit lấp rồi à, mau quay lại, đối phương đã tới cao địa rồi.
【Bắc hơn cả cực Bắc】: Trận này chắc chắn thua.
【Xin đừng jeet ta】: Thôi, không chơi nữa, nằm im chờ thua thôi.
【Ta sẽ jeet ngươi】lại không nói gì, trực tiếp quay về điểm hồi sinh chờ thời khắc trận đấu hoàn toàn thất bại.
【Ta là đại gia】 chơi sát thủ, sát thủ xông ra ngoài nghịch dại, một đám da giòn thịt mềm ở nhà không cách nào chống đỡ được đối phương, cao địa rất nhanh đã bị địch chiếm đóng, trận này không có gì bất ngờ, rất nhanh đã thất bại thảm hại.
Nhưng điểm của 【Ta là đại gia】 vượt xa mọi người, đặc biệt mười phút cuối cùng như đánh m.á.u gà, giành được không ít mạng.
Chơi xong một trận, Cố Phi thở dài, cười nói với Dương Miên Miên: “Đám người này quá tệ, dẫn thế nào cũng không dẫn được, mình anh cũng không làm gì được.”
Dương Miên Miên có khuôn mặt rất dễ lừa gạt, mềm mại đáng yêu, đặc biệt là vào mùa đông, mũ áo khoác còn có một vòng lông xù, áo khoác này có chút rộng, mặc lùng bùng trên người, trông như con thỏ con mềm mại, đáng yêu vô cùng.
Cố Phi lúc nãy bận chơi game không để ý, bây giờ nhìn kỹ, tim không nhịn được đập nhanh hai nhịp. Cô gái này nhìn chằm chằm hắn, chẳng lẽ là thích hắn?
Khóe miệng Cố Phi nhếch lên: “Em gái, ID game của em là gì, anh thêm em nhé, sau này anh dẫn em chơi.”
Dương Miên Miên: “Xin đánh giá 5 sao.”
Cố Phi: “Gì cơ?”
Dương Miên Miên lạnh nhạt nói: “Anh gọi tôi tới bắt ma.”
Cố Phi ngẩn ra, một lúc lâu sau mới phản ứng lại, ha ha cười vài tiếng: “Anh biết rồi, em chắc chắn là đang đùa với anh, em là ‘Bảo vệ hòa bình thế giới’ đúng không?”
Cố Phi tỏ vẻ mình đều biết cả: “Còn muốn lừa anh.”
Dương Miên Miên liếc anh ta một cái, không nói gì, lấy điện thoại ra thành thạo đăng nhập game, đưa thông tin cá nhân cho anh ta xem.
Tên trong game hiện rõ là "Xin đánh giá 5 sao."
Game liên kết với WeChat, không ai vì một trò đùa mà đưa cả WeChat cho người khác.
Sự thật bày ra trước mắt, Cố Phi không thể không tin.
Nhưng chuyện này cũng quá huyền ảo rồi.
"Xin đánh giá 5 sao" là một trong số ít người chơi mà Cố Phi thấy có kỹ năng tốt, ý thức tốt, bình tĩnh, vô tình, không tán gẫu linh tinh, anh ta không thể ngờ rằng người chơi c.h.é.m g.i.ế.c như thái rau trong game lại là một cô gái dễ thương.
Đặc biệt là vừa rồi cô còn nhìn hắn chơi một trận.
Lại còn thua.
Người ngoài thì xem náo nhiệt, nhưng nếu là người trong nghề thì xem kỹ thuật, còn không phải là vạch áo cho người xem lưng sao?
Cố Phi lập tức xìu xuống.
“Anh nói ở đâu có quỷ?" Dương Miên Miên vừa hỏi, vừa đi vào trong đánh giá môi trường tiểu khu.
Cảnh quan rất đẹp, lúc nãy tới đây cô cũng chú ý xung quanh có chợ và siêu thị, đều rất gần, chắc chắn ba cô sẽ rất hài lòng với nơi này.
Cố Phi một lúc lâu mới hồi phục lại từ cú sốc lúc nãy, dẫn Dương Miên Miên đi vào tiểu khu vừa kể tình hình.
Không lâu trước đó, hắn có lập một câu lạc bộ game, nửa chuyên nghiệp nửa chơi, cả câu lạc bộ cộng thêm trợ lý sinh hoạt tổng cộng có 6 người, vì vậy hắn thuê một căn nhà ba phòng hai sảnh trong tiểu khu này làm nơi làm việc.
Lúc đầu mọi chuyện đều rất ổn, chuyện kỳ lạ bắt đầu từ khi hắn đổi một phòng thành phòng chơi game.
Ví dụ như điện thoại để trong phòng chơi game, rõ ràng đã khóa màn hình, đi ăn về, lại chuyển thành giao diện game.
Ví dụ như bọn họ rõ ràng đang ngủ, trong phòng chơi game không có ai, nhưng luôn nghe thấy tiếng va chạm của ghế, giống như trong phòng chơi game có người, luôn trốn trong đó chơi game lúc bọn họ không có ở đó.
Dương Miên Miên nghe xong quay đầu nhìn anh ta: “Anh không tìm hiểu xem trước đây ngôi nhà này có vấn đề gì không à?”
Cố Phi: “Tìm hiểu rồi, tôi hỏi cả trung gian và ban quản lý, không có vấn đề gì, nhà này trước đây chủ cũ có đứa con bị tự kỷ, nghe nói hai vợ chồng đưa con ra nước ngoài trị liệu, nên ngôi nhà này mới để trống ra.”
Nhà ở tầng 16, Dương Miên Miên vừa nghe vừa theo Cố Phi vào thang máy.
Cố Phi liếc nhìn khuôn mặt mịn màng của Dương Miên Miên, nói: “Thực ra tôi vốn không tin chuyện này, biết đâu là bọn họ quên khóa màn hình. Không phát hiện ra gì cũng không sao, lát nữa tới chúng ta chơi vài trận được không?”
Hắn gọi Dương Miên Miên tới thực ra là muốn cô xem câu lạc bộ, tìm cơ hội lôi kéo người về.
Cố Phi nói xong không nghe thấy đối phương trả lời, quay đầu lại nhìn thấy Dương Miên Miên còn đang đứng trong thang máy, ánh mắt dừng ở cuối hành lang phía trước.
Hắn nhìn kỹ về hướng đó, chẳng thấy gì cả.
“Cô đang nhìn gì thế?” Cố Phi bước tới hỏi.
Dương Miên Miên: “Nhìn quỷ.”
Cố Phi: “…”
Lão đại à, đừng kể chuyện ma nghiêm túc như thế được không?
Cố Phi xoa xoa cánh tay, quả nhiên là người chơi "Xin đánh giá 5 sao", từ chối người khác cũng thật sự là một đòn chí mạng.
Ngượng ngùng cười: “Ài, nếu cô thực sự không muốn đến câu lạc bộ của tôi thì coi như tôi chưa nói gì.”
Dương Miên Miên không để ý tới hắn, vẫn nhìn chằm chằm vào cuối hành lang.
Ở đó có một hồn ảnh mờ nhạt, nói là quỷ thì không chính xác, vì đó chỉ là một tàn hồn hình thành từ chấp niệm mà thôi.