Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60

Chương 481

Điều khiến người ta phải cảm thán là Lạc Thư Văn còn tự nhiên học được "tiêu chuẩn kép".

Anh không hài lòng với tốc độ làm việc của nhóm sinh viên tại Viện nghiên cứu Công nghệ cao, thẳng thắn nói:

"Tôi không quan tâm các cậu làm cách nào, nhưng những công việc được giao nhất định phải hoàn thành. Nếu có thể nâng cao hiệu suất, dĩ nhiên là tốt nhất. Còn nếu muốn thức đêm, tôi cũng chẳng ngại."

Thức! Đêm!

Những sinh viên trong viện sờ lên mấy lọn tóc lưa thưa trên đầu và cái trán bóng loáng của mình, cảm thấy Lạc Thư Văn đúng là ác quỷ.

Nhưng không lâu sau, họ lại nghe được anh nói với Vệ Thiêm Hỉ:

"Em đừng thức đêm. Chuyện gì chưa làm xong cứ bảo anh, anh làm cho. Anh thức đêm cũng không sao."

May

Sinh viên: "!!!" Tiêu chuẩn kép!

Tại sao lại khuyên giáo sư Vệ không nên thức đêm, còn để bọn họ cố mà thức?

Nhưng nghĩ kỹ lại, khi nghe Lạc Thư Văn nói muốn tự mình thức đêm thay Vệ Thiêm Hỉ làm công việc chưa hoàn thành, đám sinh viên cũng thấy dễ chịu hơn một chút.

Lạc Thư Văn còn phải thức đêm, bọn họ có lý do gì mà không thể? Vấn đề mấu chốt vẫn là hiệu suất. Nếu bọn họ cũng làm việc với hiệu suất 100%, ban ngày hẳn có thể giải quyết xong mọi chuyện.

Vệ Thiêm Hỉ giao toàn bộ công việc liên quan đến hàng không và vũ trụ cho Lạc Thư Văn phụ trách. Còn cô thì tìm vài vấn đề nghiên cứu nhỏ lẻ để làm. Do khả năng khai phá trí não được mở rộng, cô lại nảy ra ý định quay trở lại chinh phục giới toán học.

Muốn tái xuất giới toán học, đột phá sẽ bắt đầu từ 100 bài toán thế kỷ mà cô để lại năm xưa.

Từ khi cô rời Đại học Lund, đã nhiều năm trôi qua. Các nhà toán học trên thế giới đã đưa ra vô số giải thích cho 100 bài toán đó. Mặc dù những nỗ lực ấy có phần giúp ích cho việc giải quyết chúng, nhưng nhìn chung vẫn còn rất xa mới có thể hoàn toàn giải được một bài nào.

Vệ Thiêm Hỉ lấy lại tập tài liệu chứa 100 bài toán năm xưa, chọn ra một bài mà cô cho là dễ hơn, bắt đầu viết các bước giải.

Nilsen bước vào văn phòng đúng lúc này.

Thấy cô đang làm bài toán thuần về lý thuyết, Nilsen không khỏi kinh ngạc. Cậu ta đặt tập tài liệu và bưu kiện thư điện tử lên bàn cô, tò mò hỏi:

"Giáo sư Vệ, cô đang… chuẩn bị quay lại nghiên cứu toán học sao?"

Vệ Thiêm Hỉ gật đầu:

"Rảnh rỗi nên muốn thử thách bản thân chút."

Nilsen liếc qua những dòng suy luận mà cô viết trên giấy nháp, lặng lẽ nuốt một ngụm nước bọt. Cậu ta vốn tự tin rằng trình độ toán học của mình rất tốt, nhưng nhìn các bước mà cô viết ra, cậu ta lại thấy như đang đọc thiên thư. Chỉ đọc hai dòng thôi mà đã khiến đầu óc quay cuồng, suy nghĩ rối loạn.

Vì bản năng tự vệ, Nilsen rời ánh mắt khỏi những công thức mà Vệ Thiêm Hỉ đang viết, rồi lên tiếng:

“Giáo sư Vệ, luận văn tiến sĩ của tôi đã hoàn thành. Mong cô xem qua và chỉ giúp tôi có chỗ nào cần sửa chữa không.”

Vệ Thiêm Hỉ nhướng mày:

“Hoàn thành rồi sao? Đề tài của cậu là một vấn đề khó nhằn trong lĩnh vực vật liệu tính toán. Tôi cần phải xem kỹ mới được. À, gói bưu phẩm kia là gì vậy?”

“Là đồ từ Ban biên tập Niên giám Toán học gửi tới, nhưng tôi chưa mở nên không rõ bên trong là gì.” Nilsen đáp.

Vệ Thiêm Hỉ gật đầu:

“Được rồi, vất vả cho cậu. Tôi tin tưởng năng lực và trình độ của cậu. Nếu đã nói là xong luận văn, vậy bắt đầu chuẩn bị cho buổi bảo vệ đi. Tôi sẽ xem xét luận văn của cậu và trả lời trong vòng một tuần.”

“Thêm nữa, cậu cũng nên chuẩn bị cho kế hoạch sau khi tốt nghiệp. Nếu muốn về lại Thụy Điển, hãy sớm hoàn thành việc bàn giao các dự án nghiên cứu. Còn nếu có ý định ở lại, cứ nói với tôi, tôi sẽ viết thư giới thiệu cho cậu.”

“Nếu muốn ở lại Đại học Thủy Mộc thì không có vấn đề gì. Nhưng Đại học Trung Sơn trước đây có nhắn tôi rằng, nếu cậu đồng ý sang đó, Viện Nghiên cứu Vật liệu Tính toán sẽ để dành vị trí phó viện trưởng cho cậu.”

Bình Luận (0)
Comment