Có Hỉ - Bạch Giới Tử

Chương 30

Vốn Giang Nguyên Dã rất xem nhẹ mấy cảnh tình cảm, nhưng sau nửa tháng lại không thể không thừa nhận Hạ Tân Nam đúng đắn.

Chỉ từ một cảm xúc mà phát triển thành nhiều lớp biểu cảm chồng chéo, đúng là rất khó thể hiện.

Nếu không nhờ Hạ Tân Nam dẫn dắt, chắc chắn cậu sẽ không thể diễn suôn sẻ được.

"Tối nay cậu tham gia tiệc count down à?"

Trong quá trình quay, Hạ Tân Nam nhìn Giang Nguyên Dã chỉnh lại make up, thuận tiện hỏi chuyện.

Giang Nguyên Dã liếc qua: "Ừa, bên truyền hình Hoài Thành tổ chức, chiều phải đến tổng duyệt rồi."

"Lúc nào về?" Hạ Tân Nam hỏi.

Giang Nguyên Dã chậm chạp đáp: "Chắc là mai, tối nay tôi diễn 2 bài, tuy không ở lại count down nhưng cũng phải hơn 10 giờ mới xong, về đến khách sạn chắc vào rạng sáng. Cứ ở lại một đêm, đằng nào lịch quay ngày mai cũng vào buổi chiều mà."

Hạ Tân Nam gật đầu, không hỏi nữa.

Nói được hai câu thì Hạ Tân Nam bị đạo diễn gọi đi.

Giang Nguyên Dã lia mắt theo, ngừng một chốc mới rời đi, ép bản thân đừng quan tâm.

Thật ra không chỉ trong phim, mà bản thân cậu cũng sinh ra cảm giác lạ kì với Hạ Tân Nam, mà cụ thể là gì thì không gọi tên được.

Kệ đi, cậu không phải người tự làm khó bản thân, nghĩ không ra thì cứ vứt sang một bên.

Giữa trưa thì off set, Giang Nguyên Dã ăn vội mấy miếng cơm rồi lập tức chạy đến truyền hình Hoài Thành.

Lịch tổng duyệt của cậu vào 4 giờ, diễn xong, lui vào cánh gà thì đụng phải Du Tế Thỉ và Tống Tư Trạch đang nói chuyện.

Giang Nguyên Dã định tốc biến, nhưng Du Tế Thỉ đã thấy người, liền gọi: "Nguyên Dã!"

Giang Nguyên Dã chỉ có thể đứng lại.

Ánh mắt của Tống Tư Trạch cũng liếc sang bên này, gì cũng không nói, xoay người đi cùng ekip.

Du Tế Thỉ lại gần chào, hỏi cậu diễn tiết mục thứ mấy.

"Tôi cũng không để ý, chắc là ở giữa đó." Giang Nguyên Dã thuận miệng hỏi: "Còn ông thì sao? Cất công bay đến đây để tham gia count down à?"

"Ừ!" Du Tế Thỉ nói: "Mới đến sáng nay."

Giang Nguyên Dã bâng quơ trao đổi mấy câu rồi bảo muốn về khách sạn ăn tối, Du Tế Thỉ lại gọi: "Nguyên Dã."

Giang Nguyên Dã hỏi: "Còn việc gì à?"

Du Tế Thỉ có điều muốn nói lại thôi, do dự mãi mới bảo: "Thời gian này Tư Trạch hợp tác với ông, có làm phiền ông không?"

Giang Nguyên Dã chẳng buồn đáp: "Tôi với người ta nước sông không phạm nước giếng."

Đúng là không làm phiền cậu, nhưng lại hay làm trò con bò trước mặt Hạ Tân Nam.

Du Tế Thỉ nói: "Không có mâu thuẫn thì ổn rồi, phim sắp đóng máy à?"

"Ừm." Giang Nguyên Dã gật đầu: "Có thể hoàn thành trước thềm Tết âm."

"Khéo quá." Du Tế Thỉ vui vẻ: "Qua năm là bắt đầu 'Khởi đầu ngôi sao' rồi, tôi sẽ đảm nhận vị trí thầy dạy vũ đạo, lúc đó gặp nhau nhé."

Giang Nguyên Dã không phản hồi.

Được rồi.

Ban tổ chức thuê khách sạn ngay cạnh đài truyền hình, Giang Nguyên Dã về đó trang điểm, thay đồ diễn rồi ăn tối, hơn 7 giờ mới quay lại.

Trong hậu trường đông người ồn ã, minh tinh ca sĩ tay bắt mặt mừng, ban tổ chức còn chụp ảnh, phỏng vấn, không khí rất nhộn nhịp.

