Thật ra Địch Gia cũng không ngủ tốt hơn La Tiểu Lâu là bao, hôm qua, lúc tan tầm, như thường lệ, ông đến chỗ của Nghiêm đại sư để báo cáo công tác, ông biết mình nói hơi nhiều, nếu là bình thường Nghiêm đại sư đã sớm chặn ông lại. Sau khi nói xong, Địch Gia có chút xin lỗi: “Thật xin lỗi, lại mất thời gian của ngài.”
Nhưng lần này, sự kiên nhẫn của Nghiêm đại sư lại tốt đến không ngờ, ông thậm chí còn nói: “Không, Địch Gia, các cậu vất vả, nhưng tôi không thể nói cho cậu một tin tức xấu, chỉ sợ hôm nay các cậu lại phải tăng ca.” Nói xong, Nghiêm đại sư đưa qua một vật.
Đó là một hộp năng lượng, hơn nữa, vẻ ngoài có vẻ thật khác thường, cơ hồ là thứ mà chỉ có những thực tập sinh không biết xấu hổ mới dám lấy ra.
Địch Gia khó hiểu nhận lấy, lướt nhìn qua con số bên trên sắc mặt liền thay đổi, ông không dám tin vào mắt mình, nhìn lại lần nữa, mới ngẩng đầu về phía Nghiêm đại sư, kích động nói: “Đại sư! Đây là —- ”
Nghiêm đại sư phất tay, bình tĩnh nói: “Nguồn gốc và sự khác thường của hộp năng lượng này chính là thứ cậu phải tìm hiểu, nếu còn có thắc mắc gì, cậu có thể đi hỏi Trầm Nguyên.”
Địch Gia lập tức cung kính nói: “Tôi sẽ lập tức triệu tập mọi người của bộ nghiên cứu ở lại.”
Ngón tay vô thức gõ trên mặt bàn, cuối cùng Nghiêm đại sư nói: “Sau ngày mai, nói cho tôi biết kết quả.”
“Vâng.” Địch Gia cầm hộp năng lượng đi, ông khiếp sợ thứ trong tay, vừa khiếp sợ trước thái độ của Nghiêm đại sư, ông ấy là người rất ít khi quan tâm đến công việc của tập đoàn.
Ban đêm, bộ nghiên cứu vẫn để đèn đuốc sáng trưng.
Trong căn phòng thí nghiệm có thể được xem là cao cấp nhất nhì trong liên bang, hộp năng lượng kia bị các nhân viên với các chuyên môn khác nhau đem đi tiến hành đủ loại kiểm tra đo lường. Nhưng bọ họ cũng không có mở ra hộp năng lượng kia, nguyên nhân rất đơn giản, bọn họ sợ không thể lắp lại hộp năng lượng quái dị đó.
“Bộ trưởng, đã có báo cáo. Trời ạ, không thể tin được, trung tâm năng lượng cư nhiên lại là Kim Hà Tinh!”, Chu Lị, người từ trước đến nay vẫn nổi danh là kính cẩn, đẩy kính mắt reo lên.
“Sao có thể? Sao lại có thể như vậy? Hộp năng lượng này thậm chí không có gia tăng lượng Kim Hà Tinh…”
“Bộ trưởng, đã có được bản vẽ bên trong của hộp năng lượng theo phương pháp xuyên thấu, có thể kết luận, đây là một kết cấu hoàn toàn mới!” Một nghiên cứu viên trung niên hưng phấn nói.
“A, chẳng lẽ là thành quả mới của đại sư?”
Một nghiên cứu viên không nhiều kinh nghiệm mới tiến vào bộ nghiên cứu không bao lâu bỗng nhiên nói, những nghiên cứu viên còn lại trong phòng vốn đang tranh luận ngất trời lập tức im lặng, mọi người đồng thời quay đầu nhìn về phía Địch Gia.
Đã biết tình huống thật sự từ Trầm Nguyên, Địch Gia ngẩng đầu, nghiêm túc nói: “Tôi rất tiếc, người sở hữu thiết kế độc đáo của hộp năng lượng này không phải là nhân viên nghiên cứu ở tập đoàn Khải Ân chúng ta.”
