Có Hỉ - Bạch Giới Tử

Chương 46

Nghỉ ngơi một chốc liền bắt đầu ca tập chiều.

Hạ Tân Nam đồng ý tham gia, Giang Nguyên Dã rất vui vẻ, xoa tay hí hửng nóng lòng muốn thử, tính toán dạy anh thật cẩn thận.

Ekip lúc biết cậu muốn chuẩn bị sân khấu hai người đều cảm thấy mới mẻ. Hạ Tân Nam chưa từng nhảy, anh bình tĩnh đáp: "Không sao, thầy Giang bảo sẽ dạy tôi."

Biên đạo lại hỏi Giang Nguyên Dã: "Thầy Giang nghĩ sao? Muốn chọn tay mơ như thầy Hạ làm bạn nhảy à?"

Giang Nguyên Dã tự tin: "Tay mơ mới chuẩn đó, một trang giấy trắng muốn dạy kiểu gì thì dạy. Nếu ảnh nhảy đẹp, chứng tỏ tôi dạy rất giỏi."

Hạ Tân Nam nhìn vẻ mặt đắc ý của đối phương, hùa theo: "Bắt đầu đi thầy Giang."

Thời gian gấp gáp nên Giang Nguyên Dã cũng không nhùng nhằng nữa.

Cậu dạy Hạ Tân Nam mấy động tác eo, chân đơn giản trước. Dáng Hạ Tân Nam cao ráo, phản ứng tứ chi rất linh hoạt, không cứng ngắc như những người mới tập, các động tác khá nhuần nhuyễn, điều này khiến Giang Nguyên Dã vui mừng khôn xiết.

Dù thiên phú không quá cao, nhưng cũng đủ phối hợp trên sân khấu hai người với Giang Nguyên Dã.

Giang Nguyên Dã dùng luôn câu trêu ghẹo trước đó của đối phương: "Eo thầy Hạ cũng rất mềm dẻo."

Hạ Tân Nam thản nhiên: "Em xịn hơn, xoay rất đẹp."

"..." Rồi... tui thua.

Trí nhớ của Hạ Tân Nam rất tốt, mỗi động tác Giang Nguyên Dã chỉ dạy hai lần đã nhớ sơ sơ, dù không đẹp bằng dân nhảy chuyên nghiệp, nhưng rất có chất riêng, và bất ngờ là anh hợp với phong cách sexy jazz này ngoài sức tưởng tượng của mọi người, mỗi động tác đều mang theo phong thái một vị quý tộc nhàn hạ.

Đặc biệt là ánh mắt Hạ Tân Nam nhìn bạn nhảy trong mỗi động tác vừa sâu thẳm lại nóng bỏng, nếu là diễn thì đúng là phải đưa vào sách giáo khoa.

Giang Nguyên Dã có những lúc ngăn không nổi, đôi khi lại ngây ngẩn, không thể không nhắc: "Đừng có nhìn mỗi tui!"

Một tay của Hạ Tân Nam đỡ lưng cậu: "Em là bạn nhảy của tôi mà không được nhìn à?"

"Anh làm tui không tập trung được." Giang Nguyên Dã thì thầm: "Xin thầy Hạ thương tui đi, còn có mấy tiếng nữa thôi, phải tranh thủ!"

Hạ Tân Nam cười nhẹ: "Ừm."

Các vị bên chương trình cảm thấy mình như cây cảnh trang trí, nên rất thức thời tìm lại cảm giác tồn tại.

"Chắc đây không phải lần đầu tiên thầy Giang có sân khấu hai người đúng không? Có cảm thấy điều gì khác biệt không?"

Đương nhiên không phải lần đầu tiên, mới đây nhất cũng là một đoạn freestyle với Từ Sướng. Năm ấy cp với Du Tế Thỉ nổi lên cũng là nhờ phần nhảy đôi, nhưng để mà nói về độ táo bạo thì chả là gì so với hôm nay.

Giang Nguyên Dã không thích nhiều lời: "Có điểm nào không giống thì để khán giả tự đánh giá đi."

