Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60

Chương 433

Vệ Thiêm Hỉ gật gù đầy suy nghĩ.

Cô không phải kiểu người chủ trương không kết hôn, chỉ là hiện tại chưa gặp được người mình thực sự thích. Hay nói cách khác, có lẽ cảm xúc của cô vẫn chưa được khơi dậy.

"Cháu hiểu ý bà rồi. Bà yên tâm, cháu biết tự liệu mà." Vệ Thiêm Hỉ nói.

May

Bà cụ Vệ mỉm cười: "Cháu hiểu là được. Ý bà là, cháu muốn ở bên ai, điều quan trọng là cháu phải thích người ta. Đừng vì bà giục mà chọn bừa ai đó cho qua. Bà muốn cháu tìm một người yêu thương cháu, để hai người ở bên nhau cả đời, cùng giúp đỡ lẫn nhau. Bà không muốn cháu chọn bừa ai đó, rồi biến cuộc sống tốt đẹp của cháu thành một mớ bòng bong, cháu hiểu chưa?"

Vệ Thiêm Hỉ cười toe: "Hiểu rồi. Cháu chắc chắn sẽ chọn người cháu thích và người đó cũng thích cháu. Cháu đâu có chọn bừa. Nếu cháu không muốn kết hôn, thì chẳng ai ép được cháu đâu. Bà cũng đừng lo, nếu một ngày nào đó cháu thực sự không muốn kết hôn, thì sẽ nhận một đứa con của anh chị cháu làm con nuôi. Dù sao tụi nó đứa nào cũng muốn nhận cháu làm mẹ, đều là con cháu trong nhà, cháu chắc chắn không để thiệt thòi đâu."

Bà cụ Vệ: "… Cháu đi ngay! Mau đi mua thuốc cho cô cả cháu!"

Lời hay ai chẳng nói được. Bà cụ nói là mình thông suốt rồi, nhưng nếu thực sự Vệ Đông Chinh và Vệ Thiêm Hỉ không có ý định kết hôn, chắc bà cụ sẽ phát điên lên mất.

Vệ Thiêm Hỉ mua một ít thuốc điều hòa khí huyết và giải tỏa tâm trạng cho Vệ Đại Nha, về nhà hầm từ từ trên lửa nhỏ, đồng thời trong đầu bắt đầu tính toán làm sao sắp xếp chuyện của Lạc Thư Văn.

Lạc Thư Văn nhìn bề ngoài không khác người Hoa Hạ là mấy, nên gương mặt đó cũng dễ dàng được chấp nhận. Nhưng còn giấy tờ tùy thân của anh thì phải làm sao?

Một vấn đề lớn khác là, sau khi Lạc Thư Văn đến thủ đô, anh sẽ ở đâu?

Chắc chắn Lạc Thư Văn sẽ phải thỉnh thoảng quay về hành tinh Lobita. Mà để làm được điều đó, anh không thể thiếu cô – người trung gian duy nhất kết nối anh với hành tinh ấy. Nghĩa là… nếu Lạc Thư Văn ở đây, cô phải sống chung với anh?

Chỉ mới nghĩ đến khả năng này thôi, Vệ Thiêm Hỉ đã cảm thấy toàn thân không ổn.

Dù cho chỉ là sống trong cùng một khu nhà, điều đó cũng chẳng hay ho gì đối với danh tiếng của cô. Cô vẫn là một cô gái trong trắng, chưa từng vướng bụi trần mà!

Suy đi nghĩ lại, Vệ Thiêm Hỉ vẫn không tìm ra cách nào ổn thỏa. Đợi đến khi sắc thuốc cho Vệ Đại Nha xong, cô quyết định đi một chuyến đến tập đoàn Tân Thời Đại. Tại đây, cô chọn từ một dự án bất động sản mới phát triển của tập đoàn một căn hộ có độ bảo mật tương đối cao. Không chỉ vậy, cô thẳng tay mua hẳn cả một tầng, quyết định tự mình ở một căn, còn căn kia dành riêng cho Lạc Thư Văn.

Sau khi rời tập đoàn Tân Thời Đại, Vệ Thiêm Hỉ lại ghé qua sở công an, sử dụng danh tính mà bà cụ Vệ đã bịa ra cho Lạc Thư Văn để hỏi thăm một số người có chuyên môn. Kết quả, cô biết được rằng chỉ cần có ai đó viết giấy chứng minh mối quan hệ huyết thống với Lạc Thư Văn thì có thể đăng ký hộ khẩu cho anh. Vệ Thiêm Hỉ quay về, đem chuyện này kể lại cho bà cụ Vệ.

Bà cụ nghe xong, lập tức đồng ý, trong lòng bà đã có tính toán riêng: “Chỉ là viết một tờ giấy chứng minh thôi mà, có phải chuyển cả hộ khẩu về đâu, có gì mà không được? Thằng nhóc này ở nhà chỉ còn có một mình. Nếu thật sự có thể bén duyên với nhóc Hỉ, nhà họ Vệ chẳng phải có thêm một chàng rể ở rể hay sao? Quá lời còn gì! Còn nếu thằng nhóc không muốn ở rể thì cũng không sao.”

Thế là, bà cụ tự tay viết một tờ giấy chứng minh thân phận cho Lạc Thư Văn.

Bình Luận (0)
Comment