Có Hỉ - Bạch Giới Tử

Chương 39

1 tháng sau, tập đầu tiên của "Khởi đầu ngôi sao" mùa này được phát sóng trên nền tảng video.

Độ phủ sóng rất cao, hơn nửa là nhờ Giang Nguyên Dã.

Cậu làm cố vấn sân khâu, rồi "ôn chuyện xưa" với Du Tế Thỉ, và những nhận xét ngắn gọn sau mỗi màn thể hiện của thực tập sinh...

Nhà sản xuất mua một đống hot search, và tên Giang Nguyên Dã chiếm một nửa giang sơn.

Giang Nguyên Dã ghi hình ở trường quay, lúc này đến tiết mục thứ 5 rồi.

Trọng điểm của các chương trình sống còn là thực tập sinh tranh tài, cố vấn chỉ là gia vị thêm vào, nhưng Giang Nguyên Dã viral ngất trời, nên đạo diễn luôn sắp xếp cho cậu vài cảnh xuất hiện bất ngờ.

Cậu vừa hướng dẫn thực tập sinh tập luyện xong, định kết thúc công việc thì có người quay lại, gõ cửa, vào phòng tập xin được hướng dẫn riêng.

Từ Sướng là center bài hát chủ đề, xinh đẹp, có thực lực lại có ô dù, chính là đối tượng được chương trình push nhất. Sau khi phát sóng tập đầu tiên, màn nhảy ngẫu hứng của hai người được mua hot search lên top 1.

Bảo là hướng dẫn riêng, nhưng máy quay ở khắp nơi vẫn đang bật, camera man thì rình như hổ rình mồi, Giang Nguyên Dã chỉ có thể phối hợp, chỉ dẫn tận tình cho cô bé.

Cuối cùng cũng xong, Giang Nguyên Dã chạy vội về phòng make up muốn nghỉ một chốc.

Du Tế Thỉ qua chào hỏi, hắn đã xong việc, chuẩn bị đi. Giang Nguyên Dã còn phải ở lại quay nốt phần công bố thứ hạng lần đầu tiên.

Xã giao mấy câu, Du Tế Thỉ hỏi: "Tôi nghe nói họ lại nhét thêm kịch bản ngoài luồng cho ông à?"

Giang Nguyên Dã chẳng buồn nói nhiều: "Ông thấy hot search tối qua rồi đó, thấy nhiều người hào hứng thì phải cố mà giữ nhiệt thôi."

Thật ra nếu không phối hợp, đạo diễn muốn xào cp thì chỉ cần biên tập cắt ghép cũng được rồi. Nhưng tốt nhất là nể họ một chút, miễn cho sau này có người chơi lén đi bài cậu ăn cháo đá bát.

Đương nhiên đó chỉ là những suy nghĩ kín trong lòng, người khác còn lâu mới được biết.

Du Tế Thỉ nhắc nhở: "Với cách sắp xếp của họ thì không giống chỉ xào cp bình thường, tôi còn thấy ekip quay cảnh cô bé đó nhận là fan của ông, cũng là hình mẫu lý tưởng luôn. Có thể sẽ tạo scandal tình ái, ông không sợ bị hiểu lầm à?"

"Hiểu lầm cái gì?" Giang Nguyên Dã chẳng lo là chuyện to tát: "Nếu thật sự bị biến thành scandal thì tôi sẽ không phối hợp nữa. Lúc đó thì tính sau đi, tôi cũng chẳng muốn gây rùm beng với nhà sản xuất."

Du Tế Thỉ lại hỏi: "Không sợ thầy Hạ kia hiểu lầm à?"

Trong phòng make up chỉ có hai người nên hắn rất thẳng thắn.

Lông này Giang Nguyên Dã giật giật: "Cái này à..."

Thành thật thì cậu không muốn tâm tình chuyện của mình với Hạ Tân Nam trước mặt người ngoài, nhưng có thể phũ phàng với Du Tế Thỉ thì cũng ổn.

"Hẳn là ảnh sẽ không hiểu lầm đâu." Giang Nguyên Dã cười nói: "Mấy cái xào cp toàn kịch bản thôi, ai sợ thì sợ, chứ ảnh thì không."

Lời này cũng giống như thừa nhận mối quan hệ với Hạ Tân Nam, sau mấy giây im lặng, Du Tế Thỉ hạ giọng nói: "Hôm ấy ở sân bay, tôi đã thấy ông hôn anh ta trong nhà vệ sinh."

