Cố Sự

Chương 105

105: Sở Tích Nguyệt - Thất Tinh Kiếm Trận


Sở Tích Nguyệt giải quyết mấy tên đệ tử của Kiếm Tông xong xuôi, nàng cũng không nán lại quá lâu, sau đó với một tốc độ cực nhanh đi đến tòa thành gần nhất.

Nhưng làm cho Sở Tích Nguyệt không tin được là mới đi được một giờ nàng lại tiếp tục gặp một tốp đệ tử Kiếm Tông lần nữa.

Lẩn này số lượng đệ tử Kiếm Tông nhiều hơn lúc nãy rất nhiều, bọn chúng vẫn đang tìm kiếm nàng, có lẽ vừa rồi Sở Tích Nguyệt ra tay giết mấy tên đệ tử, nên những đệ tử khác đã chú ý đến, nên bọn chúng mới tăng thêm người đi tìm kiếm.

Nhưng mà với thực lực của đám đệ tử này cũng không mạnh hơn lần trước là mấy, nếu như Sở Tích Nguyệt ra tay vẫn sẽ nhẹ nhõm giải quyết, nhưng mà nàng cũng không trực tiếp ra tay, mà lặng lẽ đi theo sau đám đệ tử này.

"Sư huynh chúng ta có nên quay về Tông Môn hay không, vừa nãy lệnh bài của mấy huynh đệ đã vỡ nát, chắc chắn đã bị tập kích"
"Không vội, chúng ta tập trung với các sư huynh, sư tỷ khác đợi Tam Trưởng Lão dẫn người đến, ta không tin Nữ Nhân đó có thể chạy thoát".

"Nhưng mà đệ lại lo lắng rằng Nữ Nhân kia lại tập kích chúng ta thì làm sao, chỗ chúng ta cách các huynh đệ vừa chết cũng không quá xa".

"Vừa rồi gây ra động tĩnh lớn như vậy, ta tin nàng sẽ không lại tiếp tục ra tay, các huynh đệ tiếp tục tăng tốc tiến về phía trước tập hợp với mọi người!".

Lời nói của người này vừa dứt, tốc độ của đệ tử Kiếm Tông cũng tăng lên một cách đáng kể, lao nhanh về phía trước tập hợp với đám sư huynh, sư tỷ của bọn chúng, Sở Tích Nguyệt cũng lặng lẽ đi theo, nàng muốn một lần hốt gọn một đám lớn đệ tử Kiếm Tông.

Một giờ sau nàng đi theo đám đệ tử Kiếm Tông cũng đã đến nơi, nơi này số lượng quá nhiều, nếu chỉ nhìn bằng mắt nàng có thể thấy được có trên ngàn đệ tử của Kiếm Tông ở nơi này, đa phần đệ tử đều là Chân Tiên Cảnh, còn có một số đã bước vào Tiên Vương Cảnh, không ngờ Kiếm Tông đệ tử lại chất lượng đến như vậy, chỉ là một đệ tử ở Kiếm Tông tu vi đã bằng Gia Chủ cuả một Gia Tộc bậc trung ở một toàn thành trì.


Nhưng Sở Tích Nguyệt cũng không cảm nhận được một chút khí tức nào của tu sĩ mạnh hơn Tiên Vương Cảnh, đa phần đệ tử ở đây cao nhất cũng chỉ có Địa Vương Cảnh, ngay cả Thiên Vương Cảnh còn không có, chỉ với tu vi này mà bọn chúng cũng muốn bắt nàng, cho dù đông hơn nữa cũng không đủ, phải biết nàng là người gi3t chết Nhị Trưởng Lão của bọn họ người có tu vi Địa Tôn Cảnh chứ không phải dạng tầm thường.

"Bạch Lộc sư tỷ, Tam Trưởng Lão vẫn chưa đến sao?" Tên đệ tử vừa đến đi lại gần một nữ đệ tử có tu vi Địa Vương Cảnh hỏi.

"Ừm, sư tôn đi mời thêm mấy vị trưởng lão khác áp trận, sư tôn lo lắng chỉ một mình ngài ấy không đủ đối phó người kia".