PD lại chẳng bỏ qua cơ hội viral, hỏi Hạ Tân Nam: "Thầy Hạ có hay xem sân khấu kết hợp của thầy Giang với người khác không?"

Hạ Tân Nam hờ hững liếc máy quay: "Chưa xem, cũng không hứng thú."

Anh kéo Giang Nguyên Dã lại bằng một tay: "Tiếp tục đi."

5:30, cả đoàn xuất phát đến lễ hội âm nhạc Trung Hoa năm nay.

Truyền hình Hoài Thành là nhà tổ chức, ekip "Bạn thân" cũng đi theo, tiếp tục quay tư liệu sống.

Hạ Tân Nam không phải khách mời mảng diễn viên, Giang Nguyên Dã không báo tên anh với ban tổ chức, chỉ lấy danh nghĩa làm bạn nhảy của cậu, đội mũ đeo khẩu trang, cả một đường đi theo Giang Nguyên Dã, đến giờ vẫn chưa bị ai phát hiện.

Đến đài truyền hình liền duyệt sân khấu luôn.

Khá đông người tập trung ở sân khấu, Giang Nguyên Dã muốn giữ bí mật đến phút chót, duyệt trước nửa bài, nửa cuối với Hạ Tân Nam thì hướng dẫn vị trí.

Sau đó thì về phòng nghỉ trang điểm.

Đồ diễn được tài trợ bởi hãng thời trang xa xỉ cậu đang làm đại sứ.

Giang Nguyên Dã mặc độc chiếc áo vest bạc chiết eo với đai lưng, trên cần cổ trắng ngần đeo vòng cổ Glamsol. Chiếc vòng mỏng manh quấn hai vòng trên xương quai xanh, vừa vặn treo lên trên vết bớt con bướm.

Cậu thay đồ xong liền ra ngoài, Hạ Tân Nam đang trang điểm, nghiêng đầu, mắt dừng trên cổ áo mở rộng: "Em mặc thế này à?"

"Có vấn đề không?" Giang Nguyên Dã bước đến, tựa vào bàn trang điểm, cười nửa miệng: "Không đẹp à?"

Hạ Tân Nam đưa tay lơ đễnh ngắm nghía vòng cổ của cậu, chẳng buồn để tâm đến camera vẫn chĩa vào mình, nói: "Khá đẹp."

Giang Nguyên Dã kéo tay anh xuống: "Đừng động đậy!"

Hạ Tân Nam tự nhiên thu tay lại, make up xong cũng đi thay quần áo.

Anh mặc trang phục riêng do Tiểu Tề mang đến, là sơ mi cùng thương hiệu với vest của Giang Nguyên Dã.

Áo lụa đen bó sát, nút áo cài đến tận trên cùng, kết hợp với dây đeo quần đơn giản, đặt cạnh đồ diễn của Giang Nguyên Dã thì rất giống đồ đôi.

Một người kín cẩn, một người phóng khoáng.

Hạ Tân Nam ngồi xuống tiếp tục tạo kiểu tóc, thợ làm tóc hất toàn bộ mái về phía sau, càng khiến anh ngầu hơn.

Giang Nguyên Dã thầm tấm tắc, buôn dưa lê: "Thật ra sexy jazz vẫn dành cho nữ là nhiều, vì con gái nhảy rất quyến rũ, nam thì hay nhảy power jazz và funk."

Hạ Tân Nam hỏi: "Vậy tại sao lần này em lại chọn style đó?"

Giang Nguyên Dã đáp: "Tui muốn thử sức nhiều hơn, thật ra nam mà nhảy sexy jazz còn có biệt danh khác đấy."

"Là gì?"

Giang Nguyên Dã ngừng lại, cúi đầu gõ chữ như bay trên điện thoại.

Hạ Tân Nam lướt nhanh thông báo mới trên màn hình điện thoại.

"Gay style."

Anh khẽ nhướn mày: "Không sợ khán giả hiểu lầm à?"

Giang Nguyên Dã nghiêm túc: "Cái gì càng gây hiểu lầm thì tôi càng muốn nhảy."