Giang Nguyên Dã: "Ừ."

Biểu cảm của Du Tế Thỉ rất phức tạp: "Hai người thật sự ở bên nhau à?"

Giang Nguyên Dã cũng chẳng thể phủ nhận, đơn giản chấp nhận.

Du Tế Thỉ không cam lòng: "... Chẳng phải ông từng bảo... không chấp nhận đàn ông mà?"

Giang Nguyên Dã cười đáp: "Anh ấy khác."

Đúng là cậu không chấp nhận người đàn ông nào khác, Hạ Tân Nam là ngoại lệ.

Du Tế Thỉ ngẩn người, không ngờ sẽ nhận được đáp án như thế: "Cho nên video tỏ tình mà cậu chối là chơi thật hay thách, thực ra lại là thật?"

Giang Nguyên Dã chẳng buồn giải thích: "Thì nó là vậy đấy."

"Nhưng..."

"Đây là việc cá nhân nên tôi không muốn nói nhiều..." Giang Nguyên Dã kiềm nén: "Tôi coi ông là bạn, còn cái khác thì thôi, ông dành tình cảm cho người khác đi."

Đây đã là lần thứ 2 cậu từ chối thẳng thừng, nếu Du Tế Thỉ vẫn cứ cố chấp thì cậu cũng bó tay.

Im lặng lúc lâu, Du Tế Thỉ cười tự giễu: "Nguyên Dã, ông đâu có thích đàn ông, hà cớ gì vì muốn từ chối tôi mà phải đóng kịch làm gì?"

Giang Nguyên Dã hơi xấu hổ, hồi trước thì đúng là diễn thật, nhưng lỡ diễn đến yêu thật thì cậu không kiểm soát được: "Là thật..."

Du Tế Thỉ không tin: "Anh ta thấy tôi định vào mới cố ý hôn ông, cùng lắm thì là anh ta đơn phương, ông đâu cần phải hùa theo."

Giang Nguyên Dã im lặng, nói không nổi.

Bỏ đi.

Du Tế Thỉ đại khái cũng nhìn ra cậu bắt đầu khó chịu, đành phải hạ giọng: "Xin lỗi, là tôi quá đà, không nên xen vào chuyện này. Nếu ông vẫn coi tôi là bạn thì tốt rồi, sau này tôi sẽ không nói gì nữa."

Giang Nguyên Dã gật đầu, lười đôi co.

Mọi người rởi khỏi, cậu gửi tin nhắn bảo Đinh Minh mang cafe đến.

Nhóc kia không phản hồi, Giang Nguyên Dã hơi bực bội trong lòng, bò lên mặt bàn trang điểm thộn mặt.

Trên màn hình điện thoại là khung chat với Hạ Tân Nam, tin cuối cùng đối phương gửi là từ đêm qua.

Cả tháng này ngoài quay "Khởi đầu ngôi sao" thì phần lớn thời gian cậu đều ngâm mình ở phòng thu và phòng tập nhảy, bảo bận thì cũng không bận lắm, nhưng cũng không gặp Hạ Tân Nam.

Hạ Tân Nam gần như là vào đoàn mới ngay sau đó, tuy phim trường cùng thành phố, nhưng hình như cậu không có lý do đến thăm ban.

Lần trước còn bảo Giang Nguyên Dã chờ, nhưng cũng chỉ là hứng lên thì nói thôi, một tháng rồi mà đến cái bóng cũng không thấy.

Câu trêu chọc: "yêu thầm khổ lắm ai ơi" đã thành thật, đơn phương ứng nghiệm lên người mình luôn.

Giang Nguyên Dã héo úa ngẫm lại, sao cậu lại xui đến vậy! Thích ai không thích, lại thích trúng tên choá Hạ Tân Nam chứ!

Nhưng chắc chắn sẽ không có khả năng tỏ tình! Trừ phi Hạ Tân Nam cũng yêu muốn chết! Chứ sao để cậu tỏ tình được? Còn lâu Giang Nguyên Dã mới chịu mất mặt.

"Anh! Anh xem ai đến này!"

Đinh Minh đẩy cửa đi vào, gào to, kéo cõi lòng rối như tơ vò của Giang Nguyên Dã quay lại.

