Cô Giáo, Học Sinh Hay Thế Thân?

Chương 7

Reeng….reeng…reeng…-tiếng chuông báo thức vang lên làm cho hai con người đang ngủ bỗng giật mình thức dậy

- Cô: Ưm…mình đang ở đâu đây??? Đầu mình đau quá

Cô trong cơn mơ ngủ thì thấy nó lù lù xuất hiện đang nhắm mắt tiến về phía nhà vệ sinh. Bỗng dưng cô muốn trêu chọc nó nên đã khóa cửa phòng tắm làm cho nó va vào cửa trán xưng một cục u như cái bánh bao

- Nó: A…aaaaa…đứa nào dám trêu ông

- Cô: Hahaha- cô ôm bụng nằm trên giường cười lăn cười lóc

- Nó: Cô được lắm dám trêu em- nó nhảy lên giường chọt lét cô làm cho cô chảy cả nước mắt mà van xin

- Cô: Hahaa…đừng…hahaa..đừng mà…tha…hahaha…tha cho cô. Cô sợ nhột…hahaha

- Nó: Hừ. Tạm tha cho cô

Khi dừng lại thì nó mới cảm nhận được sự mập mờ giữa hai người. Nó đang nằm trên người cô, mặt hai người gần tới nỗi sắp chạm vào nhau, hai chú thỏ trắng của cô đè ép thung lũng của nó làm cho mặt nó nóng bừng lên.

- Nó: Cô..cô…vscn đi. Em sẽ đi xuống lầu chuẩn bị đồ ăn sáng cho cô- nói rồi nó chạy như bay xuống lầu với khuôn mặt đỏ ửng làm cho cô bất giác mỉm cười

- Cô: Nhóc thật đáng yêu

Cô bước xuống lầu với bộ đồ ngủ doremon của nó trông rất đáng yêu

- Nó: Cô thật đáng yêu ^.^

- Cô: Cô biết điều đó

- Nó: =.=” Cô ngồi ăn sáng đi rồi em chở cô đi về nhà thay đồ để đến trường

- Cô: Ừm

Sau khi ăn sáng xong thì nó lên thay đồ và xuống lấy xe chở cô về nhà. Nó đang dắt chiếc moto thân yêu của mình ra thì cô lên tiếng phản đối

- Cô: Em chưa đủ tuổi để lái xe này mà nhóc

- Nó: Cô yên tâm em có bằng mà

- Cô: Thiệt không đó

- Nó: Hehehe…cô yên tâm. Chở người đẹp em sẽ cẩn thận

Cô nghe nó khen mình thì bất giác đỏ mặt. Nó thấy cô chần chừ không lên thì một tay nhất người cô lên đằng sau làm cô giật mình

- Cô: A.. Nhóc…làm gì vậy??? – cô lấy tay đấm nhẹ vào lưng nó

- Nó: Haha…em chỉ sợ trễ giờ thôi

Ngồi đằng sau nó cô cảm giác thật ấm áp, tấm lưng tưởng như gầy gò ấy lại rất vững chắc. Nó cho cô một cảm giác an toàn và ấm áp lạ kì. Cô cảm thấy như chỉ cần có nó nó sẽ luôn ở bên che chở bảo vệ cho cô vậy.

Còn về phía nó thì lại cảm thấy hạnh phúc vạn phần, mỗi sáng được thấy người mình yêu, được chở người ấy đằng sau xe thì còn gì hạnh phúc bằng.

Két…-chiếc xe dừng lại trước cổng nhà cô

- Nó: Cô vào thay đồ đi em sẽ chờ cô

- Cô: Thôi không cần đâu. Cô tự đi là được rồi

- Nó: Cô nhanh đi không là trễ giờ mất

Cô thấy cũng đã trễ nên đành nhanh chóng vào nhà thay đồ

Sau 20p cuối cùng cô đã bước ra với bộ đồ công sở ôm sát dáng người có lồi có lõm của cô, mái tóc dài được búi lên để lộ cái cổ trắng nõn làm cho nó say đắm.