Sở Tích Nguyệt thay đổi quần áo bên ngoài thành đệ tử của Kiếm Tông, khuôn mặt không thay đổi, dù sao bức vẽ kia vẽ cũng không giống nàng, trên tay nàng có một tấm lệnh bài của một nữ đệ tử lúc trước nàng vừa giết nhặt được, lần này nàng muốn ngụy trang thành đệ tử của Kiếm Tông xem thử tình hình như thế nào mới dám ra tay.

Sở Tích Nguyệt là người cẩn thận, ở bên ngoài không giống với bên trên Ma Thiên Sơn, các vị tiền bối không bao giờ đặt nàng vào chỗ chết, nên nàng mới có gan liều mạng mà chiến đấu còn ở bên ngoài nàng phải cận thận vô cùng, chỉ cần không đề phòng một chút nàng liền không thể sống sót.

Cầm theo tấm lệnh bài hòa vào dòng người của Kiếm Tông nghe ngóng, bước lại gần vị đệ tử có tu vi Địa Vương Cảnh kia nghe thêm một chút tin tức, lúc này có một đệ tử phát hiện ra có người lạ mặt nên chắn trước mặt nàng đề phòng hỏi.

"Ngươi là ai? Tại sao ta chưa bao giờ nhìn thấy ngươi?"
"Sư huynh, muội là Mộng Huyền Cơ là đệ tử mới tăng cấp Nội Môn không lâu, sư huynh không biết cũng là điều bình thường" Sở Tích Nguyệt trả lời, trên tay đưa ra tấm lệnh bài có tên Mộng Huyền Cơ đúng là đệ tử mới tấn cấp không lâu, may mắn là Sở Tích Nguyệt có bảo lưu một sợi tàn hồn của người này lại, nếu không đã bị người khác phát hiện ra.

Người kia tỉ mỉ kiểm tra lệnh bài của Sở Tích Nguyệt, sau đó không cảm thấy điều gì bất thường mới để cho nàng tự do hoạt động, Kiếm Tông đúng là Tông Môn lớn nhất Kiếm Vực chỉ là một chút tiểu tiết đã đề phòng cao độ như vậy.


Sở Tích Nguyệt tìm một chỗ đông người đi vào nghe ngóng tin tức, dù sao cũng không ai phát hiện ra nàng, các đệ tử cũng ít gặp nhau, khó mà biết ai là thật ai là giả, nên nàng cũng không quá lo lắng bị phát hiện, dù sao cũng đã có lệnh bài để chứng minh thân phận, trừ phi gặp phải người thân tín của Mộng Huyền Cơ mà thôi.

Sở Tích Nguyệt giả dạng thành đệ tử Kiếm Tông không một ai phát hiện ra nàng, lúc này đệ tử của Kiếm Tông đã tập hợp đầy đủ, Sở Tích Nguyệt cũng không thể đợi thêm được nữa.

nàng biết chỉ trong chốc lát nữa thôi sẽ có Trưởng Lão của Kiếm Tông đến chỗ này, lúc đó muốn giải quyết toàn bộ đệ tử ở đây là một điểu rất khó khăn.

Sở Tích Nguyệt không nhanh không chậm, trên tay Hồng Huyền Táng đã mang ra, các đệ tử của Kiếm Tông nhìn thấy nàng mang ra một cây ô cũng cảm thấy hiếu kì, không biết nàng định làm gì, lúc dầu sôi lửa bổng như thế này còn đi đùa nghịch phàm vật.

Bọn họ cũng không biết rằng lúc này tử kì của bọn họ đã đến, Sở Tích Nguyệt nhẹ nhàng vung lên Hồng Huyền Táng, một đạo kiếm khí màu huyết sắc xuất hiện giết không ít đệ tử của Kiếm Tông.

"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Huyết Kiếm".

Sở Tích Nguyệt chém ra Huyết Kiếm giết hơn mấy chục đệ tử có tu vi Chân Tiên Cảnh đứng gần đó, đám đệ tử của Kiếm Tông nhìn thấy cảnh này sợ hết cả hồn, không hiểu chuyện gì xảy ra.

