Có Phải Tôi Đã Cảm Nắng Cậu Không? Cậu Bạn Cùng Bàn!

Chương 13

Tôi thấy cuốn tiểu thuyết của Huy hay nên xin mượn luôn.Cậu ta cho mượn một cách dễ dàng.Sau tiếng trống ra về,tôi thong thả cầm cuốn sách về.Ra đến cổng tôi đạp xe mãi mà xe nó không nhúc nhích.Tôi bực mình quay lại xem cái đứa dở hơi nào đang bám vào xe tôi thì...Hóa ra là Huy.Cậu ấy đang nhìn tôi bằng ánh mắt "dịu dàng".Tay thì bám lấy xe tôi trông như không mất chút sức lực nào.

-Cậu đang làm cái gì thế?-Tôi quay ra hỏi cậu ấy rồi nở nụ cười"ấm áp".

-Đi uống trà sữa đi!-Cậu ta ngồi lên xe tôi như thần.

-Ôi tôi xin cậu đấy!Tôi còn phải...nấu cơm nữa!-Tôi bịa tạm

-Không!Hôm nay cậu vừa bảo vs tôi là cậu rảnh!

-Lúc nào?-Tôi hỏi

-Lúc tôi hỏi cậu có thời gian đọc sách không!Cậu bảo có còn gì!-Cậu ta xổ 1 tràng

Tôi đang cảm thấy mình bị ngu khi nói cho hắn biết.Tôi đành ngậm ngùi xuống xe.

-Sao mà xuống?-Cậu ta ngạc nhiên.

-Cậu cao thì chở đi!Tôi chở cậu sợ...chân mòn đi mấy cm!-Tôi cười nhẹ

Cậu ta chép miệng đành lên chở tôi.Tôi cười rồi lên xe ngồi.Tôi cứ tưởng cậu ta cho uống trà sữa vỉa hè ai ngờ cậu ta cho ngồi quán...thế là được ăn miễn phí rồi.Huy tốt bụng quá đi!

---Hơn 30p ngồi uống trà sữa và đọc sách thì tôi đc thả cho về.Vui quá!Tôi đạp xe về.Trên đường gặp Nhật vừa đi mua đồ về.Tôi về cùng Nhật luôn.
Bình Luận (0)
Comment