Giang Nguyên Dã có phòng nghỉ riêng, nhưng không rảnh rang mấy, mới ngồi xuống được mấy phút đã có camera livestream dí vào mặt, cậu đành nở nụ cười công nghiệp chào hỏi người xem.

MC hỏi cậu kế hoạch đón năm mới.

Giang Nguyên Dã nghiêm túc nói: "Tan làm sớm chút còn về ngủ."

Một câu chọc cười tất cả mọi người.

Du Tế Thỉ rất đúng lúc bước vào, thấy MC với camera thì định bỏ đi, nhưng vẫn bị lọt vào ống kính.

Làn đạn hô hào đòi hắn với Giang Nguyên Dã tương tác, MC cũng thuận theo cười nói: "Tế Thỉ đã đến thì ngồi xuống đây, cùng Nguyên Dã tâm sự với fans nào."

Du Tế Thỉ chỉ có thể bước lên.

Giao lưu 10 phút mới chuyển sang người khác, Du Tế Thỉ nói: "Xin lỗi, tôi không ngờ họ đến nhanh vậy."

"Kệ đi." Giang Nguyên Dã không so đo, cố ý hay như nào cũng lười làm rõ.

Du Tế Thỉ nói: "Tôi muốn hỏi ông, lát nữa quay xong có muốn đi ăn đêm không?"

Giang Nguyên Dã cạn lời, sao tên này cứ thích dùng chiêu rủ ăn đêm thế nhỉ, cũ rích chán òm, mà ngoài miệng lại bảo: "Không được đâu, ban nãy tôi nói thật đó, muốn xong việc nhanh còn về ngủ sớm."

10 giờ, Giang Nguyên Dã diễn xong, xuống sân khấu liền dọn đồ về khách sạn.

Livestream có cậu với Du Tế Thỉ lên hot search, Giang Nguyên Dã chỉ liếc mắt rồi mặc kệ.

Hạ Tân Nam nhắn tin: "Lúc nào xong việc?"

Giang Nguyên Dã đáp: "Xong rồi, đang trên đường về khách sạn."

Hạ Tân Nam: "Thầy Giang này, cậu với đồng đội cũ lại lên hot search, cậu muốn bắt cá hai tay, xào hai cp à?"

Giang Nguyên Dã lập tức đáp trả: "# Tống Tư Trạch cảm ơn Hạ Tân Nam dạy mình diễn xuất #"

Cậu còn chưa nói thì thôi, cái tên này có quyền lên tiếng à.

Hạ Tân Nam: "Cậu ta đơn phương, tôi vô tội."

Giang Nguyên Dã: "Hơ hơ..."

Hạ Tân Nam: "Đi ăn đêm không?"

Giang Nguyên Dã: "..." Sao anh cũng cũ rích chán òm thế?

Cậu hỏi: "Anh off set rồi à?"

Hạ Tân Nam: "Tầm 20 phút nữa, gặp nhau ở bãi đỗ xe dưới khách sạn của cậu."

Giang Nguyên Dã về thay quần áo, đuổi trợ lý đi ngủ, nhìn đồng hồ căn thời gian đi xuống.

Lúc ra khỏi thang máy, Giang Nguyên Dã thấy có chiếc xe đang sắp đến, lại có con xe đen khác ngáng đường, dừng bên cạnh cậu.

Cửa xe mở, Giang Nguyên Dã thấy người mới bước xuống, kinh ngạc: "Chú út? Sao chú lại đến đây?"

Người đàn ông đứng trước cửa xe nhíu mày nhìn cậu: "Con có lịch trình ở đây? Muộn rồi còn đi đâu?"

Giang Nguyên Dã hơi chột dạ: "Con mới diễn count down ở đài, đang định đi ăn với bạn."

Đối phương hỏi: "Bạn nào?"

Hạ Tân Nam gọi điện, Giang Nguyên Dã lí nhí nói: "Đợi tôi xíu."

Cúp điện xong mới đáp: "Sao chú út lại đến Hoài Thành?"

"Đi công tác." Chu Quân Hằng lời ít ý nhiều: "Đừng đánh trống lảng, giờ này còn đi với bạn nào? Nam hay nữ?"

"Nam." Giang Nguyên Dã lầu bầu: "Dù sao cũng là bạn tử tế, chú đừng hỏi."

Chu Quân Hằng là chú của cậu, chú ruột, chỉ lớn hơn 6 tuổi nhưng Giang Nguyên Dã không dám quậy phá trước mặt đối phương.

"Là người con tỏ tình gây scandal, giờ còn đóng chung phim hả?" Chu Quân Hằng chỉ cần liếc mắt là hiểu vấn đề.

Ngài liệu sự như thần luôn...

Giang Nguyên Dã chỉnh lại: "Không phải tỏ tình, là con chơi thật thách."

Đối phương nói: "Chống chế cũng vô dụng, nghĩ cách giải thích với ông nội đi."