"Mộng Huyền Cơ, ngươi rốt cuộc định làm gì? Tại sao lại tàn sát các sư huynh đệ" Tên đệ tử kiểm ta lệnh bài cho Sở Tích Nguyệt lúc nãy lên tiếng.

"Ta cũng không phải cái gì Mộng Huyền Cơ, không phải Kiếm Tông các ngươi đang tìm ta sao, ta liền theo ý các ngươi xuất hiện tại đây, các ngươi không phải mất công tìm kiếm" Sở Tích Nguyệt nở một nụ cười nhẹ nhàng, trên tay Hồng Huyền Táng lại xuất ra một kiếm, kiếm này âm u dày đặc tử khí vô cùng, như mang đến vô vàng chết chóc cho người bên cạnh.

"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Minh Kiếm".

Minh Kiếm vừa ra những kẻ bị kiếm khí chém trúng bị tử khí ăn mòn, mất hết lí trí chết ngay tại chỗ, chỉ trong chốc lát đệ tử Kiếm Tông đã bị giết mất mấy trăm người.

Sở Tích Nguyệt cũng không dùng lại, tại vì đệ tử của Kiếm Tông quá đông, nếu như dùng Minh Kiếm cùng Huyết Kiếm khó mà giải quyết một cách nhanh chóng, cho dù tu vi của nàng hiện tại đã là Tiên Ma Tôn nhưng Tiên Ma Lực cũng có hạn, không thể vô tội vạ sử dụng.

"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Hồng Ô Huyết Vũ".

Hồng Ô Huyết Vũ là một chiêu kiếm tách vô vàng kiếm khí bên trong Huyền Táng ra ngoài, tạo thành mấy ngàn đạo kiếm khí oanh tạc đối phương, tuy uy lực không mạnh bằng Huyết Kiếm hay Minh Kiếm nhưng cũng đủ để giết một đám Chân Tiên Cảnh không có lực hoàng thủ.

Hồng Ô Huyết Vũ tạo thành mấy ngàn đạo kiếm khí, vô cùng vô tận tấn công đệ tử của Kiếm Tông, mỗi một kiếm đều mang theo Tiên Ma Lực lượng cực kì mạnh mẽ, đám đệ tử Kiêm Tông khó mà trốn thoát khỏi cái chết, lúc này có bảy đạo kiếm khí từ đâu đến công kích đến nơi mà Sở Tích Nguyệt đang đứng.

"Hửm, không ngờ lại còn có bảy tên Địa Vương Cảnh" Sở Tích Nguyệt nhìn thấy bảy tên Địa Vương Cảnh xuất hiện trước mặt nàng, sát khí đằng đằng.

"Thất Kiếm xuất hiện rồi, chúng ta cuối cùng có đường sống".

Thất Kiếm của Kiếm Tông là một trong những đám đệ tử ưu tú nhất của Kiếm Tông sàn lọc tuyển chọn mà ra, bọn họ đều là ưu tú trong đám người trẻ tuổi, không những tu vi cực cao, kiếm đạo lĩnh ngộ cũng rất cao minh.

"Hừ, thứ không biết sống chết, đã giết Nhị Trưởng Lão của bọn ta còn dám xuất hiện, hôm nay Thất Kiếm bọn ta sẽ phanh thây ngươi ra làm ngàn mảnh" Một nữ đệ tử mở miệng nhìn chằm chằm Sở Tích Nguyệt, trên người tỏa ra sát khí vô cùng nồng đậm.


"Kết trận".

Kiếm Tông đệ nhất trận pháp cuối cùng cũng xuất hiện, bảy người đứng bảy góc khác nhau, bao quanh Sở Tích Nguyệt, như muốn làm điều gì đó.

"Thất Tinh Kiếm Trận".

Bảy vị Thất Kiếm mặt lộ ra sát khí, tay nắm chặt bảo kiếm chiêu thức bắt đầu tuôn ra như vũ bão.