Trong khoảng thời gian ngắn, phòng thí nghiệm lại càng trở nên yên ắng, không khí có thể nói là nặng nề.
Địch Gia lộ ra một nụ cười khó thấy bên khóe miệng, ông tiếp tục nói: “Nhưng khiến kẻ khác vui mừng chính là, người chế tạo ra hộp năng lượng này cũng chính là người đã khiến chúng ta phải kinh ngạc trong lần triệu tập trước – hiện tại cậu ấy đang làm việc ở Khải Ân, hơn nữa, cậu ấy đã đồng ý bán các sản phẩm của mình cho tập đoàn Khải Ân.”
Vẻ mặt của những người trong phòng thí nghiệm lại một lần nữa thay đổi, qua một hồi lâu sau, nghiên cứu viên trung niên bên trái của Địch Gia kinh ngạc nói: “Cư nhiên là thiếu niên kia?! Chuyện này, chuyện này thật khiến kẻ khác phải giật mình!”
“Căn bản không có khả năng! Với độ tuổi của cậu ấy, hơn nữa, như bộ trưởng cũng biết, trước khi La Tiểu Lâu đến đây, chúng ta đã thăm dò cậu ấy, trong lĩnh vực chế tạo cơ giáp, cậu ấy hoàn toàn là một người mới.” Một ý kiến khác lập tức được nêu lên.
“Nhưng, cậu ấy vẫn luôn đi theo Nghiêm đại sư, có lẽ Nghiêm đại sư đã hướng dẫn riêng cho cậu ấy….” Một người chần chờ nói.
“Việc này thì tôi có thể chứng minh là cho đến bây giờ vẫn chưa từng xảy ra.” Trầm Nguyên bỗng nhiên mở miệng nói.
Mọi người lập tức không nói gì nữa, bởi vì bọn họ vẫn luôn vô cùng tin tưởng vị đại đệ tử này của bộ trưởng.
Thật lâu sau, một nghiên cứu viên lớn tuổi mới lên tiếng: “Ai, càng ngày tôi càng cảm thấy mình già rồi, hiện tại chính là thời đại của người trẻ tuổi mà.”
“Điền lão, người trong Khải Ân chúng ta không thể kém, ngài cũng không cần phải khiên tốn…”
Chu Lị hừ một tiếng, cao giọng nói: “Tôi cho rằng việc quan trọng nhất bây giờ không phải là bàn luận xem ai đã chế tạo ra hộp năng lượng, mà là tìm ra phương án thiết kế của hộp năng lượng này!”
Mọi người lúc này mới bừng tỉnh, hai mắt lập tức tỏa sáng nhìn về phía Địch Gia.
“Bộ trưởng! Bản quyền của thứ này, bất luận thế nào, cũng phải đến tay chúng ta!”
“Đúng vậy, bộ trưởng, phí tổn ít như vậy, lại có thể đạt đến năm nghìn tám trăm Gauss, quả thật là một món lãi kếch sù! Nó có thể đem lại cho Khải Ân chúng ta không ít tài phú!”
“Đứa bé La Tiểu Lâu đó quả thật cũng rất dễ thuyết phục…”
Địch Gia mỉm cười, vừa được đến một kinh hỉ, vừa có thể nâng cao tinh thần của nhóm nghiên cứu viên, thật là một công đôi việc. Ông cười mở miệng: “Đương nhiên, ngày mai tôi sẽ cho La Tiểu Lâu biết chúng ta muốn mua bản quyền của thứ này, hơn nữa, nhất định phải thuyết phục thành công.”
“Lỡ như La Tiểu Lâu cố tình nâng giá thì thế nào?” Có người lo lắng nói, phải biết rằng, cải tiến hộp năng lượng khác với cải tiến linh kiện cơ giáp bậc một, bậc hai, kia chính là thứ rất nhiều xí nghiệp muốn tranh đoạt.
Bởi vì hộp năng lượng đối với chiến sĩ cơ giáp mà nói, thật sự quá quan trọng.
