Cơ Giáp Chiến Thần

Chương 59

Sáng hôm sau tiểu đoàn của Trần Lạc được quân bộ điều thêm quân nhu và cơ giáp bổ sung, ban đầu quân bộ định phái thêm lính mới đến, sau khi nghe tin tiểu đoàn của Trần Lạc giải quyết hơn vạn sa hạt cộng thêm năm tiểu đoàn Nhân Ngư, quân bộ ai mặt cũng ngây ngốc, bao nhiêu thư từ kiện cao tiểu đoàn mười ba đều bị vứt sọt rác, đáp lại thư từ là chiến báo của trận đánh kèm theo một câu “ có thực lực như vậy, làm gì cũng được thông qua “.

Đám chỉ huy sau khi đọc chiến báo nhiều người không tin đòi xem vi deo trận chiến, toàn bộ vi deo được quân bộ ghi lại gửi cho từng vị chỉ huy, xem xong vi deo không ai nói một lời chỉ còn lại thở dài, trong lòng âm thầm hối hận, thực lực không bằng người ta.

Đám chỉ huy sau khi trở về doanh trại liền lập tức gia tăng huấn luyện đám lính, trận chiến cua tiểu đoàn mười ba đốt lên ý chí quân nhân từ lâu đã tắt ở hành tinh này, họ lần đâu tiên thấy được người Trái Đất chém người Nhân Ngư như đang thái rau vậy, đám linh thì thầm kêu khổ không thôi, không biết chỉ huy bị sao mà đột ngột gia tăng huấn luyện, tuy vậy cũng làm cho mặt bằng chung của quân đội tăng lên, về sau mỗi một người lính Trái Đất đặt chân lên hành tinh Takessin đều cảm thấy vinh dự, chỉ có tinh anh mới được đến hành tinh này huấn luyện, Takessin trở thành biểu tượng của quân nhân, những ai từ Takessin trở về đều có huy hiệu riêng, đi bất kì đâu trong dải ngân hà đều được ưu đãi đặc biệt để tưởng nhớ đến vị Chiến Thần đầu tiên của Trái Đất.

Lần này quân bộ sau khi xem xong kết quá chiến đấu của Trần Lạc đích thân ông của Du Du gọi cho Trần Lạc, ông muốn tiểu đội của Trần Lạc hoạt động độc lập trong chiến dịch dưới sự chỉ huy của hắn, mọi trang thiết bị, vật tư chỉ cần mở miệng, sẽ được đáp ứng đầy đủ, lần này quân nhu được đưa đến gấp đôi lần trước, cơ giáp thiên lang đưa đến hơn một trăm chiếc, nhân viên hậu cần hơn hai trăm người, đảm bảo vật tư cho tiểu đoàn Trần Lạc có thể đánh dã chiến hai tháng.

Toàn tiểu đoàn sau khi bổ sung vật tư đều được nghỉ ngơi một ngày sau đó chuẩn bị hành quân, trận chiến lần này diễn ra trên một ốc đảo rộng lớn do người Nhân Ngư chiến đóng, lần này quân bộ quyết tâm chiếm ốc đảo này, tuy nói là ốc đảo nhưng khu vực đó được người Nhân Ngư cải tạo, chiến diện tích gần một phần năm cả sa mạc này, nếu chiếm được nơi đó Trái Đất sẽ có bàn đạp đuổi toàn bộ Nhân Ngư ra khỏi hành tinh này vì nơi đó vừa là nơi đóng quân vừa là nơi thuyên chuyển vật tư của quân địch, lần này quân bộ tổng cộng điều động hai mươi sư đoàn cơ giáp, ba mươi sư đoàn bộ binh, thêm một số đội cơ giáp đặc chủng và sư đoàn bộ đội dự phòng, tổng số binh sĩ lên đến hai mươi vạn người.

Bên phía Nhân Ngư chưa có thông báo về quân số, nhưng dự đoán nới này quân đội không ít hơn mười vạn, chưa kể nơi này được người Nhân Ngư trang bị phòng thủ tối tân, có lẽ đây là một trận khổ chiến của người Trái Đất, mười vạn binh sĩ đi không biết còn bao nhiêu người trở về, để đông viên tinh thần của binh sĩ, quân bộ đã phát vi deo Trần Lạc chiến đấu với năm tiểu đoàn Nhân Ngư đến toàn bộ binh sĩ để cộng động tinh thần, hiệu quả đạt được rõ rệt, giờ đây trên mặt binh lính không còn bóng dáng đi chịu chết nữa, họ trên khuân mặt có chút gì đó hi vọng chiến thắng, có chiếc cơ giáp mầu bạc làm niềm tin ra trận của bọn họ.

Sáng sớm mặt trời mới hé lộ trên sa mạc tiểu đoàn của Trần Lạc đã bắt đầu hành quân đến thị trấn Silever trên sa mạc, ở đây người Trái Đất và quân đoàn của Nhân Ngư đang giằng co nhau, là của ngỏ tiến vào Ốc đảo của người Nhân Ngư.

Hiện lại quân đội Trái Đất đang toàn diện xuất kích vào thị trấn, có hai sư đoàn cơ giáp và một sư đoàn bộ binh đang tấn công nơi này, trong thị trần đồn trú một sư đoàn cơ giáp Nhân Ngư và hai tiểu đoàn bộ binh, do chênh lệch sức chiến đấu mà hiện tại hai bên mỗi người đang chiếm được nữa thị trấn, vẫn chưa phân thắng bại, nhiệm vụ đầu tiên của tiểu đoàn Trần Lạc là chiến thị trấn để cho quân đội có thể thông suốt đường tiếp tế tiền tuyến, mà hắn chỉ có thời gian hai ngày.