Hạ Tân Nam bật cười: "Em thích là được."

Ekip chương trình không biết hai người đang thầm kín chuyện gì, nhưng chưa kịp tọc mạch thì Hạ Tân Nam đã xong phần tạo hình, tiết mục tiếp theo chính là của hai người, phải đến cánh gà chuẩn bị thôi.

Giang Nguyên Dã đột nhiên giữ tay Hạ Tân Nam lại, tiện tay cầm một dải lụa đen trên bàn trang điểm, vòng đến sau lưng anh, cụp mắt nhìn vào gương một chốc.

Hạ Tân Nam cũng nhìn cậu.

Giang Nguyên Dã vươn tay, dùng khăn lụa che mắt Hạ Tân Nam, thắt nút thòng lọng.

"Cứ lên sân khấu như này đi." Cậu rầm rì.

Hạ Tân Nam ngồi bất động, đôi mắt bị che lại chỉ còn thấy bóng hình mơ hồ, hỏi: "Thật sự không sợ tôi phá hỏng sân khấu của em?"

Giang Nguyên Dã chắc nịch: "Tui tin thầy Hạ, anh nhảy rất ổn luôn!"

Nếu không làm thế này, chỉ sợ lên sân khấu, Hạ Tân Nam cứ nhìn chằm chằm thì chính cậu sẽ là người tung hê mất.

Hạ Tân Nam cong môi: "Tuỳ em."

Giang Nguyên Dã lên sân khấu trước, vào đội hình với vũ đoàn.

Hạ Tân Nam bước vào bục nâng, dù không nhìn được, nhưng những tiếng gào thét chói tai bốn phía cho anh biết Giang Nguyên Dã biểu diễn rất cháy.

Hạ Tân Nam cắm tay vào túi, nhắm mắt đi theo nhịp điệu, hoàn toàn đắm chìm.

Quá trình này cũng được camera ở bên cạnh ghi lại.

Sự kiện này được phát sóng trực tiếp song song giữa đài truyền hình và nền tảng trực tuyến. Từ khi Giang Nguyên Dã xuất hiện, tỷ lệ người xem tăng vọt trên cả vô tuyến cũng như internet.

【A a a a a!!! Đây là vũ đạo nữ hả?】

【Là sexy jazz!! Con gái nhảy nhiều hơn! Nhưng nam cũng có thể nhảy đó!】

【Lần đầu tiên tui thấy con trai nhảy loại vũ đạo này mà không dầu mỡ, đã thế còn rất gợi cảm! Giang Nguyên Dã anh là thiên thần rớt xuống trần gian! Là vũ khí giết người hình người!! Mạng của em cho anh được chưa!!!】

Động tác cuối của Giang Nguyên Dã dừng lại, tiếng nhạc nhỏ xuống, dàn đèn sân khấu tắt đi rồi đột ngột tụ lại ở một điểm.

Vũ đoàn lùi xuống, chỉ còn mình Giang Nguyên Dã ở trung tâm, xuất hiện cùng với một người đàn ông bịt mắt.

Những âm thanh gợi cảm lại vang lên, Hạ Tân Nam bị che mắt vẫn đút hai tay vào túi như cũ, thong thả và lười biếng lắc lư theo giai điệu.

Giang Nguyên Dã bước đến, đặt một tay lên bả vai anh, từ sườn mặt chuyển đến phía trước, đong đưa theo tiết tấu, không ngừng wave.

Con sóng lên rồi lại xuống, đầy miên man và vô định.

Nếu đối tượng khiêu khích trước đó là khán giả, thì ngay tại giây phút này, mục tiêu rõ ràng nhất đã chuyển sang người bị che mắt trước mặt.

Ngón tay khẽ đặt lên cằm người đàn ông, di chuyển xuống trái cổ, chạm lên bờ vai rồi trái tim, câu phần dây đeo rồi nhẹ buông.

Ha.m m.uốn tăng cao, mạch máu sôi trào.