“Dù cậu ấy có nâng giá tôi cũng sẽ mua, mọi người đều nghĩ đến việc tiết kiệm phí tổn, phương diện này mang lại lợi ích rất lớn. Nhưng có ai nghĩ đến việc, chỉ là Kim Hà Tinh đã đạt đến con số này, nếu như chúng ta thay bằng Trọng Lôi Thạch mà chúng ta vẫn hay sử dụng thì hiệu quả sẽ như thế nào không?” Địch Gia chậm rãi nói.
Tất cả mọi người trong phòng hít vào một hơi, hiệu quả như thế nào? Rất có thể sẽ xuất hiên hộp năng lượng cực kì cao cấp! Trên An Tắc tinh cầu, nơi mà ngay cả hộp năng lượng bậc bốn cũng đã là hiếm thấy, rất nhiều chiến sĩ cơ giáp, ngay cả có tiền, cũng không dễ gì mua được một hộp năng lượng trên năm ngàn Gauss.
Có lẽ phí tổn thấp đồng nghĩa với lợi nhuận kếch xù, nhưng một loại hộp năng lượng bậc một mới lại đồng nghĩa với bốn từ độc nhất vô nhị! Không chỉ là vấn đề lợi nhuận, mà còn là quyền kinh doanh và chi phối của tập đoàn Khải Ân trên thị trường năng lượng.
Nhìn mọi người đang kích động, Đích Gia quay đầu nói với Trầm Nguyên: “Trầm Nguyên, cậu đem tất cả những gì mình biết nói cho mọi người nghe một chút.”
Trầm Nguyên gật gật đầu, nói: “Hôm nay, trong lúc La Tiểu Lâu chế tạo hộp năng lượng, tôi ngồi bên cạnh quan sát, nhưng cũng không phải là hộp năng lượng này.”
Nhìn ánh mắt đang sáng quắc của mọi người lại ảm đạm xuống vì tiếc nuối, khóe miệng Trầm Nguyên cong lên, nói tiếp: “Nghiêm đại sư bảo tôi đi giúp đỡ La Tiểu Lâu, tôi nghĩ ý của Nghiêm đại sư là muốn tôi quan sát phương pháp chế tạo của La Tiểu Lâu một chút. Tuy rằng tôi không thể nhìn thấy cả quá trình chế tạo, nhưng hai hộp năng lượng kế tiếp, một cái là năm ngàn chín trăm Gauss, một cái là sáu ngàn bảy trăm Gauss.”
Trong lúc mọi người còn đang ngây người, Trầm Nguyên lại bổ sung thêm một câu: “Hơn nữa, mặc dù tôi không nhớ rõ phương pháp chế tạo của La Tiểu Lâu, nhưng có một chi tiết rất rõ ràng, hai loại mà La Tiểu Lâu chế tạo sau đó, là hai phương pháp hoàn toàn khác nhau.”
Hai loại phương pháp, cộng với phương pháp trước mặt bọn họ, tất cả là ba loại!
Nửa ngày sau, ánh sáng chợt lóe qua đôi kính mắt của Chu Lị, Chu Lị thì thào nói: “Bộ trưởng, ngài có ý tưởng trộm bắt cóc La Tiểu Lâu, sau đó chính mình nuôi dưỡng hay không?”
“…….”
Đây chính là nguyên nhân Địch Gia phải đứng đây chờ từ sáng sớm.
Bước đi loạng choạng của La Tiểu Lâu dừng lại, nhìn thấy gương mặt tươi cười bừng bừng phấn chấn của Địch Gia, cậu như bừng tỉnh.
“Bộ trưởng, chào…chào buổi sáng a, tôi lại đến muộn sao?” La Tiểu Lâu lắp bắp chào hỏi, cúi đầu nhìn đồng hồ, nguy rồi, hôm nay thật sự đã đến trễ vài giây, chẳng lẽ lại bị trừ tiền lương, trời ơi, cậu đã đủ nghèo lắm rồi!
Gân xanh trên trán Địch Gia nhảy lên, câu nói này có ý gì….
Nhưng khiến La Tiểu Lâu bất ngờ chính là, hình như hôm nay bộ trưởng tiên sinh đã hạ quyết tâm muốn làm tốt quan hệ với cậu.
Địch Gia thân thiết ôm vai La Tiểu Lâu, mỉm cười đi vào: “Tiểu Lâu à, trước mắt không nói đến vấn đề này, hôm nay tôi tìm cậu là vì có một chuyện muốn bàn.”