Giang Nguyên Dã: "Thôi mà..."

"Vui thôi đừng vui quá, nhớ biết điểm dừng."

Chu Quân Hằng nói xong liền mặc kệ cậu, cất bước vào thang máy.

Giang Nguyên Dã hơi ngượng, chạy vèo đến xe của Hạ Tân Nam, mở cửa chui lên.

Hạ Tân Nam tự lái xe đến, trong tay kẹp điếu thuốc, thấy Giang Nguyên Dã lên xe định dụi tàn thuốc thì bị đối phương giật lấy, rít mạnh hai hơi rồi nhả khói như phát ti.ết: "Xui ghê!"

"Người vừa nãy là người nhà của cậu à?" Hạ Tân Nam hỏi.

"Ừa." Giang Nguyên Dã không giấu diếm: "Chú út của tôi, ai mà ngờ ổng đến Hoài Thành, lại còn ở khách sạn này... Cơ mà không đúng, 2 hôm nay đang nghỉ Tết dương mà, đi công tác cái cức!"

Hạ Tân Nam lái đi: "Quan hệ giữa hai người không tốt à?"

Giang Nguyên Dã bỏ thuốc, dựa vào ghế chán nản lắc đầu: "Không có, ổng tốt với tôi lắm. Chỉ là thích quản tôi, bố mẹ thì nuôi thả, còn ổng thì giữ chặt."

Hạ Tân Nam đang lái xe đột nhiên bật cười.

Giang Nguyên Dã lườm anh: "Cười cái gì?"

"Chẳng mấy khi thấy cậu chuột gặp phải mèo." Hạ Tân Nam trêu chọc: "Rất thú vị."

Giang Nguyên Dã: "... Anh không nói thì chết à?"

Lúc dừng ở ngã tư chờ đèn đỏ, Hạ Tân Nam mới quay sang hỏi: "Thầy Giang này, vị kia nhìn rất sang trọng, gia cảnh nhà cậu thế nào?"

"Anh muốn điều tra gốc gác của tôi?" Giang Nguyên Dã cố ý nói: "Không nói đấy! Ngay cả ông chủ với quản lý của tôi còn không biết nữa là, anh cứ tha hồ đoán."

Hạ Tân Nam chẳng có hứng đoán mò: "Bảo sao cậu thoả thích tung hoành trong giới này, xem ai dám đụng vào."

"Anh nhầm rồi." Giang Nguyên Dã phản bác: "Chắc chắn không cần nhờ đến thực lực của gia đình."

Hạ Tân Nam: "Vậy thì nhờ cái gì? Thật sự là cậy đẹp mà quậy?"

Giang Nguyên Dã: "Hừ!", đáng lẽ không nên buôn dưa với tên này mới phải.

Hạ Tân Nam cười cười, tầm mắt trở lại đằng trước, lại dẫm chân ga.

Giang Nguyên Dã đắc ý nói: "Thật ra anh nói cũng có chỗ đúng. Tôi vừa ra mắt đã hot, fans nhiều lại viral, đời tư trong sạch, cứ vậy kiếm ăn trong ngành này thôi. Sao phải khúm núm trước nhưng kẻ cáo mượn oai hùm chứ?"

Hạ Tân Nam gật đầu đồng ý: "Đúng vậy."

Anh nói như điều hiển nhiên, nhưng Giang Nguyên Dã nghe giống như đang cười nhạo mình, cho nên im miệng không nhiều lời nữa.

Hạ Tân Nam chuyển đề tài: "Muốn ăn gì?"

Bảo là ăn đêm, vẫn phải tránh những nơi đông người, nhưng hôm nay lại là tất niên, đâu đâu cũng đông đúc.

Giang Nguyên Dã ngẫm nghĩ: "Tôm hùm đất lần trước anh bảo ấy."

Hạ Tân Nam rất buồm cười: "Lúc đó đang chiến tranh lạnh mà lại nhớ rõ nhỉ."

"Đã bảo là tôi không hề!"

Hạ Tân Nam chỉnh lại: "Ừ, không phải."

Đồ thù dai nhớ lâu, Giang Nguyên Dã biếng nhác hỏi: "Lạnh như này mà vẫn có tôm hùm đất á?"

20 phút sau, Hạ Tân Nam dừng xe trước nhà hàng ăn đêm, thấy bên trong chật kín liền bảo Giang Nguyên Dã: "Cậu chờ ở đây đi, tôi vào trong mua mang về."

Anh đeo khẩu trang xuống xe, Giang Nguyên Dã nghịch điện thoại, lâu lâu lại ngơ ngẩn nhìn ra ngoài.

Hạ Tân Nam bị mấy người chờ bàn nhận ra, xúm xít vây quanh xin kí tên, anh không đồng ý, thoát khỏi đám đông, chạy về xe.