Tiếp Đó thế trận không ngừng biến ảo, bay lên, hạ xuống, quay bên này, ngoắc bên kia, bằng mắt thường khó mà có thể nhìn thấy được ảo diệu trong kiếm trận này, thật là biến hóa khôn cùng, tất cả chỉ xảy ra trong bảy hơi thở.

Sau đó vô vàng kiếm khí từ các nơi tấn công đến Sở Tích Nguyệt, kiếm khí biến ảo một cách lạ thường, thâm ảo vô cùng, nếu là người bình thường đã khó mà có thể thoát khỏi Thất Tinh Kiếm Trận, nhưng mà Sở Tích Nguyệt có Tử Cực Huyết Ma Đồng, Thất Tinh Kiếm Trận không những không làm gì được nàng, còn đem vây khốn bảy vị Thất Kiếm lại một chỗ khó mà thoát khốn.

"Đây là Thất Tinh Kiếm Trận sao? Thật làm người khác thất vọng" Sở Tích Nguyệt nhẹ nhàng nói ra mấy câu.

Trên tay Hồng Huyền Táng bắt đầu tuông ra vô tận kiếm khí, sau lưng nàng xuất hiện một vòng tròn, một nữa là Âm, một nữa là Dương, kiếm khí vô cùng dày đặc từ vòng tròn âm dương này tỏa ra, nuốt chửng Thất Tinh Kiếm Trận.

"Trãm Ngã Minh Đạo Kiếm: Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm".

Kiếm khí mang theo Âm Dương ngăn cách, chém nát tất cả mọi thứ nó đi ngang qua, như một đạo kiếm khí hình ánh trăng chiếu rọi cả bầu trời đêm u tối, bầu trời tĩnh mịch lại có một ánh kiếm quang rọi sáng cả một bầu trời, một kiếm đi ngang qua bảy vị Thất Kiếm đều chết tại chỗ, trên mặt đất xuất hiện một vết kiếm dài hơn vạn trượng, tất cả đệ tử Kiếm Tông sợ đến nổi không thể nhúc nhích..

106: Sở Tích Nguyệt - Hình Thần Cầu Diệt.


Một vệt kiếm quang chiếu rọi màng đêm u tối tĩnh mịch, vết kiếm lưu lại trên mặt đất dài hơn vạn trượng, kiếm khí vang vọng cửu thiên, người khác nhìn thấy kinh hồn khϊếp vía, bọn họ không tin được rằng Sở Tích Nguyệt lại mạnh đến trình độ này, ngay cả Thất Tinh Kiếm Trận cũng không thể giam giữ được nàng, nàng chỉ cần dùng một kiếm liền phá giải hết tất thảy nguy cơ.

Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm vừa ra thôn phệ Thất Tinh Kiếm Trận, chém tan Thất Kiếm, Sở Tích Nguyệt cũng tổn hao hơn hai phần Tiên Ma Lực, may mắn ở nơi này có vô số thi thể để cho nàng thôn phệ bổ sung Tiên Ma Lực.

Sở Tích Nguyệt mỗi bước đi đều mang theo tử khí bao trùm mà đến, những nơi nàng đi qua các thi thể đều hóa thành xương trắng, toàn bộ cơ thể, tu vi, thể chất đều bị nàng thôn phệ sạch sẽ, hơn mấy trăm đệ tử vừa chết mà bây giờ ngay cả thi thể còn không có lưu lại trực tiếp bị hóa thành xương trắng theo gió mà biến mất.

Những người còn sống sót nhìn thấy cảnh tưởng này đều sợ run cả người, bọn họ chưa từng nhìn thấy thứ gì đáng sợ đến như vậy, hôm nay Sở Tích Nguyệt xuất hiện làm cho bọn cảm nhận được thế nào là tuyệt vọng, thế nào là bất lực, bọn họ không biết Kiếm Tông đắc tội gì đến nàng, nhưng ngày hôm nay bọn họ biết rằng Sở Tích Nguyệt cùng Kiếm Tông chỉ có thể một người sống sót.