“A? Muốn mua bản thiết kế hộp năng lượng của tôi?” La Tiểu Lâu sửng sốt, chẳng lẽ ngay cả một tập đoàn lớn như Khải Ân cũng không có mấy bản thiết kế này sao?
125 lười biếng dùng thanh âm của người mới tỉnh ngủ mè nheo bên tai La Tiểu Lâu: “Ngài nghĩ sao vậy, tư liệu ở chỗ tôi đương nhiên là bỏ xa tư liệu của mấy người liên bang lạc hậu này. Đừng quên, trước kia tôi chính là cơ giáp lợi hại —– được rồi, dù không phải cơ giáp lợi hại nhất thì cũng là cỗ cơ giáp với tin tức hoàn thiện nhất của Lam Nguyên Tinh dị thú.”
Đi chết đi, tên hỗn đản này, lần này ta bị ngươi hại thảm rồi, ngươi từng nói Lam Nguyên Tinh chính là kẻ thù không đội trời chung của liên bang, nếu bọn họ phát hiện ra gì đó trong bản thiết kế, không phải thân phận của ta sẽ bị bại lộ?! Ta không muốn làm chuột bạch trong phòng thí nghiệm a, hỗn đản!
Tựa hồ nghe được tiếng lòng của La Tiểu Lâu, 125 đắc ý dào dạt nói: “Một não bộ nhân tạo thông minh như tôi sao lại không từng nghĩ đến việc đó, ngài yên tâm, đầy đều là những bản thiết kế đã trải qua chỉnh sửa của tôi, người khác tuyệt đối sẽ không thể nhìn ra bất cứ mối liên hệ nào giữa ngài và Lam Nguyên Tinh.”
La Tiểu Lâu lặng lẽ nhẹ nhàng thở ra, yên tâm, cậu xoa đi mồ hôi lại vừa mới chảy ra trên trán.
Có lẽ vì không muốn khiến La Tiểu Lâu cảm thấy căng thẳng cho nên trong phòng hội nghị cũng chỉ có Địch Gia và Trầm Nguyên, hai người nhìn biểu tình của La Tiểu Lâu rồi lại liếc nhìn nhau. Địch Gia nghĩ nghĩ, lại nâng giá lên một bậc.
Ông tận lực giấu diếm lo lắng, mang vẻ thân thiện nói: “Đương nhiên cậu có thể cẩn thận cân nhắc sau đó cho tôi một câu trả lời thuyết phục, về vấn đề tiền bạc thì cậu cứ yên tâm, tuyệt đối là cao hơn so với những nơi khác. Hơn nữa, lần trước trong hiệp nghị chúng ta cũng đã thỏa thuận, những gì cậu chế tạo ra, Khải Ân có quyền ưu tiên mua lại.”
Trầm Nguyên nhận được ánh mắt ra hiệu của sư phụ, cũng cười nói: “Tiểu Lâu, nếu em thật sự không muốn bán, chúng tôi cũng sẽ không ép buộc em. Nhưng nếu muốn bán, chúng tôi thật sự hi vọng em có thể bán cho Khải Ân, dù sao, anh cũng hi vọng em có thể ở lại đây thêm một thời gian. Anh nghĩ Nghiêm đại sư cũng hi vọng như thế.”
Sau khi đánh lá bài tình cảm, Địch Gia lại đưa ra cái giá khiến người khác phải kích động: “Tiểu Lâu, không giấu gì cậu, để mua bản quyển của hộp năng lượng trong tay tôi, Khải Ân cho phép tôi ra giá cao nhất là hai mươi triệu. Đương nhiên, nếu cậu có ý kiến khác, có thể nói với tôi.”
Sau khi kinh hách chính là kinh hỉ, không hề lo nghĩ đến vấn đề sẽ bị bại lộ, vừa nghe đến một con số như vậy, trên mặt La Tiểu Lâu liền hiện ra sợ hãi lẫn vui mừng, Đích Gia thấy thế nheo mắt, thằng nhóc này, dám giở trò lạt mềm buộc chặt với ông.