Cậu chán chường quay đầu, liền thấy Hạ Tân Nam vào ngay sau Đinh Minh, kéo mũ lưỡi trai lên, lộ ra đôi mắt ngập ý cười.

Giang Nguyên Dã sửng sốt.

Đinh Minh giải thích: "Lúc em đến thì đụng phải thầy Hạ ở ngoài khách sạn, thầy đến tham ban nên em dẫn thầy vào, không nhờ đến người khác, tránh gặp phiền phức."

Giang Nguyên Dã lại úp mặt xuống mặt bàn, ngẩn ngơ nhìn người đang đến gần.

Hạ Tân Nam dừng chân trước mặt cậu, tay cắm vào túi, nhìn cậu từ trên cao: "Bất ngờ quá à?"

Đinh Minh rất tinh ý, nói đi mua cafe rồi chuồn mất, tiện tay đóng cửa.

Giang Nguyên Dã tỉnh lại, ngẩng lên đối mắt với Hạ Tân Nam: "...Anh đến làm gì?"

"Ngày nghỉ hiếm hoi..." Hạ Tân Nam nói: "Đến hóng chuyện hay."

Giang Nguyên Dã hỏi: "Chuyện hay gì cơ?"

Hạ Tân Nam nhéo má cậu: "Thầy Giang, chúng ta đã giao kèo xào cp với nhau mà? Bây giờ em tham gia gameshow, vừa ôn chuyện xưa với đồng đội cũ, lại còn nhiệt tình nhảy múa với thực tập sinh nữa, em cảm thấy hợp lý không?"

Chậc! Chua quá!

Giang Nguyên Dã đánh vào tay anh, nhấc đầu lên: "Phim quay xong rồi, giao kèo hết hiệu lực."

Hạ Tân Nam nhìn cậu, cười một cách khó hiểu, khom lưng nói bên tai: "Ảnh giường chiếu của em, cũng như của chúng mình đều ở trong tay tôi, nếu em lật lọng, tôi sẽ bán cho blogger."

"Anh có biết xấu hổ không?" Giang Nguyên Dã nhíu mày, rõ ràng là ảnh bình thường, sao vào miệng anh lại thành giường chiếu rồi?

Hạ Tân Nam đứng thẳng dậy: "Em cứ xem xét đi."

Giang Nguyên Dã trừng anh mấy giây, mở miệng: "Không xem xét gì hết!"

Hạ Tân Nam tặc lưỡi: "Em đúng là không nể tôi."

Giang Nguyên Dã bực mình, kéo tay anh cắn mạnh lên cổ tay.

Hạ Tân Nam chiều theo, lúc buông ra, mắt Giang Nguyên Dã giật giật, bờ môi như lơ đễnh chạm vào nơi mới bị mình gặm, thả tay anh: "Kệ anh!"

Hạ Tân Nam chẳng thèm để bụng mà kéo tay áo xuống, cười thành tiếng.

Bầu không khí hơi ám muội bị tiếng gõ cửa cắt ngang, Hạ Tân Nam hạ vành mũ che mặt, Giang Nguyên Dã vẫn bất động ngồi yên, nói: "Vào đi."

Cô gái mở cửa đi vào: "Xin lỗi thầy Giang."

Giang Nguyên Dã hơi nhướn mày: "Còn có việc à?"

Lại là Từ Sướng, lần này chỉ có mình cô, không có camera man đi cùng. Nhưng dám một mình chạy đến phòng make up của cố vấn thì cũng rất bạo dạn. Giang Nguyên Dã còn nghi ngờ, chẳng biết có ai cố ý chỉ điểm hay không.

Cô bé bước lên, mỉm cười hỏi có thể xin số của cậu được không.

Hạ Tân Nam ở một bên bị làm lơ, có lẽ cô nghĩ anh chỉ là staff trong đoàn đội của Giang Nguyên Dã.

Giang Nguyên Dã cố tình giả ngu: "Mấy đứa có thể dùng điện thoại à?"

Theo quy định thì vốn là cấm, nhưng có lén lút hay không thì ai mà biết.

Từ Sướng lấy điện thoại ra vung vẩy, Giang Nguyên Dã mặt lạnh như tiền: "Đây là trái với quy định cuộc thi, lén lút liên hệ với cố vấn, lén dùng điện thoại, tôi sẽ báo cáo."