Người đàn ông bị dụ dỗ đưa một tay đỡ lưng cậu, thong dong dạo một vòng từ trên xuống dưới, mặc dù giữa lòng bàn tay và cơ thể cách nhau hơn 1 inch, nhưng lại giống như thật sự vu.ốt ve từng tấc da thịt.

Giữa ánh đèn mập mờ, đôi tay dây dưa, cơ thể cận kề, đối đầu, va chạm, táo bạo và nóng bỏng.

Những tiếng hét vang xa đến rung chuyển núi biển, vậy mà hai người trên sân khấu như đang ở một thế giới khác, say mê nhảy múa như thể không gian chỉ còn đôi ta.

Bình luận trong live stream bay vèo vèo như điên.

【Đù má! Đù má! Đù má!】

【Cái gì zậy?? Đại mỹ nhân của chúng ta đã nhảy sexy bên gã đàn ông lạ hoắc nào zậy?】

【Đây là thứ mà tui được xem free hả?! Cứu tui với!!!】

【Play bịt mắt luôn! Hỏn ny quá! Tôi nắng rồi...】

【Lạ hoắc ở đâu ra? Đây là Hạ Tân Nam mà? Cả lò mở to đôi mắt mà nhìn đi!】

【Đệt! Hạ Tân Nam thật kìa!】

【A a a!! Đàn ông tồi! Sân khấu không phải phòng ngủ nhà các anh! Mạng khán giả cũng là mạng!!】

Ending pose, một tay Giang Nguyên Dã vòng sau đầu Hạ Tân Nam, kéo nút thòng lọng ra, khiến khăn lụa rơi xuống đất.

Ánh mắt Hạ Tân Nam lia đến, bốn mắt đụng nhau, trong mắt đều là ý cười, màn biểu diễn đến đây là hết.

Khi hai người trở lại phòng nghỉ trong hậu trường, màn biểu diễn đã phóng thẳng lên #1 hot search.

Video chỉ dài 1 phút rưỡi, nhưng thật sự đã bùng nổ mạng xã hội.

Lượng người theo dõi siêu thoại Tân Sinh Nguyên Định tăng 3 con số theo mỗi giây F5 lại, chứng tỏ tốc độ phát triển fans kinh khủng.

Giang Nguyên Dã cảm ơn Hạ Tân Nam trước máy quay: "Màn biểu diễn bùng nổ như vậy là nhờ công lớn lao của thầy Hạ."

Hạ Tân Nam phối hợp diễn với cậu: "Cũng nhờ thầy Giang dạy giỏi."

Ekip chương trình quay thêm nửa tiếng, thấy đủ source mới bịn rịn luyến lưu mà kết thúc tập này.

Chờ cả đoàn rời đi, phòng nghỉ ồn ào mới yên ắng trở lại, Giang Nguyên Dã bảo Đinh Minh thu dọn, chuẩn bị đi về.

Hạ Tân Nam đột nhiên bảo Đinh Minh: "Cậu ra ngoài trước đi."

Đinh Minh: "Dạ?"

"Ra ngoài." Hạ Tân Nam không lằng nhằng, chỉ bảo: "Xuống dưới chờ đi."

Đinh Minh thấy Giang Nguyên Dã nghịch điện thoại, không có ý phản đối, sờ mũi một cái, dọn đồ với tốc độ ánh sáng rồi chạy ra ngoài, còn giúp bọn anh đóng cửa.

Hạ Tân Nam khoá trái cửa rồi quay lại, Giang Nguyên Dã thả điện thoại xuống, dựa vào bàn trang điểm, nhìn anh: "Thầy Hạ làm gì đấy?"

Hạ Tân Nam dừng bước trước mặt cậu, vươn tay ôm eo đối phương, gồng cơ bắp, một tay nhấc người ngồi lên bàn.

"Em bảo cho tôi sờ thoả thích."

Tên đàn ông choá này dirty talk mà mặt vẫn dửng dưng như không, Giang Nguyên Dã vòng tay lên vai anh, lẳng lặng nhìn một lúc mới "Chậc!".