Hai mươi triệu, La Tiểu Lâu cảm thấy mình hạnh phúc đến muốn ngất đi! Trời ạ, sáng nay cậu còn phải phát sầu về vấn đề kinh tế của mình, vậy mà bây giờ một chiếc bánh vàng sáng chói lại từ trên trời rơi xuống – cậu sắp trở thành một phú ông! Cậu quyết định sau này sẽ đối xử với 125 tốt một chút.
La Tiểu Lâu hai mắt đảo qua đảo lại, mỉm cười tủm tỉm nói: “Ân, giá cả như vậy là được rồi, nhưng tôi có hai yêu cầu, một là tôi có thể tự tay chế tạo loại hộp năng lượng này, thậm chí, vào những trường hợp đặc biệt cũng có thể đem vài cái đi bán hai là Khải Ân phải giúp tôi giữ bí mật, không được nói là mua từ tôi.”
Thất phu vô tội, hoài bích kì tội[1]. Không như những thay đổi nho nhỏ lần trước, lần này nếu có người biết La Tiểu Lau sở hữu một thứ như vậy, cậu sẽ bị đưa ra đầu ngọn sóng, đến lúc đó tự bảo vệ mình cũng là một vấn đề.
Này cũng là lý do La Tiểu Lâu nguyện ý bán cho tập đoàn Khải Ân, đều là người quen với nhau, chỉ cần cậu nói một tiếng, bọn họ nhất định sẽ giúp cậu bảo hộ bí mật này.
“Có thể.” Địch Gia lập tức nói, “Chỉ cần cậu không bán bản thiết kế cho bất kì một tập đoàn hoặc một gia tộc nào khác, cam đoan quyền sản xuất quy mô lớn và quyền tiêu thụ đều nằm trong tay Khải Ân là được. Chính cậu vẫn có thể chế tạo, muốn mua muốn bán gì là tùy cậu.” Một mình La Tiểu Lâu thì có thể bán được bao nhiêu, Địch Gia cũng sẽ không vì chút việc nhỏ này mà làm trễ đại sự.
La Tiểu Lâu cân nhắc một chút gật đầu đồng ý. Không nói đến chuyện tiền bạc, Nghiêm đại sư cũng là một lý do, ở đây, những thứ cậu học được từ Nghiêm đại sư là vô giá.
Địch Gia và Trầm Nguyên đồng thời thở nhẹ nhõm thở ra một hơi, Địch Gia là vì ý thức trách nhiệm, còn Trầm Nguyên là vì cao hứng La Tiểu Lâu sẽ tiếp tục ở lại đây.
Ý cười trên mặc Địch Gia ngày càng tăng, cười tủm tỉm hỏi: “Nghe nói, hôm qua cậu chế tạo ba hộp năng lượng.”
La Tiểu Lâu nghe vậy liền hiểu rõ ông nghĩ gì, cậu cũng phối hợp nói: “Đúng vậy, cũng chính là ba loại phương pháp chế tạo hộp năng lượng, tuy rằng tôi chưa được nhìn thấy số liệu của hộp năng lượng đầu tiên, nhưng tôi cảm thấy loại thứ nhất và loại thứ hai có vẻ không khác nhau là mấy, mọi người có thể mua một trong hai loại đó, còn loại thứ ba thì tốt hơn một ít.”
Việc cậu chế tạo ba hộp năng lượng tuyệt đối không có cách nào qua mắt được Trầm Nguyên và Nghiêm đại sư, không bằng cứ trực tiếp nói ra, có qua có lại, Khải Ân cũng sẽ giúp cậu giữ bí mật.
Đương nhiên La Tiểu Lâu cũng không nói ra toàn bộ câu chuyện để người khác có cơ hội tính toàn, nếu trong bốn loại thiết kế đồ cậu đã dùng ba loại, như vậy loại thứ tư hiển nhiên là phải giấu đi.
Quả nhiên, Địch Gia càng thêm vừa lòng, trầm ngâm một lát, nói: “Tôi muốn mua lại toàn bộ, tuy tôi chưa thấy qua bản thiết kế, nhưng nếu loại thứ nhất và loại thứ hai tương tự nhau, loại thứ hai tôi cũng sẽ ra giá hai mươi triệu, còn loại thứ ba tôi sẽ đưa cậu ba mươi triệu.”