- Nó: Cô thật là đẹp ♡.♡

- Cô: *đỏ mặt* Đi nhanh đi ở đó mà nịnh cô

Nó nhanh chân phóng ga đến trường vì nhà cô cách trường không xa nên chẳng mất chốc hai người đã đến nơi. Hai người rẽ ra hai hướng người thì về lớp, người thì lên phòng của mình để chuẩn bị đi dạy sau một kì nghỉ bệnh.

Tại lớp 11A2

- Nó: Lớp đứng!!!

- Cô: Các em ngồi xuống đi

- Cả lớp: Cô ơi…cô cô khỏe chưa cô???

- Cô: *cười mỉm* cô khỏe rồi. Cảm ơn các em

- Vinh lớp phó lao động: Lớp trưởng lo cho cô lắm đó cô ơi

- Nó: Nè…mày nói gì thế

Nhìn thấy nó ngượng ngùng làm cả lớp cười ầm lên. Cô thấy vậy thì giải vây cho nó

- Cô: Thôi nào các em…đừng chọc bạn nữa. Chúng ta bắt đầu học thôi

Trong tiết học cô cứ chăm chú giảng bài còn nó thì cứ chăm chú dõi theo cô. Mỗi khi cô nhìn xuống đều thấy nó nhìn cô thì bất giác đỏ mặt. Trong giờ nó luôn giơ tay phát biểu và pha trò làm cho cả lớp sôi nổi cả lên. Thật ra thì môn nào nó cũng giỏi trừ văn với hóa. Nhưng không biết là do cô dạy quá giỏi để có thể cảm hóa được đầu óc khô cằn mù văn chương của nó hay là do đầu nó bị ấm đầu mà bỗng chốc tiết văn hôm nay nó dường như hiểu tất cả.

Hai tiết văn trôi qua nhanh chóng làm nó cảm thấy tiết nuối. Giờ ra chơi đã đến mọi người đều nhanh chân chạy xuống cănteen để khỏi phải chen để mua đồ. Thấy cô vẫn ngồi trong lớp để xử lí văn kiện thì nó bước lên chỗ cô

- Nó: Cô còn ngồi đây sao??? Cô có đói không em đi mua gì cho cô ăn nha

- Cô: Cô lười lết lên văn phòng quá

- Nó: Thật không ngờ

- Cô: Gì *lườm nó*

- Nó: Hehe không có gì. Cô ăn đi – nó đặt thanh chocolate lên bàn rồi phóng đi

Tùng…tùng…tùng…- tiếng trống trường vang lên báo hiệu đã kết thúc 5 tiết học mệt mỏi. Học sinh vui vẻ kéo nhau đi về. Cậu đang cất sách chuẩn bị đi về địnb quay qua kêu nó chở mình ké về vì hôm nay cậu không đi xe thì nó đã biến đâu mất tiêu.

- Cậu: Mới đây mà đâu rồi nhỉ??? Thôi đành đi uber về vậy

Cốc…cốc…cốc…

- Cô: Vào đi

- Nó: Cô chưa về hả???

- Cô: Là em sao. Chờ cô một chút cô xong ngay đây *thu dọn đống hồ xơ cô đang xử lí*

- Nó: Cô có mệt không??? Có thấy đau đầu chóng mặt gì không???

- Cô: Cô không sao. Em cứ làm như cô yếu đuối lắm vậy

- Nó: (Cô luôn luôn là người cần được che chở lo lắng trong mắt em)

Sau khi dọn dẹp xong xui thì cô bước đi trước còn nó theo sau. Nó thích đi sau cô, cảm giác như là một hiệp sĩ đi theo bảo vệ công chúa của mình vậy và quan trọng hơn đi phía sau có thể thoải mái nhìn ngắm thân hình hoàn hảo bên trong bộ đồ công sở bó sát của cô a~~~~

- Cô: Nè nhóc. Sao em không đi lên trước mà cứ đi đằng sau cô vậy???- sau khi đã yên vị phía sau xe nó thì cô cất tiếng hỏi để giải đáp thắt mắt của mình

