Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60

Chương 151

Trong bài viết, cô liệt kê chi tiết tình hình trước và sau khi nhà máy phân đạm được xây dựng ở Tam Đạo Câu. Những thay đổi lớn nhất được cô trình bày bằng phương pháp so sánh, tạo cảm giác rợn người.

Con sông vốn đầy cỏ nước xanh tươi, cá bơi lội thành đàn giờ đây đã biến thành một con kênh bốc mùi hôi thối. Thậm chí, có ngày vớt được hàng ngàn con cá c.h.ế.t nổi trên mặt nước. Trẻ con chơi nước bên bờ sông xong bị mắc bệnh ngoài da nghiêm trọng!

Không khí vốn trong lành, sạch sẽ giờ đầy ô nhiễm. Mùi hôi nồng nặc từ nhà máy phân đạm kéo dài nhiều ngày không tan. Hàng chục ngôi làng lân cận, thậm chí cả huyện dưới chân núi và các vùng xa hơn cũng có người mắc bệnh về tai mũi họng.

Nghiêm trọng nhất là công nhân nhà máy phân đạm ho ra m.á.u c.h.ế.t ngay tại nơi làm việc.

Cuối lá thư, Vệ Thiêm Hỉ dùng giọng văn đầy cảm xúc: “Mảnh đất này đã nuôi dưỡng tôi, nhìn quê hương tôi từng đêm thương nhớ biến thành thế này, lòng tôi đau như cắt. Thành tâm kêu gọi mọi tầng lớp xã hội quan tâm đến vấn đề của nhà máy phân đạm Tam Đạo Câu, trả lại cho người dân nước trong, trời xanh!”

Cô bé cố ý dùng bốn chữ “từng đêm thương nhớ” để đánh lạc hướng.

Ngoại trừ Vệ Thiêm Hỉ, tất cả những người đọc lá thư nặc danh đều tin rằng nó chắc chắn được viết bởi một người con xa quê nhiều năm, trở về và bật khóc khi thấy quê hương mình thay đổi đến không nhận ra, rồi viết nên lá thư này.

Không ngoài dự đoán của Vệ Thiêm Hỉ, lá thư nặc danh như một viên vôi sống rơi vào chảo dầu, làm dậy sóng cả Đại học Truyền thông Thủ đô.

Sinh viên thời này đầy nhiệt huyết chính nghĩa. Ngọn lửa m.á.u nóng truyền từ những thanh niên đầu thế kỷ chưa hề nguội lạnh. Nhìn thấy bức thư, lập tức có người tổ chức cuộc họp.

Sau buổi họp, một nhóm người bắt tàu hỏa đến Tam Đạo Câu, một số khác bắt đầu tìm hiểu xem các nhà máy phân đạm khác có xảy ra vấn đề tương tự không. Thậm chí, có người đặc biệt đến Đại học Y Thủ đô tìm các giáo sư chuyên môn để hỏi về khí thải, nước thải và các chất thải khác của nhà máy phân đạm ảnh hưởng như thế nào đến con người và môi trường.

Càng ngày càng có nhiều người tham gia vào cuộc điều tra. Vệ Đại Nha và Bạch Dương đang học ở Đại học Kinh tế và Thương mại Thủ đô cũng nghe được tin. Cặp vợ chồng trẻ vừa kết hôn không lâu này vừa nghe nơi xảy ra sự việc là quê mình, lập tức hoảng hốt.

Bạch Dương thấy Vệ Đại Nha, vốn luôn tươi cười, nay khóc không ngừng. Anh ấy vừa an ủi vợ vừa nhờ người tìm hiểu tình hình ở Đại học Truyền thông Thủ đô. Không những mượn được kết quả điều tra của nhóm sinh viên từ Tam Đạo Câu trở về, anh ấy còn nhờ người chép tay lá thư nặc danh và lấy được chứng nhận của các giáo sư Đại học Y Thủ đô.

Kết quả thí nghiệm cho thấy các chất thải từ hoạt động sản xuất của nhà máy phân đạm (gồm khí thải, nước thải, chất thải rắn...) gây ra tổn hại không thể phục hồi và không thể đảo ngược cho con người, môi trường và tự nhiên.

Vệ Đại Nha ngồi trên bậc thềm trước cổng trường Đại học Kinh tế và Thương mại Thủ đô, khóc nức nở như một đứa trẻ.

Bạch Dương ôm vai vợ, an ủi liên tục. “Vợ ơi, đừng khóc, nhà mình chắc chắn không sao đâu. Em nghĩ mà xem, mấy ngày trước chúng ta còn gọi điện cho anh cả, nếu nhà có chuyện gì, chắc chắn anh cả đã nói với mình rồi.”

May

Vệ Đại Nha khóc đến sưng cả mắt. “Không đâu, Bạch Dương, anh không biết mẹ em là người thế nào đâu. Bà luôn giấu tin xấu, chỉ nói điều tốt. Nếu ở nhà xảy ra chuyện gì, miễn không phải chuyện nguy hiểm đến tính mạng, bà nhất định không nói, sợ tụi em ở xa lo lắng.”

“Vậy em xin phép nghỉ học đi, hai vợ chồng mình về quê một chuyến, tận mắt xem tình hình ở nhà thế nào. Anh sẽ ra ga mua vé tàu ngay bây giờ, em về nhà chuẩn bị đồ trước nhé.” Bạch Dương đề nghị.

Bình Luận (0)
Comment