Chỉ trong vòng một buổi sáng ngắn ngủi, đã có bảy mươi triệu tiến vào túi! La Tiểu Lâu vui mừng đến mức không thể tự kiềm chế được, cậu cũng không có ý kiến gì khác. Khi Địch Gia đưa hiệp nghị ra, cậu cũng rất thoải mái mà giao ra ba bản thiết kế.
Ánh mắt của Địch Gia và Trầm Nguyên chợt lóe lên, Địch Gia làm như vẻ không có việc gì, hỏi: “Những thứ này là do Tiểu Lâu tự mình thiết kể?”
La Tiểu Lâu bật cười, ngẩng đầu nhìn Địch Gia: “Ngài đánh giá tôi quá cao rồi, tôi mới chỉ tiếp xúc với linh kiện bậc hai, vẫn là một tay mới, làm sao có thể tự làm ra những bản thiết kế này. Bất quá là vô tình có được, sau đó nôn nóng mà đem ra lắp thử, kết quả là bị Nghiêm đại sư bắt gặp.”
Tuy rằng từ hôm qua tới nay, hai người vẫn đều bị vây trong trạng thái khiếp sợ, nhưng trong lòng cũng hiểu khả năng La Tiểu Lâu làm ra những thứ này không quá lớn, cho dù có là một thiên tài đi chăng nữa, với độ tuổi như vậy, cùng với hoàn cảnh bản thân, có thể thiết kế ra một hộp năng lượng độc nhất vô nhị cũng đã là quá khoa trương rồi.
Nghe được La Tiểu Lâu thoải mái mà thừa nhận không phải cậu thiết kế, hảo cảm trong lòng của Địch Gia dành cho La Tiểu Lâu lại gia tăng, ít nhất thiếu niên này không phải là một kẻ yêu thích hư vinh.
Nhìn tài khoản tăng lên, La Tiểu Lâu bỗng nghĩ đến một chuyện, đè nén vui mừng, cậu hướng Địch Gia nghiêm túc nói: “Tôi còn có một yêu cầu.”
“Hử? Cậu nói thử xem.” Tuy hiệp nghị đã kí xong, nhưng Địch Gia vẫn tốt bụng nói.
“Tôi muốn mua một bộ dụng cụ, tốt nhất là giống loại trong phòng thí nghiệm của Nghiêm đại sư.” Vừa có tiền, La Tiểu Lâu liền nghĩ đến bộ dụng cụ tân tiến đã khiến cậu phải thèm chảy nước bọt biết bao lâu nay, hơn nữa, chỉ khi chính mình có dụng dụ, sau này mới có thể xử lý Ô Thạch.
Địch Gia cùng Trầm Nguyên cười ha hả, Địch Gia nói: “Nhìn không ra, tiểu tử nhà cậu tuy nhỏ nhưng tâm không nhỏ a, tiểu tử cậu thật tinh mắt, bộ dụng cụ trong phòng thí nghiệm của Nghiêm đại sư chính là dụng cụ đặc biệt Khải Ân riêng vì ông ấy mà chuẩn bị, Khải Ân chúng ta đương nhiên sẽ không cho người ngoài dùng, nhưng nếu là cậu, tôi dĩ nhiên có thể dàn xếp một chút.”
La Tiểu Lâu mừng rỡ, trời ạ, có một phòng dụng cụ như vậy, không chừng cậu có thể trải nghiệm cảm giác của một chế tạo đại sư. Nghĩ đến đây, cậu ngây ngô cười hắc hắc mấy tiếng.
“Cái, cái gì?! Năm mươi lăm triệu?” La Tiểu Lâu trợn tròn mắt, hỗn đản, bộ mấy người là ăn cướp hả!
Địch Gia gật đầu, “Tin tưởng tôi, tôi tuyệt đối không nói dối, giá này là đã tính chiết khấu cho cậu rồi, nếu người khác muốn có phải trả ít nhất tám mươi triệu.”
La Tiểu Lâu đau lòng thật lâu, rốt cuộc cũng đem khoản tiền còn nóng hổi trên tay chuyển đi. Ô Thạch phải được xử lý, cậu cũng nhất định phải có đươc bộ dụng cụ cao cấp đặc biệt kia.