Giang Nguyên Dã kéo khẩu trang, đè mũ xuống thấp, lại chụp mũ áo lông lên đầu, gần như che kín cả mặt.

Hạ Tân Nam mở cửa lên xe, có người đứng chắn trước đầu xe, bật flash điện thoại chụp lia lịa.

Flash loé lên, Hạ Tân Nam vươn tay che cho Giang Nguyên Dã, lạnh lùng nhìn người vẫn đang chụp ảnh.

Đối phương vẫn ngoan cố, Hạ Tân Nam dứt khoát đeo dây an toàn, giẫm ga, kẻ kia mặt trắng bệch, vội vàng né sang một bên, xe cứ vậy lao đi trước mắt đám đông.

"Tôi nghĩ ngày mai lại lên hot search rồi." Giang Nguyên Dã lắc đầu.

Hạ Tân Nam nhún vai: "Chưa chắc, hẳn là không chụp phải cậu."

Giang Nguyên Dã chẳng hi vọng gì mấy.

Hạ Tân Nam dừng xe ở bờ sông vắng người xa trung tâm.

Bờ bên kia bưng bừng bắn pháo hoa, hơi xa chỗ hai người đỗ xe nên chỉ thấy được ánh sáng lập loè.

Giang Nguyên Dã không tới xem pháo hoa, cậu chỉ đam mê tôm hùm đất thôi, một mình xơi nguyên hộp, người mời đi ăn khuya là Hạ Tân Nam lại chẳng động miếng nào.

Đối phương còn mua 2 lon bia, tự nhiên cũng chui vào bụng cậu hết.

"Tôi thấy anh vốn dĩ không có đói, sao nửa đêm còn chạy vào thành phố rủ tôi đi ăn đêm làm gì?" Giang Nguyên Dã khó hiểu: "Rảnh đến thế à?"

Hạ Tân Nam hạ ghế thấp xuống, nhàn nhã nghịch bật lửa, dưới ánh lửa bập bùng nghiêng đầu nhìn cậu: "Nghĩ xem là vì cái gì?"

Giang Nguyên Dã chậm rãi nuốt ngụm bia cuối cùng, trên môi dính chút nước: "Thầy Hạ trăm mối ngổn ngang, tôi sao biết được."

Im lặng vài giây, Hạ Tân Nam nói: "Cứ cho tôi rảnh rỗi, muốn tìm ai đó cùng nhau đi qua năm mới đi."

Giang Nguyên Dã hỏi: "Anh cô đơn đến thế à?"

Hạ Tân Nam chăm chú nhìn cậu, thầm thì: "Ừ."

Giang Nguyên Dã tự nhiên nuốt nước bọt, thò đến gần, cười hì hì ngả lên vai Hạ Tân Nam: "Vậy phải làm sao đây? Tôi lại không có năng lực giúp anh vơi đi nỗi cô đơn."

Bật lửa trong tay Hạ Tân Nam sáng lên, nhảy nhót trong đôi mắt hai người, ánh mắt gần nhau trong gang tấc.

Giang Nguyên Dã cười hềnh hệch rất vô tri.

Hạ Tân Nam yên lặng nhìn, dùng đôi mắt đặc tả gương mặt đối phương.

Lát sau, anh hơi lệch đầu, rút ngắn khoảng cách.

Giang Nguyên Dã cảm thấy mình say rồi, lông mi rung rinh, hơi thở của Hạ Tân Nam vấn vít bên tai, hỏi: "Đây có tính là thiếu đứng đắn không?"

Giang Nguyên Dã lầu bầu: "Anh vốn là thế mà..."

Hạ Tân Nam cười nhẹ: "Nhóc nhõng nhẽo."

"Anh nói gì đấy?"

Trời đêm nơi xa bỗng bừng sáng, thật nhiều pháo hoa nở rộ.

Đồng hồ nhảy sang 00:00, Hạ Tân Nam nhẹ giọng nói: "Nguyên Dã, năm mới vui vẻ."

Giang Nguyên Dã cứng người.

Cậu tự nhiên cười tươi, che giấu đi tiếng tim đập thình thịch, ghé bên tai Hạ Tân Nam: "Chúc mừng năm mới anh bạn thân."

-------

Tác gi có chuyn mun nói:

Ảnh đế: Vợ iu đẹp quá không kìm nổi~

Zoe mun nói:

Từ nay là giai đoạn mập mờ không rõ của đôi trẻ, nên xưng hô sẽ thay đổi, lúc thì Hạ Tân Nam "tôi - em", lúc "tôi - cậu" tuỳ theo hoàn cảnh nhé! Em bé Nguyên nhảy nhót lung tung theo sở thích của ẻm thui :D

Bình Luận (0)
Comment