Có Lẽ Sau Này

Chương 41


Bài hát đề cử:- Ai sẽ thay em yêu lại anh- Answer: Love myself- Khi thế giới đó mất đi- Họ yêu ai mất rồi- Hạnh phúc bỏ rơi em rồi- Chắp vá-------------------------------------Chap 41Jungkook đi khỏi, Yuna quay trở lại làm phần công việc của mình.Anh ngồi trên xe trở về Jeon Thị mà cũng ngẫm nghĩ tới lời của Yuna nói.

Đúng là anh đã không bảo vệ Ami thật tốt, đã để cô sảy thai.

Anh đã cho Kim Han Jye ở chung, không hỏi ý kiến Ami, cũng không quan tâm đến cảm xúc của Ami.

Cô đã từng bị trầm cảm, từng chịu nhiều tổn thương.

Cô đã phải cố gắng mạnh mẽ, mạnh mẽ để vượt qua tổn thương.

Là anh đã không thể trở thành chỗ dựa vững chắc cho cô.


Có lẽ thời gian này anh nên để cô có thời gian tĩnh dưỡng và quên đi mọi thứ tổn thương đau đớn đã xảy ra…Chiếc xe chạy thẳng đến Jeon Thị, anh xuống xe đi thẳng vào trong.

Nhân viên đứng thành hai hàng dài, cúi chào anh.

Jungkook không quan tâm đến mọi thứ đang diễn ra xung quanh, trực tiếp đến thang máy dành riêng cho Chủ tịch mà lên thẳng phòng là việc của mình.

Đã hơn hai ngày anh không làm việc rồi, đống tài liệu cần xử lý bị dồn lại rất nhiều.

Có lẽ nhanh cũng phải mất đến cả một ngày làm việc mới có thể giải quyết hết.~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Thời gian thấm thoát trôi qua, anh không gặp cô cũng đã được 3 tháng.

Mọi thứ dường như không thay đổi cho tới khi đang làm việc, anh nhận được một cuộc gọi.

Là cuộc gọi của bệnh viện Seoul.“Alo, có phải anh Jeon Jungkook không ạ?”“Phải là tôi đây”“Ban nãy cô Lee Ami vừa bất tỉnh trên đường và được người qua đường đưa vào bệnh viện Seoul.

Hiện tại tình hình của cô Lee Ami đang rất nguy cấp.

Làm phiền anh đến bệnh viện gấp”Tai anh ù đi khi nghe cô bất tỉnh trên đường.

Theo phản xạ anh bật dậy, tay vơ lấy áo khoác treo trên mắc rồi bước nhanh ra ngoài.“Ami… Chờ anh…” - Anh không ngừng lẩm bẩm suốt quãng đườngMiệng không ngừng cầu nguyện là thế nhưng anh cũng ý thức được mà gọi cho Yuna.“Yuna, mau tới bệnh viện Seoul, Ami bất tỉnh rồi, tôi đang trên đường tới đó, cô tới ngay đi”“Được được, tôi biết rồi.

Tới ngay” - Yuna cũng gấp gáp tắt máy chuẩn bị tới bệnh việnHơi thở của Jungkook ngày càng nhanh và gấp hơn, xe cũng tăng tốc độ.


Chốc lát chiếc xe nhanh chóng dừng lại trong bãi đỗ xe của bệnh viện Seoul.

Anh gấp gáp xuống xe rồi chạy thật nhanh vào trong.Tại quầy lễ tân,“Y tá, bệnh nhân Lee Ami đang ở đâu?” - Jungkook lao đến như một vị thần“Thưa anh, cô Lee Ami hiện đang được cấp cứu ở phòng cấp cứu.

Mời anh đi hướng này” - Cô y tá chỉ tay sang phòng cấp cứu bên trái“Được rồi.

Cảm ơn” - Không nhanh không chậm, Jungkook chạy đến cửa phòng cấp cứuCứ đi đi lại lại trước phòng cấp cứu, trong lòng anh cứ thấp thỏm không yên.

15 phút sau Yuna cũng chạy vào.

Thấy Yuna chạy tới, Jungkook liền đi tới hỏi.“Han Yuna, cô chăm sóc Ami kiểu gì mà lại để cô ấy bất tỉnh giữa đường như vậy hả?”“Lả nó đòi đi mua đồ ăn ngoài.

Nếu như nó đã muốn thì tôi cũng không ngăn được nó”“...” - Jungkook chỉ ngồi thụp xuống im lặng“Nó cấp cứu được bao lâu rồi?”“Chưa đầy 1 tiếng”2 tiếng cứ thế trôi qua rất nhanh nhưng với Jungkook và Yuna thì 2 tiếng đồng hồ đó như 2 thế kỷ vậy.

Cuối cùng đèn cũng tắt, Taehyung từ trong bước ra.“Taehyung?” - Jungkook ngạc nhiên khi bác sĩ cấp cứu cho Ami lại là Taehyung“Tôi đã nói cậu nên khuyên cô ấy nhập viện điều trị ung thư dạ dày.


Xem ra bây giờ phải ngay lập tức nhập viện, bệnh tình đã phát triển hơn, các tế bào ung thư đã lan rộng ra rồi, bây giờ phải điều trị ngay mới có thể điều trị được bệnh này”“Cái gì? Jeon Jungkook, anh đã biết Ami ung thư dạ dày nhưng lại không nói cho tôi biết.

Cậu đang nghĩ cái gì vậy hả?” - Những lời Taehyung nói khiến Yuna gần như nổi đóa mà đánh bùm bụp vào người JungkookJungkook vẫn không có dấu hiệu gì là đau khi Yuna đánh vào người mình.“Vậy cô ấy không sao chứ?” - Jungkook“Giờ thì ổn rồi.

Cô ấy bất tỉnh là vì cơn đau ập đến bất chợt.

Chúng tôi sẽ chuyển Ami sang phòng 407, cô có thể vào thăm được rồi.

Còn cậu đi theo tôi làm thủ tục nhập viện cho Ami”Taehyung rời đi, Jungkook cũng đi theo sau.

Còn Yuna vào thăm Ami.-------------------------------------------END Chap 41.

Bình Luận (0)
Comment