Có Một Châu Như Trên Thế Giới Này

Chương 35


15 phút sau Dương Khâm Minh đã có mặt trước cửa nhà cô
Dương Khâm Minh tiến vào trong, đến trước mặt ông Phong anh đột nhiên quỳ xuống
Không nghĩ đến sẽ có cảnh này 4 người trên bàn ăn há hốc mồm kinh ngạc
- Ba à, là con có lỗi trước xin ba đừng trách phạt Giai Giai
Chưa gì đã gọi là ba, mẹ Vân bên này nói nhỏ vào tai cô " thằng bé này lợi hại thật, không biết con rễ tương lai của mẹ có giống như này không Như Như "
Vừa nghe đến hai từ con rễ, nét mặt Châu Tiểu Như khẻ ửng đỏ, cô quay qua huýt vai bà một cái
- Ai là ba của cậu
Ông Phong nhìn anh lạnh lùng đáp
- Ba là ba của Giai Giai thì cũng là ba của con
Dương Khâm Minh kiên định nhìn ông
Hiếm khi có ai dám nhìn thẳng vào mặt ông nhưu vậy, trong lòng ông thầm nghĩ " thằng nhãi này không tồi, rất có bản lĩnh "
- Tôi cho phép cậu lấy con gái tôi à?

Ông Phong vẫn nghiêm túc nhìn anh, trên mặt vẫn không có biểu hiện gì
- Nếu như ba đã nói như vậy con sẽ quỳ ở đây đến khi nào ba đồng ý thì thôi
- Khá lắm, vậy thì cứ như cậu nói đi
Nói rồi ông Phong nhàn nhã quay lại tiếp tục ăn dở chén cơm của mình
Giai Giai sợ Dương Khâm Minh cứ quỳ như vậy sẽ không chịu được liền quỳ xuống bên cạnh
- Ba à, nếu như ba không chấp nhận anh ấy con cũng sẽ quỳ ở đây
Bà Vân thấy tình hình căng thẳng, sợ sẽ ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng liền lên tiếng khuyên can
- Ông này, tôi thấy cứ để chúng nó quỳ như vậy không phải là cách, con bé Giai Giai hiện tại đang mang thai không thể chịu nổi đâu
- Phải đó chú, thể trạng Giai Giai rất yếu, cậu ấy chắc chắn sẽ không chịu nổi đâu
Cô cũng lên tiếng nói đỡ cho Giai Giai
- Ba à, người có lỗi là con, muốn đánh muốn chửi ba cứ ra tay
Giai Giai kiên định nói với ông
- Giai Giai em đứng dậy đi, tất cả đều là lỗi của anh, nếu như em và con có mệnh hệ gì anh sẽ ân hận cả đời đó
Dương Khâm Minh quay qua Giai Giai có ý muốn đỡ cô lên nhưng cô nhất quyết không chịu
- Thôi được rồi là lỗi của tôi được chưa, hai cô cậu đứng dậy đi, tôi không muốn nhìn thấy cảnh vợ chồng các người ân ân ái ái như vậy đâu
Ông Phong buông đũa xuống nói với Giai Giai và Dương Khâm Minh
- Nhưng mà ba phải hứa là chấp nhận anh ấy con mới đứng dậy
Giai Giai thấy ông có vẻ siêu lòng liền nói thêm
- Đang ra điều kiện với ông già này à? - ông khẻ liếc nhìn Giai Giai
- Ba con không có
- Vậy thì đứng lên rồi nói
Nhìn hai người trước mặt ông mới lên tiếng nói
- Cậu lại đây ngồi cạnh tôi

Ông chỉ tay sang cái ghê còn trống bên cạnh
Dương Khâm Minh cứ như vậy răm rắp làm theo khiến cho 3 người phụ nữa không khỏi bậc cười
- Để con đi lấy chén cho anh ấy
Giai Giai tiến vào trong bếp mang một cái chén và một đôi đũa đặt trước mặt anh
Ông Phong không ngừng gấp thức ăn bỏ vào chén Dương Khâm Minh
- Ăn đi, ăn còn có sức đi làm nuôi con gái tôi
Nghe ông nói như vậy Dương Khâm Minh mừng ra mặt
- Ba đồng ý cho con lấy Giai Giai rồi đúng không ba
- Cậu đừng vui mừng quá sớm, muốn lấy con gái tôi trước tiên phải đáp ứng được điều kiện của tôi đã
- Dạ ba cứ nói, cho dù có lên núi đao xuống biển lửa con cũng bằng lòng
- Thứ nhất, cậu lấy con gái tôi phải xác định nuôi được nó.

Thứ hai, nhất định không được để con gái tôi bị tổn thương, nếu như cậu không làm được tôi liền lập tức mang nó về
Dương Khâm Minh lập tức trả lời ngay
- Con đồng ý với ba, chắc chắn sẽ không để Giai Giai chịu ấm ức
- Tôi mong cậu nói được làm được

Mọi chuyện cứ thế diễn ra êm đẹp, hôn lễ của Giai Giai cũng đã định vào tuần tới sẽ được diễn ra
Bây giờ trở ngại lớn nhất chỉ còn mỗi Châu Tiểu Như
Buổi chiều sau khi tiễn ba của Giai Giai và Dương Khâm Minh về thì hai cô gái cũng xin phép trở lại căn hộ
Khi trở về Châu Tiểu Như liền mở điện thoại ra xem
32 cuộc gọi nhỡ đến từ Dương Thừa Quân
Cả tháng không gọi, bây giờ lại gọi? Anh nghĩ cô là cái gì? Chuyên viên chăm sóc khách hàng à thích gọi lúc nào thì gọi sao
Cô không thèm gọi lại chỉ quăng điện thoại lên sofa rồi đi tắm
Dương Thừa Quân cả ngày không liên lạc được với cô anh như muốn phát điên
Gọi điện đến công ty thì nhận được tin hôm nay cô không có đi làm
Biết cô chơi thân với Giai Giai nhưng anh vẫn không biết địa chỉ nơi Giai Giai ở nên chỉ đành bất lực
Thôi thì đợi ngày mai đến công ty tìm cô vậy.

Bình Luận (0)
Comment