Cố Sự

Chương 47


Hắc Vân Bạch Hổ sau mấy ngày tĩnh dưỡng vết thương đã tốt hơn rất nhiều, nhưng Cửu U Chi Khí trên người nó lại tỏa ra cực kỳ đáng sợ, có lẽ là do hấp thụ quá nhiều Cửu U Chi Khí của con sông bên cạnh.

Nói đến con sông này không biết vì lý do gì mà nước của nó có một màu đen kịt,không thể thấy thứ gì phía dưới, và hầu như không có một sinh vật sống nào tồn tại ở con sông này.

Hang động này cũng vì thế mà gọi là Lạc Hà Cốc, sinh vật sống duy nhất ở đây có lẽ chỉ có một mình Hắc Vân Bạch Hổ, năm đó vị kia Thánh Nhân Cảnh cho nó một giọt tinh huyết nên nó mới có thể bảo trụ đến bây giờ.

Hắc Vân Bạch Hổ canh giữ gốc Cửu U Thanh Hoàng Liên này cũng đã trăm năm, gốc thảo dược này đối với nó đã vô tác dụng, nhưng vẫn vì lời hứa năm đó mà một mình ở đây canh giữ.

Lần này bị thương khá nặng, nó đành phải dùng đến mười tám cánh Thanh Hoàng Liên nuốt xuống chữa trị thương thế, sau mấy giờ luyện hóa Thanh Hoàng Liên cuối cùng vết thương của nó cũng đã khỏi tám phần.

"Hắc Vân Bạch Hổ thương thế của ngươi đã khỏi hẳn, ta cũng nên rời đi" Vân Mộc một bên tu luyện, nhìn thấy thương thế của Hắc Vân Bạch Hổ đã khỏi liền muốn rời đi.

"Nhân Loại, ngươi cầm lấy Cửu U Thanh Hoàng Liên rời đi đi" Hắc Vân Bạch Hổ ngồi một bên mở miệng nói.

"Ngươi cho ta cả một nhánh Cửu U Thanh Hoàng Liên sao?" Vân Mộc có chút không tin, hỏi.

"Ta ở nơi này ngàn năm, muốn tìm cách rời khỏi nơi này, nhưng vì bảo hộ Cửu U Thanh Hoàng Liên nên không thể rời khỏi"
"Ngươi lấy nó đi, ta cũng có cái cớ để thoát khỏi nơi này"

Vân Mộc ngồi một bên nghe cũng hợp lý, nhưng hắn có một chút do dự, có nên để nó rời khỏi nơi này hay không, nếu nó thoát ra bí cảnh làm hại người thì sao, nhưng mà cả nhánh Cửu U Thanh Hoàng Liên, lại cực kỳ trân quý lại có thể giúp hắn tăng lên tu vi.

"Được, nhưng mà ngươi phải thủ hộ cho ta, trong khi ta luyện hóa Cửu U Thanh Hoàng Liên"
"Được"
Vân Mộc một bên hai tay hái lấy Cửu U Thanh Hoàng Liên, ngồi xuống bắt đầu luyện hóa.

Hắn bây giờ cũng chỉ có luyện hóa thành công Cửu U Thanh Hoàng Liên, những việc khác đành gác sang một bên, nếu không cứ nghĩ mãi về chuyện lo sợ Hắc Vân Bạch Hổ ám toán thì tâm ma sẽ nổi lên.

Vân Mộc từ khi bắt đầu luyện hóa Cửu U Thanh Hoàng Liên vẫn luôn ở trạng thánh nhập định, hôm nay rốt cuộc tâm dã như thủy, chậm rãi giương đôi mắt.

Hắn há mồm phun ra một ngụm hắc khí to cỡ một hạt châu quay tròn tại trước ngực luyện hóa Cửu U Thánh Hoàng Liên, đây cũng là một trong công dụng cực kỳ bổ ích của Du Long Thương.

Bỗng nhiên một tiếng sấm phát ra, một luồng hắc khí hóa thành một làng sương trắng chợt xuất hiện rồi biến mất vô tung vô ảnh, chỉ còn lại một hạt nhỏ còn sót lại của Cửu U Thanh Hoàng Liên.

Du Long Thương bắt đầu luyện hóa những thứ nó vừa hấp thu, sau đó tất cả cánh hoa cùng bông hoa của Cửu U Thanh Hoàng Liên biến thành một viên đan dược to bằng một quả trứng gà rồi bị Vân Mộc trực tiếp nuốt vào trong bụng.

Vân Mộc cũng không nói gì lập tức nhập định, hai mắt lần nữa nhắm lại.

Hắn bắt đầu luyện hóa Cửu Hoàng Đan, nếu luyện hóa được Cửu Hoàng Đan Vân Mộc liền có cơ hội đột phá đến Thiên Nhân Cảnh Thượng Vị, như vậy hắn đã có đủ thực lực tung hoành thiên hạ này không trở ngại gì nữa.


Hơn nửa tháng sau, Vân Mộc từ trong nhập định tỉnh lại, hai mắt sau khi chớp động một chút, hai tay nắm lại thành một quả đấm, đấm thắng xuống đất.

"Rầm" một tiếng, mặt đất xung quanh nứt vỡ ra một mảnh lớn, Hắc Vân Bạch Hổ bên cạnh cũng đã tỉnh lại, nhìn thấy Vân Mộc luyện hóa thành công Cửu U Thanh Hoàng Liên.