Sở Tích Nguyệt liếc nhìn đám đệ tử còn sống sót, nàng tay cầm Hồng Huyền Táng đi lại gần, nàng cũng không muốn lưu lại bất cứ kẻ nào, cho dù nàng biết bọn họ vô tội, bọn họ không tham gia vào việc diệt Sở Gia của nàng, chỉ trách bọn họ là đệ tử Kiếm Tông.

Lúc này Sở Tích Nguyệt định vung kiếm chém sạch những người còn sót lại, bổng nhưng từ đâu đến ba đạo kiếm quang ngăn cản Sở Tích Nguyệt tiến bước.

Trung niên nam tử sau lưng mang theo một thanh kiếm, âm thanh từ xa truyền đến chỗ Sở Tích Nguyệt "Ta vốn cho rằng, ngươi không dám tấn công bọn ta, hiện tại xem ra, thực lực của ngươi vượt xa ta tưởng tượng".

"Nghe giọng điệu của ngươi, chắc là ngươi rất mạnh?" Sở Tích Nguyệt nhìn chằm chằm trung niên nam tử nói.

"Ngươi hôm nay phải chết ở nơi này không nghi ngờ, ngươi đừng nghỉ có thể gϊếŧ chết Thanh Sơn, Thất Kiếm thì cảm thấy bản thân mình rất mạnh, chẳng qua ngươi chỉ là tên hề nhảy nhót mà thôi!"

"Haha, thật buồn cười, một tên Thiên Tôn Cảnh cộng thêm hai tên Địa Tôn Cảnh liền nghỉ có thể gϊếŧ được ta, Kiếm Tông các ngươi cũng quá xem thường Sở Tích Nguyệt ta rồi".

Nói xong, Sở Tích Nguyệt liền lấy ra Hồng Huyền Táng, hỏi "Ai tới trước?".

Người đến không ai khác chính là Đại Trưởng Lão tu vi Thiên Tôn Cảnh, hắn hôm nay cùng với Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão tu vi đều là Địa Tôn Cảnh lâu năm xuất hiện, bọn hắn muốn vây công gϊếŧ chết Sở Tích Nguyệt, bọn hắn cũng chỉ nghỉ rằng Sở Tích Nguyệt tu vi cũng chỉ có Thiên Tôn Cảnh mà thôi, ở Kiếm Vực rất lâu rồi không xuất hiện Bất Hủ Tiên Tôn, ngay cả Tông Chủ của bọn hắn cũng chỉ ở mức Chung Cực Tiên Tôn hơn một vạn năm nay là người được xưng đệ nhất Kiếm Vực.

Nếu như có một Bất Hủ Tiên Tôn xuất hiện, một là chết, hai là trở thành người của Kiếm Tông trước nay đều là như vậy, nhưng mà hôm nay lại có người chọc vào uy nghiêm của Kiếm Tông, bọn hắn liền phải diệt trừ người này.

"Ai tới trước?"

Sở Tích Nguyệt nói ra lời này, ánh mắt lại nhìn chằm chằm ba vị Trưởng Lão của Kiếm Tông.


Ba người cũng không từng người mà ra tay, bọn họ đồng loạt xuất thủ muốn nhanh chóng tiêu diệt Sở Tích Nguyệt, không có thời gian đâu mà cùng nàng đơn đấu, bọn họ đâu biết thực lực của Sở Tích Nguyệt như thế nào, nếu như lỗ m ãng liền thiệt thòi lớn.

"Hừ, không ngờ Kiếm Tông các ngươi truyền thừa lâu đời, nhưng lại đồng loạt ra tay với một tiểu bối giống như ta, như vậy cũng tốt, ta cũng muốn xem các vị lợi hại như thế nào".
Đại Trưởng Lão từ sau lưng xuất ra một thanh huyết sắc trường kiếm, hai người khác cũng là như vậy đồng thời xuất ra trường kiếm tốc độ cực nhanh, tạo thành một cái hình tam giác mà vây công Sở Tích Nguyệt.

Đại Trưởng Lão ngạo nghễ nói "Ngươi thật cho rằng, Kiếm Tông bọn ta không có thứ gì trấn áp được ngươi, hôm nay cho ngươi mở mang kiến thức một chút Thất Tinh Kiếm Pháp của Kiếm Tông bọn ta".