- Nó: Em thích như vậy. Đi phía sau để có thể ngắm cô kĩ hơn ^.^

- Cô: Cô già rồi có gì để ngắm chứ

- Nó: Cô làm sao mà già được. Cô như một nữ thần xinh đẹp nhất mà em từng gặp ý

- Cô: Em thật dẻo miệng

- Nó: Em chỉ nói sự thật thôi mà. Em chưa từng gặp ai mà đẹp mà quyến rũ như cô cả ♡.♡

Là phụ nữ thì ai chẳng thích người khác khen mình, cô cũng chẳng ngoại lệ. Nhưng khi nó khen cô, cô có cảm giác rất khác. Không dung tục tầm thường như những người đàn ông nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống mà là một ánh mắt, một cảm giác say mê làm cho tim cô bắt đầu loạn nhịp.

Trước cổng nhà cô

- Nó: Cô ơi. Cho em ăn ké nha *gương mặt cún con*

- Cô: Cô không biết nấu hay mình ra ngoài ăn nha

- Nó: Thôi giờ này đi nắng lắm. Cô vô đi em cũng biết nấu sơ sơ để em nấu cho cô ăn

- Cô: Ăn được không đó

- Nó: Cô cứ yên tâm

- Nó: Cô đi tắm đi. Em nấu xong sẽ gọi cô xuống ăn

- Cô: Ừm

Sau một hồi loay hoay trong bếp thì cuối cùng nó đã nấu được một món canh và hai món mặn.

- Nó: Mình cũng tài quá đi chứ

Cô bước xuống lầu thấy nó mồ hôi nhễ nhại thì bước tới định phụ giúp nó thì bị nó cản lại

- Nó: Cô xuống rồi hả?? Mau ra bàn ngồi đi. Ở đây nhiều dầu mỡ lắm

- Cô: Hay em lên tắm đi. Lúc nãy em đưa áo khoác cho cô mặc giờ còn nấu ăn dính dầu mỡ như vậy chắc khó chịu lắm- cô vừa lau mồ hôi cho nó vừa nói

Cô đâu biết rằng chỉ một hành động vô ý của mình mà làm cho tim người kia như muốn nhảy ra ngoài

- Nó: Được…được…rồi để em đi lên lầu tắm. Cô ăn trước đi để nguội không ngon đâu.- mặt nó đỏ như gấc chạy lên lầu nhưng cô cứ nghĩ là do ban nãy đi nắng nên cũng không để ý lắm

Sau một lúc thì cuối cùng nó cũng tắm xong. Do không có đồ thay nên nó chỉ khoác một cái áo choàng tắm của cô, những cọng tóc phủ xuống còn ướt nước làm cho nó không còn vẻ baby cute nữa mà thay thế vào đó là sự quyến rũ chết người.

- Nó: Cô ơi!!! Cô ơi *quơ quơ tay*

- Cô: À…ờ…ăn ăn thôi

- Nó: Yêu em đi em không đòi quà ^.^

- Cô: Ai…thèm yêu em chứ

- Nó: Em vừa đẹp vừa giỏi thế này mà không thèm là hối hận nha

- Cô: *lè lưỡi trêu nó* Đồ không biết xấu hổ

- Nó: Mua một cục mỡ tặng mồ cục xương mua em đi em sẽ giặt đồ nấu ăn quét nhà

- Cô: Để suy nghĩ lại

- Nó: Tổn thương sâu sắc. Đại hạ giá như vậy mà không mau hốt là không kịp nha

- Cô: Hàng tồn kho như em ai mà thèm

Bữa ăn nhanh chóng trôi qua trong bầu không khí vui vẻ.

- Cô: Nè…em tăng nhiệt độ lên đi

- Nó: Như thế này là mát rồi mà cô

- Cô: Em đúng là da dày thịt béo mà. Mau mau tăng nhiệt độ lên cô lạnh

- Nó: Được rồi. Chiều ý nữ thần vậy
Bình Luận (0)
Comment