Trong thị trấn silever bộ binh hau bên đang khom lưng đi theo sau cơ giáp, hai bên đang chào hỏi nhau bằng đạn súng cối và súng laze, quân đội hai bên tranh đoạt tưng góc phố, từng căn nhà một, bên Nhân Ngư tuy thiệt thòi về quân số nhưng được trang bị tiên tiến hơn bên Trái Đất, mỗi một căn nhà, một gốc phố quân Trái Đất chiêm được đều bị người Nhân Ngư dùng pháo tự hành oanh tạc, những nơi đó chỉ sót lại là gạch vụn và xác thi thể binh lính, nhiều khi người Nhân Ngưu dùng bom nhiệt hạnh lao vào đám cơ giáp của Trái Đất, làm tổn thất nặng nề, hai sư đoàn cơ giáp không thể áp đảo một sư đoàn cơ giáp nó là như vậy, do song phương hình thành một sự cân bằng vi diệu, nhất thời không ai làm gì được nhau.

Đang lúc hai bên giằng co thì Trần Lạc đã đưa tiểu đoàn của mình đến thị trấn, tại doanh trại bên ngoài khi binh sĩ nhìn thấy chiếc cơ giáp mầu bạc thì ai cũng thấy lạ, sau đó khuân mặt nở nụ cười, mỗi binh sĩ đều xem qua vi deo chiến đấu của cơ giáp mầu bạc, thấy Trần Lạc đến trụ sở đã chuẩn bị sẵn doanh trại cho nhòm người của Trần Lạc, vị chỉ huy đích thân ra đến nơi đón.

“ Chào thiếu tá Trần Lạc, vừa nhận được tin ngài đến, hi vọng ngài sớm giải quyết cục diện giằng co ở đây “.

Trần Lạc làm lại động tác chào quân nhân, tuy hắn có thực lực hơn xa vị chỉ huy này nhưng trong quân đội cấp bậc sâm nghiêm, hắn không muốn bị điều tiếng.

“ Xin hỏi xưng hô với vị này như thế nào?”

“ Tại hạ là Lục Khoang, sư đoàn trưởng sư đoàn cơ giáp số ba, còn sư đoàn sư đoàn cơ giáp số mười hai đang ở trận địa giằng co với người Nhân Ngư “.

“ Lục Khoang chỉ huy, có thể đưa hết tình hình phân bố quân đội hai bên cho tôi được không “.

“ Không thành vấn đề, Trần Lạc thiếu tá cứ đi nghỉ ngơi, phòng ốc đã chuẩn bị sẵn, thiếu gì có thể tìm bộ phần hậu cần, tí nữa tôi sẽ bảo thuộc hạ đem đến phòng ngài “.

“ Vậy cảm ơn sư trưởng, tiểu đoàn mười ba sẽ tiến hành tấn công bí mật trong hai ngày, ngài có thể bảo anh em chỉ cần cố thủ trận địa, còn lại tiểu đoàn mười ba sẽ lo “.

“ Vậy thì cảm ơn Trần Lạc thiếu tá “, bắt tay xong hai người đều về lều của mình, Trần Lạc lấy bản đồ phân bố quân lực cho Phong Tử, còn hắn lại mang chiếc ghế ra nằm phơi nắng, Phong Tử cười khổ xem bản đồ bố phòng rồi chuẩn bị điều binh.

Trong lúc đó tại lều chỉ huy sư đoàn trưởng sư đoàn cơ giáp số mười hai là Kiến Vĩ được triệu tập về họp, vừa vào đến doanh trại hắn đã đập bàn hét “ các anh em đang chiến đấu trên trận địa, bao nhiêu máu đã đổ, sao lại bảo ngừng tấn công, nếu thật bại ai chịu trách nhiệm “.

Lục Khoang biết Kiến Vĩ là người nóng tính, hắn ôn tồn nói “ quân bộ vừa ra mệnh lệnh cho chúng ta toàn lực hợp tác thiếu tá Trần Lạc của tiểu đoàn mười ba, hiện tại hắn yêu cầu chúng ta cố thủ tại chỗ,trong hai ngày hắn sẽ tấn công thị trấn “.

“ Thiếu tá Trần Lạc người điểu khiển chiếc cơ giáp bạc à “.

“ Ừ, hắn vừa mới đến, trong hai ngày hắn sẽ có hành động “.

“ Quân bộ đi trông chờ vào một thằng oắt vắt mũi chưa sách à, chắc vi deo kia chỉ là giả thôi, làm gì có ai đạt trình độ điều khiển cơ giáp như thế mà chưa nổi danh “.

“ Cứ bình tĩnh để hắn đánh, chúng ta có thể nhận tiện cho anh em nghỉ ngơi, nếu hắn thất bại chúng ta cũng có lý do ăn nói “.

Hai người trò truyện hồi lâu rồi sau đó mệnh lệnh được phát ra, hai sư đoàn cơ giáp và hai sư đoàn bộ binh bắt đầu trạng thái phòng thủ, hai bên tiếp tục giằng co nhưng đã hạn chế thương vong đi rất nhiều.
Bình Luận (0)
Comment