Dùng hết cả buổi sáng để kí hiệp nghị, buổi trưa, La Tiểu Lâu lại nhớ tới chỗ của Nghiêm đại sư. Cách đối xử của Nghiêm lão nhân đối với cậu hình như vẫn vậy, vẫn sai khiến cậu vòng vòng, mắng chửi người thì vẫn mười phần khí thế.
Chính là, khi La Tiểu Lâu rời đi, ông ném cho La Tiểu Lâu một cái hộp. Chiếc hộp kia tuy rằng không lớn, nhưng khối lượng cũng không nhỏ, La Tiểu Lâu biết đó chính là Trọng Lôi Thạch mà Nghiêm đại sư đã nói sẽ tặng cho cậu, cậu cảm kích nói tạ ơn, sau đó bỏ vào trong bao.
Tối hôm đó, khi không còn ai trong phòng thí nghiệm, Địch Gia mới cầm ba bản thiết kế đi tìm La Tiểu Lâu, ông nói lại một lần tất cả những gì đã diễn ra ngày hôm nay, lại nói sau khi có tiền lập tức đã đặt mua cho cậu một bộ dụng cụ quý nhất.
Nghiêm đại sư vẻ mặt cừa lòng, copy ba bản thiết kế một lần rồi giao lại cho Địch Gia, căn dặn: “Việc này cậu lo lắng cho tốt, về sau khi tập đoàn tung ra sản phẩm cũng đừng để dính dáng gì đến La Tiểu Lâu.”
“Ngài yên tâm, tôi hiểu.”
Tối hôm qua La Tiểu Lâu ngủ không ngon, nhưng với tiểu kim khố rủng rỉnh tiền, khi về nhà, tinh thần cậu vẫn rất phấn chấn.
125 ở trong túi cậu kiêu ngạo nói: “Ngài xem, tôi có thể giúp ngài kiếm tiền riêng, cũng giúp ngài giữ bí mật này. Bây giờ ngài đã tin tôi là cơ giáp hữu dụng nhất đối với ngài chưa? Sau này cũng đừng luôn miệng nói tôi vô dụng, tôi chỉ biết làm chuyện xấu này nọ, cũng đừng ném tôi ra khỏi phòng, so với một chủ nhân chẳng làm tròn chức trách như ngài, thì tôi đối xử với ngài quá tốt.” Nói đến phút cuối, 125 nhịn không được đòi quyền lợi cho chính mình.
La Tiểu Lâu co rút khóe miệng, tiền quả thật là ngươi giúp ta kiếm, nhưng ngươi cũng đừng khoe khang quá có được không, có phải hữu dụng nhất hay không thì ta không biết, nhưng ngươi chính là một cái cơ giáp làm nũng nhất, dính người nhất, lại còn biết giả khóc!
125 vẫn tiếp tục lải nhải khen ngợi bản thân cho đến lúc La Tiểu Lâu mở cửa căn hộ ra mới thôi, Nguyên Tích đang ngồi trên chiếc ghế sô pha thuộc về riêng y.
La Tiểu Lâu mỉm cười chào Nguyên Tích một tiếng, sau đó quay về phòng thay quần áo, rồi đi vào nhà bếp, thậm chí cậu còn mang theo tâm tình sung sướng mà nghêu ngao hát lên.
Hai phút sau, nhân viên chuyên trông chừng cơm chiều kiêu ngạo mà đi đến.
Nguyên Tích đi qua đi lại trong nhà bếp nhiều hơn thường lệ hai vòng, sau đó áp vào lưng La Tiểu Lâu, gần gũi nhìn cậu chuẩn bị bữa tối. Nhưng mà con mèo to xác này hôm nay rõ ràng là phiền phức hơn bình thường, y vừa ôm La Tiểu Lâu vừa nhích tới nhích lui, La Tiểu Lâu cũng phải vừa chuẩn bị thức ăn, vừa phối hợp với y.
“Uhm…” Nguyên Tích bỗng nhiên lên tiếng, nhưng lại lập tức im lặng.