Cậu lấy khăn lụa đen ở một bên, lần nữa che đôi mắt Hạ Tân Nam: "Đến đây."

Hạ Tân Nam giơ tay, sờ lên môi cậu, chậm rãi mân mê cánh môi mềm mại, ướt át.

Giang Nguyên Dã nhẹ li.ếm môi, đầu lưỡi chạm phải lòng bàn tay đối phương, Hạ Tân Nam cảm nhận ngón tay vừa nóng vừa ngứa, đôi mắt bị chắn tầm nhìn càng khiến không khí ám muội hơn.

Anh chúi người về đằng trước, hô hấp đan xen.

Giang Nguyên Dã cười khúc khích, nhắc nhở: "Anh bạn thân à, chỉ được sờ thôi, không được hôn."

Không khí mờ ám dừng một chốc, Hạ Tân Nam cũng cười, chẳng tiến lên nữa, ngón tay đang nhéo cằm đối phương lướt xuống cổ, mân mê trái cổ.

Vừa miết vừa xoa, hành động cực kỳ dịu dàng, gợn tình, từ trái cổ lả lướt đến xương quai xanh, những đầu ngón tay dạo chơi, để lại nhiệt độ nóng bỏng trên từng tấc da thịt.

Cuối cùng bàn tay dạo đến nơi thấp nhất của áo vest, chậm rãi cởi đai lưng.

Giang Nguyên Dã không mặc áo lót trong, cơ thể hoàn toàn loã lồ, cậu vô thức nuốt nước bọt, chờ đợi hành động tiếp theo.

Hạ Tân Nam bị bịt mắt nhưng vẫn rất thành thạo, đôi tay vu.ốt ve đối phương, từ eo đến bụng, đi lên trên, xoa, nhéo, miết, nhiệt tình bắt nạt.

Người muốn chọc ghẹo lại thành bị ghẹo, đỡ không nổi sự tấn công mãnh liệt.

Cậu thở d.ốc ra tiếng, nghe giọng rên nhão nhoét của bản thân, tự dưng xấu hổ bực bội, đưa tay ấn bả vai Hạ Tân Nam: "Tui không chơi nữa..."

Hạ Tân Nam trầm giọng: "Lại định đổi ý?"

"Cho sờ thoả thích không phải là chỗ này." Giang Nguyên Dã hít thật sâu: "Buông tay."

"Em nhạy cảm đến thế sao?" Giọng Hạ Tân Nam càng trầm hơn: "Mới sờ một chút đã không chịu nổi?"

Giang Nguyên Dã chửi lí rí: "Đồ khốn này!"

"Biết tôi là đồ khốn thì sau phải biết tự lượng sức, đừng chọc vào tôi." Hạ Tân Nam doạ dẫm bên tai: "Dám nói cho tôi sờ thoả thích cơ đấy?"

"Không nói nữa được chưa!" Giang Nguyên Dã cầu xin: "Xin anh đó, đừng sờ nữa."

Hạ Tân Nam chẳng nghe lời, động tác càng lúc càng quá đà, đầu ngón tay vân vê theo hình tròn, nghe những tiếng thở d.ốc nặng nề của Giang Nguyên Dã thì tăng thêm cường độ, cố ý trừng phạt đối phương.

Khi sắp không thể chịu nổi những độc tác gợi tình nữa, tiếng đập cửa đột nhiên vang lên, theo sau là giọng của staff: "Thầy Giang còn ở trong không ạ?"

Giang Nguyên Dã cứng đờ, những ngón tay đặt trên vai Hạ Tân Nam đột nhiên co quắp.

Hạ Tân Nam gầm gừ, nhéo nhẹ, Giang Nguyên Dã rên thành tiếp rồi lập tức cắn môi.

"Nhóc xấu xa!" Hạ Tân Nam nhẹ giọng cười cậu: "Dám làm nhưng không dám chịu."

Giang Nguyên Dã nhịn hết nổi, nghiêng đầu cắn mạnh lên cổ tên choá này.

Bình Luận (0)
Comment