Nói xong, khí thế trên người của ba người bọn hắn cũng kéo cao đến đỉnh phong.

Bầu trời đột nhiên biến đổi, gió lạnh thấu xương, chỉ thấy ba thanh huyết sắc trường kiếm, xuất hiện từng đạo oan hồn, xuất hiện cùng một chỗ đánh thẳng vào thần hồn của nàng.

Cùng lúc đó, bốn phía không gian lâm vào bóng tối, một vết kiếm lạnh thấu xương từ đâu chém đến, từ sau lừng Sở Tích Nguyệt xuất hiện.
Sở Tích Nguyệt hoàn toàn đánh mất toàn bộ cảm ứng.

Người ra tay chắc là Đại Trưởng Lão tu vi Thiên Tôn Cảnh, người này kiếm pháp cao cường, thực lực mạnh mẽ, kiếm đạo lĩnh ngộ cao siêu, ở Kiếm Tông thực lực của hắn chỉ kém Bạch Vân Kiếm Tôn mà thôi, nếu như thiên phú của hắn cao hơn, hiện tại tu vi đã bước vào Bất Hủ Tiên Tôn, rất tiếc hắn có thiên phú Kiếm Đạo siêu quần, nhưng thiên phú tu luyện lại có hạn, nên hắn chỉ có thể bước đến Thiên Tôn Cảnh.

"Phá cho ta".

Sở Tích Nguyệt không giữ lại toàn bộ thực lực nữa, đem Hồng Huyền Táng giơ lên cao, toàn bộ Tiên Ma Lực từ trong cơ thể bộc phát mà ra.

Một đạo tia chớp, đâm xuyên qua màng đêm u tối tĩnh mịch, sói sáng con đường trước mắt, đâm thẳng đến hai người Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão.

"Mông Lung Kiếm Quyết: Lôi Vân Trảm" Mông Lung Kiếm Quyết thức thứ ba, chém rụng thần hồn, hình thần câu diệt.
Một kiếm này chém ra, hắc ám tan vỡ, ba chuôi huyết sắc trường kiếm tan vỡ, tiến oan hồn gào thét chói tai vang lên, hồn phi phách tán, sâm la quỷ vực lúc này bị tan vỡ.

Tu La Lĩnh Vực của Sở Tích Nguyệt hiện ra, đôi mắt xuất hiện Tử Cực Huyết Ma Đồng sát khí cực kì đáng sợ, bọn hắn nhìn vào như đang nhìn thấy Ma Thần, nhìn thấy Thần chết, lúc này hai người Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão bị trúng Lôi Vân Trảm chém vào thần hồn, hình thần câu diệt chết ngay tại chỗ.

"Bất Hủ Tiên Tôn, làm sao có thể?" Đại Trưởng Lão nhìn thấy khí tức từ Sở Tích Nguyệt tỏa ra, cả ngươi run run, không thể di chuyển, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được áp bức, lần đầu tiên cảm nhận được cái chết đến gần như vậy.

Đại Trưởng Lão cảm nhận trước trí mạng nguy hiểm, trong lúc nhất thời, chỉ sợ đến hồn phi phách tán.

Tiếp theo hắn bắt đầu cảm nhận được thần hồn bắt đầu tan vỡ, cơ thể của hắn từ từ nứt ra, toàn bộ nhục thân, thể chất như có bị thứ gì đó đang thôn phệ toàn bộ tu vi của hắn.

"Khônggggggggggggg".

Hắn còn không còn kịp cảm ứng, ý thức đã lâm vào hắc ám, Đại Trưởng Lão của Kiếm Tông thanh danh vang dội toàn bộ Kiếm Vực cứ như vậy mà vẫn lạc, đến ngay cả thi thể cũng bị người khác hút khô không còn lại một thứ gì.

Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão kết cục cũng không khác Đại Trưởng Lão là bao nhiêu, thi thể của hai người cũng bị Nữ Ma Đầu kia thôn phệ sạch sẽ không còn lại một chút nào.