“Sao vậy?” La Tiểu Lâu nghi hoặc hỏi, chẳng lẽ hôm nay có việc gì xảy ra với người này sao?
“Hôm qua, tôi trở về….có nói gì không?” Nguyên Tích vẫn dùng giọng điệu ngạo mạn thường ngày để hỏi, nhưng La Tiểu Lâu vẫn có thể cảm nhận được, hô hấp của y trở nên có chút dồn dập, thân thể cũng cứng lại.
La Tiểu Lâu sửng sốt một chút, nhớ lại những thứ hỗn loạn đã xảy ra hôm qua, đương nhiên ấn tượng sâu nhất vẫn là câu nói kia của Nguyên Tích, cậu híp mắt lại, cố ý giấu đi ý cười trong thanh âm, nói: “Đương nhiên không có nói gì, nhưng… anh có biết rằng, sau khi anh uống say thì rất khó hầu hạ hay không?”
Nguyên Tích hừ một tiếng, thân thể rõ ràng trầm tĩnh lại, bàn tay đang ôm lấy thắt lưng của La Tiểu Lâu chặt lại, nói một cách đương nhiên: “Kia chính là chuyện mà cậu phải làm.”, nghĩ nghĩ, lại xác nhận hỏi một lần: “Chuyện trong gia đình của tôi, tôi cũng chưa nói?”
“Không có….A, tôi nhớ ra rồi, anh nói chỉ ở với một mình tôi, sẽ đối xử tốt với tôi.” La Tiểu Lâu cuối cùng vẫn nhịn không được nói ra, tuy rằng mang theo ý cười, nhưng mặt cũng có chút đỏ lên….trời ơi, bộ cậu cũng điên rồi sao, đỏ mặt cái gì…..
Độ mạnh trên tay Nguyên Tích lập tức lại tăng lên một bậc, đồng thời hổn hển quát lên bên tai La Tiểu Lâu: “Chuyện đó là không thể nào. Tôi không có khả năng sẽ nói những lời này với cậu.”
“…..”
Hai người cứ thế tranh luận đến giờ ăn cơm, Nguyên Tích thì mạnh miệng bảo y không đời nào nói ra những lời như vậy, khi La Tiểu Lâu nói lại, y còn có dấu hiệu muốn nổi giận, cho nên cậu cũng chỉ có thể đầu hàng.
Lên giường, Nguyên Tích lại một lần nữa hung tợn cảnh cáo: “Tuy tôi luôn luôn khoan dung với cậu, nhưng tôi cũng sẽ không ngại cho cậu nếm thử chút gia pháp! Cậu đừng vọng tưởng tôi sẽ quên!”
Tên nô lệ này…tên nô lệ này suốt ngày suy nghĩ cái gì a! Mặc dù cậu ta thích mình đến chịu không nổi cũng không nên có ý tưởng ngông cuồng như vậy, chính mình sao có thể chỉ có một mình cậu ta —- từ từ, chẳng lẽ La Tiểu Lâu đang thổ lộ? Chẳng lẽ cậu hi vọng y sẽ đối xử với cậu như vậy?
Lỗ tai của Nguyên Tích bắt đầu đỏ lên, không may La Tiểu Lâu lúc này lại không biết sợ chết nói một câu: “Trước kia anh từng ở với người khác sao?” Những nô lệ trước thì như thế nào?
“Vô nghĩa! Đương nhiên là không……cậu hỏi mấy chuyện này làm gì?” Nguyên Tích phẫn nộ đến mức cả gương mặt đều bắt đầu đỏ lên, “Im lặng! Không được hỏi lại, cậu chỉ cần làm tốt bổn phận nô lện của cậu là được rồi! Lại đây!”
La Tiểu Lâu nhìn Nguyên Tích thẹn quá hóa giận, cậu vẫn ngoan ngoãn tiến lại gần —- kì thật khoảng cách giữa hai người cũng không có bao nhiêu, Nguyên Tích chỉ cần duỗi tay là sắp bắt được cậu.
[1] Thất phu vô tội, hoài bích kì tội: một người ngây thơ, vô tội, nhưng nếu vô tình sỡ hữu một thứ quý giá, thì cũng sẽ vô tình trở thành mục tiêu tấn công của những người khác.