Cô nàng thay đổi biểu cảm, Giang Nguyên Dã tuyệt tình nói: "Nếu bây giờ bạn rời đi, tôi sẽ coi như không phát sinh."

"Nhưng..."

"Nếu không đi thì tôi sẽ gọi người."

Từ Sướng xấu hổ cắn môi, nói: "Xin lỗi..." rồi nhanh chân rời khỏi.

Hạ Tân Nam đi tới đóng cửa lần nữa, khoá luôn.

"Anh làm gì đấy?" Giang Nguyên Dã bực bội: "Lát nữa tui phải làm việc tiếp đấy, sao lại khoá cửa?"

"Là cô bé đó?" Hạ Tân Nam bước qua: "Là người lên hot search với em? Có vẻ đúng là có ý với vị cố vấn này nhỉ?"

Giang Nguyên Dã không phủ nhận: "Chứ sao nữa, mị lực của tui quá lớn, nhưng thật ra cổ cũng ổn lắm."

Hạ Tân Nam hỏi: "Em có hứng thú?"

Giang Nguyên Dã cố ý nói: "Cũng không phải không được."

"Chẳng phải hình mẫu của em là chị đại bốc lửa lạnh lùng à?"

"..."

Giang Nguyên Dã lập tức im miệng, cạn lời.

Nhưng lại không muốn chịu thua, nửa ngày sau mới hậm hực: "Tiếc là thầy Hạ không chuyển giới được!"

"Không chuyển được." Hạ Tân Nam lập tức gạt phắt mộng tượng: "Đừng mong chờ."

"..." Thật ra không chuyển giới được thì cũng chẳng sao, nhưng cậu không nói đó!

"Lúc tôi đến đây thì thấy vị đồng đội cũ của em rời đi." Hạ Tân Nam chuyển chủ đề: "Cậu ta lại tới làm phiền em?"

Nhắc đến vấn đề này, Giang Nguyên Dã lập tức u oán: "Nhờ phước của thầy Hạ."

Hạ Tân Nam nhướn mày: "Tôi?"

"Đúng thế!" Giang Nguyên Dã ẩn ý: "Anh bảo giải quyết phiền toái giúp tôi, nhưng vô dụng. Hồi ở sân bay, cậu ta thấy rồi nhưng cóc tin, khả năng diễn xuất của thầy Hạ kém quá, nên bị người ta nhìn ra là diễn rồi."

Mấy từ "khả năng diễn xuất kém" hẳn là lần đầu tiên xuất hiện trong đời Hạ Tân Nam, anh hơi ngạc nhiên: "Tôi diễn xuất kém?"

Giang Nguyên Dã gật đầu: "Giờ cậu ta quả quyết là hai ta diễn đấy."

Hạ Tân Nam hỏi: "Em cảm thấy nguyên nhân xuất phát từ tôi à?"

Giang Nguyên Dã khinh bỉ: "Anh còn dám bảo diễn cảnh hôn là dễ nhất, tui nghĩ mình bị anh lừa rồi. Anh thì cũng biết diễn đấy, nhưng người ta chỉ liếc một cái là nhìn ra hết..."

Hạ Tân Nam cụp mắt, chăm chú nhìn đôi môi không ngừng lải nhải của Giang Nguyên Dã, im lặng.

Giang Nguyên Dã bất chợt đụng phải ánh mắt kia, oán giận ngừng lại: "... Nhìn tui làm gì?"

"Tôi thật sự diễn cảnh hôn fail lắm à?" Hạ Tân Nam thấp giọng hỏi.

Giang Nguyên Dã bất giác nuốt nước bọt: "Vốn đã tệ rồi..."

Hạ Tân Nam như là chấp nhận: "Hẳn là do không có cơ hội diễn nên mới vậy."

Giang Nguyên Dã: "Ờ."

Giang Nguyên Dã lạc giọng, Hạ Tân Nam đột nhiên đưa tay luồn sau gáy Giang Nguyên Dã, nâng mật cậu lên, cúi đầu dán lên môi cậu.

Giang Nguyên Dã bị ép ngẩng lên, rèm mi rung rung, còn chưa kịp phản ứng thì chạm phải ánh nhìn chăm chú của Hạ Tân Nam trong gang tấc.

Ánh mắt của Hạ Tân Nam rất bình tĩnh, giữa lúc môi chạm môi còn nhả chữ: "Há mồm."

Bình Luận (0)
Comment