Toàn bộ đệ tử Kiếm Tông còn sống chứng kiến cảnh này, cả người sợ hãi, bọn hắn ngay từ lúc Đại Trưởng Lão đến còn có một tia hi vọng sống sót, nhưng chứng kiến cảnh tượng vừa rồi, bọn hắn đành lâm vào tuyệt vọng, ngay cả Đại Trưởng Lão cũng bị Nữ Ma Đầu này gϊếŧ chết, bọ họ trước mặt Nữ Ma Đầu này chẳn khác nào con kiến, muốn gϊếŧ bao nhiêu thì gϊếŧ bấy nhiêu.
Sở Tích Nguyệt không chần chừ một chút nào, tay cầm Hồng Huyền Táng dơ lên, chém sạch những đệ tử Kiếm Tông còn sống sót, ngay cả một người cũng không chừa lại, hôm nay nàng liền đại khai sát giới, liền gϊếŧ sạch toàn bộ đệ tử Kiếm Tông ở nơi này báo thù rửa hận.

Năm đó Sở Gia của nàng cũng là như vậy, bị Kiếm Tông gϊếŧ sạch ngay cả một người cũng không chừa lại, Loan Âm Thành những người không liên quan cũng liền chết vô tội, nàng hôm nay liền gϊếŧ sạch người của Kiếm Tông cho dù bọn họ không liên quan đến việc năm đó nàng cũng gϊếŧ sạch, nàng sẽ tự tay báo thù cho Gia Tộc, báo thù cho Loan Âm Thành.

Cả một mảnh rừng ban đầu là một màu xanh bát ngát, nhưng giờ đây nhuộm đỏ một màu máu tanh, mùi máu tanh hôi thối truyền xa mấy trăm dặm, khắp nơi loan lỗ toàn là vết máu, nhưng lại không có một cỗ thi thể nào.
Sở Tích Nguyệt sau khi gϊếŧ sạch tất cả, thôn phệ hầu như không còn một người, nàng ánh mắt lạnh lùng, cả người nhuộm đỏ một màu máu, trên tay cầm Hồng Huyền Táng che lên đầu ung dung rời khỏi chiến trường nàng vừa gây ra, như chưa có chuyện gì xảy ra.

Lúc này ở bên trong Đại Điện của Kiếm Tông, Bạch Vân Kiếm Tôn đang tỉnh tọa tu luyện, bổng nhiên hắn nghe tiến vỡ nát từ đâu truyền đến, hắn mở mắt ra thì trước mắt hắn là cảnh tượng không thể nào tin được.

Mệnh bài của Đại Trưởng Lão, Tam Trưởng Lão, Tứ Trưởng Lão, hơn ngàn đệ tử Nội Môn khác bị vỡ nát, không phải ba người Đại Trưởng Lão xuống núi bắt người gϊếŧ Nhị Trưởng Lão sao, tại sao mệnh bài cũng lại vỡ nát, chẳng lẽ hắn cũng xảy ra chuyện.

"Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Là ai? Là ai gϊếŧ Trưởng Lão Kiếm Tông của ta" Bạch Vân Kiếm Tôn lúc này tức giận đến điên cuồng, kiếm khí trên người tỏa ra khắp bầu trời, mây đen kéo đến, tiếng sấm ầm ầm.
Đây là lần đầu tiên hắn tức giận đến như vậy, Trưởng Lão Kiếm Tông chỉ trong mấy ngày liền chết năm người, hắn thân là Tông Chủ làm sao chịu nổi trận đã kích này, hắn tức giận đến nổi thổ huyết phun ra mấy ngụm máu lớn.

"Đừng để ta tìm được ngươi, nếu không ta sẽ rút gân lột da của ngươi, tế linh hồn của ngươi rửa hận cho các vị Trưởng Lão" Bạch Vân Kiếm Tôn nộ hống lên bầu trời hét lớn, đây là lần thứ hai Kiếm Tông chịu nổi nhục nhã như này hôm nay, thù này hắn chắc chắn sẽ đòi lại cả gốc lẫn lãi.

Bình Luận (0)
Comment