Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60

Chương 425

"Lạc..." Đến lúc phải gọi tên Lạc Thư Văn, Vệ Thiêm Hỉ lại cảm thấy không được tự nhiên. Nếu gọi cả họ tên, cô cảm thấy hơi quá nặng nề, mà nếu chỉ gọi mỗi tên thì lại có vẻ thân thiết quá mức. Cô lưỡng lự hồi lâu, cuối cùng quyết định chỉ gọi họ.

Cô đặt chiếc áo khoác dài lên bàn thí nghiệm của Lạc Thư Văn, nói: "Cảm ơn anh."

Ánh mắt Lạc Thư Văn rời khỏi Vệ Thiêm Hỉ, dừng lại trên chiếc áo, rồi lại quay về phía cô. Anh lắc đầu nói: "Chiếc áo đó tặng cô đấy. Nhiệt độ trên hành tinh Lobita tương đối ổn định, môi trường cũng không thay đổi nhiều, nhưng hành tinh của các cô thì khác. Có bốn mùa rõ rệt, lại thêm gió mưa, tuyết giá. Cô cần chiếc áo này hơn tôi."

Vệ Thiêm Hỉ lắc đầu: "Không, tôi không thể nhận. Dù có nhận, tôi cũng chẳng thể mặc được. Làm sao tôi có thể ra ngoài với một chiếc áo khoác dài kiểu nam như thế này? Anh giữ lại đi."

Lạc Thư Văn đứng dậy, bước đến bàn thí nghiệm, cầm chiếc áo lên. Anh bấm vào chiếc nút nhỏ ở cổ áo, sau đó khoác nó lên người Vệ Thiêm Hỉ. Chiếc áo ngay lập tức tự động điều chỉnh, thu gọn và ngắn hơn để vừa vặn với thân hình cô. Nhìn cô lúc này, chiếc áo không chỉ gọn gàng mà còn làm cô toát lên vẻ dứt khoát và đầy khí chất.

Vệ Thiêm Hỉ toàn thân cứng đờ. Khi Lạc Thư Văn điều chỉnh chiếc áo trên người cô, những chỗ bị anh chạm vào như có lửa đốt.

"Đây là cảm giác khi tiếp xúc với người khác giới sao?" Đầu óc Vệ Thiêm Hỉ bỗng chốc trở nên trống rỗng.

Nhận thấy tín hiệu não bộ của Vệ Thiêm Hỉ đang rối loạn, Lạc Thư Văn liếc qua, lập tức hiểu rõ tâm trạng phức tạp của cô. Anh nói thản nhiên: "Đừng suy nghĩ nhiều. Đây là phản ứng bình thường khi cơ thể sinh mệnh carbon tiếp xúc với sinh mệnh silicon. Dù là độ cứng, nhiệt độ, độ bền hay độ linh hoạt, sinh mệnh carbon đều kém xa sinh mệnh silicon. Vì vậy, khi cô chạm vào tôi, sẽ cảm thấy như bị bỏng. Thực ra đó là nhiệt độ của tôi."

"Nhiệt độ cơ thể bình thường của sinh mệnh carbon là từ 36 đến 37 độ C, còn sinh mệnh silicon là từ 170 đến 230 độ C. Nói cách khác, may mà chiếc áo này có thể thu thập dữ liệu về nhiệt độ cơ thể cô, tự điều chỉnh để mang lại cảm giác thoải mái nhất. Nếu không, với chiếc áo từng được thiết kế để chịu nhiệt độ cao 200 độ C của tôi, cô mặc vào sẽ trở thành... trở thành..." Lạc Thư Văn bỗng dưng ngắc ngứ.

May

Vệ Thiêm Hỉ mặt tối sầm. "Tôi sẽ trở thành cái gì?"

Lạc Thư Văn dường như không nhớ ra từ mình định nói, vội mở cuốn từ điển mà anh đã "mượn" từ bàn học của cô, lật nhanh từng trang, ngón tay di chuyển thoăn thoắt.

Vệ Thiêm Hỉ tò mò, không biết anh định dùng từ gì để hình dung cô.

Vệ Thiêm Hỉ vừa dứt lời đã nghe thấy Lạc Thư Văn nói:

"Đó là thịt nướng! Nếu bộ đồ này khiến cơ thể cô cảm nhận nhiệt độ lên tới hai trăm độ C, cô sẽ sớm trở thành thịt nướng! Thịt nướng hình người! Nếu để lâu hơn chút nữa, e là... chờ tôi tra từ điển đã... đúng rồi, xác khô! Nếu bị nướng ở hai trăm độ C trong thời gian dài, cô sẽ biến thành một xác khô."

Vệ Thiêm Hỉ suýt quỳ xuống trước Lạc Thư Văn, cô đưa tay quệt trán, dù chẳng có giọt mồ hôi nào. Cô đáp:

"Văn hóa Trung Hoa vô cùng sâu rộng, không thể học chỉ bằng một cuốn từ điển được, phải kết hợp ngữ cảnh mới hiểu rõ được. Anh cứ nói tiếng Lobita với tôi đi, tôi nghe hiểu mà."

Lạc Thư Văn nghiêm túc đáp:

"Tôi học ngôn ngữ của nền văn minh các cô không chỉ để giao tiếp tốt hơn với cô, mà còn để dễ dàng đọc hiểu những sách liên quan đến thần học. À, cô thật sự không cân nhắc đưa tôi đến hành tinh của các cô sao? Nghiên cứu khoa học mà cô đang theo đuổi nhiều việc quá, có tôi giúp đỡ, cô sẽ nhàn hơn nhiều. Đổi lại, cô chỉ cần cho tôi xem thêm vài cuốn sách về thần học thôi."

Bình Luận (0)
Comment