Nhìn mặt đất nứt vỡ ra một mảnh lớn, miệng hắn mím chặt không nói một lời, nội tâm vui mừng không thôi.

Không những tu vi đột phá mà Luyện Quyết Trường Sinh Thể cũng bước vào tầng thứ 4, phải biết trước đây hắn cố gắng thế nào cũng không bước vào được tầng thứ 4, suốt hai mươi năm không nhúc nhích một chút nào, vậy mà hôm nay liền đột phá.

Vân Mộc yên lặng kiểm tra thân thể của mình biến hóa, sau một vài hơ thở cảm thấy bản thân cực kỳ mạnh mẽ, hắn hiện tại đã có tư cách cùng Phá Hư Cảnh đánh một trận, đây cũng là điểm mạnh duy nhất của Luyện Quyết Trường Sinh Thể.

Vân Mộc lúc này mới lộ ra vẻ tươi cười, thì thào tự nói thầm.

"Xem ra việc luyện hóa Cửu U Thanh Hoàng Liên đem lại lợi ích không nhỏ, không những tu vi tăng mạnh, còn có tính luyện thể cực lớn.

Ngày xưa bế quan tu luyện hai mươi năm mới tăng lên hai cảnh giới nhỏ, bây giờ dĩ nhiên chỉ cần nửa tháng liền đột phá thêm hai cảnh giới nhỏ".

Sau đó Vân Mộc quay đầu sang bên cạnh nhìn thấy Hắc Vân Bạch Hổ, không ngờ suốt nửa tháng nay nó luôn ở đây canh giữ không rời đi, hắn liền mở miệng nói chuyện.


"Hắc Vân Bạch Hổ, cảm ơn ngươi đã thủ hộ ta suốt nửa tháng này"
"Không có gì, ngươi giúp ta, ta chỉ giúp lại ngươi để trả ân tình mà thôi!"
"Được rồi, chúng ta rời khỏi Lạc Hà Cốc thôi, nếu có thể chúng ta có thể cùng đi"
"Được, đi cùng ngươi cũng không tệ, ngươi khác với các nhân loại khác!".

Hắc Vân Bạch Hổ luyến tiếc ngước nhìn Lạc Hà Cốc lần cuối, dù sao thi nó cũng thủ hộ nơi này ngàn năm, rời khỏi nơi này hắn cũng có một chút không vui, nhưng mà ước nguyện của hắn là rời khỏi nơi này, không chần chừ thêm một chút nào nữa, hắn liền quay người đi theo Vân Mộc.

Hai người Vân Mộc cùng Hắc Vân Bạch Hổ rời khỏi Lạc Hà Cốc một đoạn, dừng lại tại một vách đá nghỉ ngơi Vân Mộc liền mở miệng hỏi thăm tình cảnh của Hắc Vân Bạch Hổ.

"Ngươi có tên sao?"
"Ta không có"
"Như vậy không thuận tiện cho lắm, vậy sau này gọi ngươi là Hắc Vân được không!"
"Không vấn đề gì"
Hai người ngồi bên vách đá trò chuyện một lúc, Vân Mộc cũng hỏi đến trọng tâm.

"Hắc Vân, tại sao ngươi không hóa hình?"
"Ta cũng không rõ, tại sao tất cả Yêu Thú ở Lạc Hà Bí Cảnh đều không thể hóa hình"
"Ngay cả độ kiếp cũng chưa từng xảy ra, trước đây ta ở Bạch Hổ Nhất Tộc thường nhìn thấy tộc nhân đến Thiên Nhân Cảnh độ kiếp, nhưng ngàn năm trước ta đến nơi này, đốt phá một đường rất thuận lợi, ngay cả lĩnh ngộ Thần Thông cũng rất dễ dàng".

Hắc Vân một bên giải thích hiện tượng kỳ lạ ở Lạc Hà Bí Cảnh cho Vân Mộc nghe, cũng giải thích tại sao Lạc Hà Bí Cảnh được hình thành.


Nơi này trước đây không phải là Lạc Hà Bí Cảnh, cái tên khác của nó là Cửu U Sâm Lâm, nơi này Cửu U Chi Khí bao thủ khắp cả mảnh rừng rậm, không biết vì lí do gì mà mấy trăm năm trước xuất hiện một vùng toàn là nham thạch sau này bọn hắn gọi là Hỏa Viêm Đảo, rồi cách hai trăm năm sau một vùng của Cửu U Sâm Lâm Cửu U Chi Khí tan đi rất nhiều nhưng mà lại xuất hiện Hàn Âm Chi Khí rất nhiều tạo ra một vùng băng tuyết suốt mấy trăm năm nay.

Cũng vì vậy mà dòng sông Lạc Hà, Cửu U Chi Khí ngày càng nồng đậm, các sinh vật ở gần đó khó mà sống được, trước đây còn có Hắc Thanh Ngư dưới dòng Lạc Hà nhưng từ khi xuất hiện Hỏa Viêm Đảo cùng với vùng Băng Tuyết lạnh lẽo, Hắc Thanh Ngư từ đó cũng không còn.

Cũng vì chuyện đó mà Hắc Vân hắn không thể rời khỏi bí cảnh, hắn luôn tìm cách để Nhân Loại đưa hắn rời khỏi Lạc Hà Bí Cảnh, dù sao hắn cũng là một đầu Yêu Tôn, ra ngoài sẽ có cơ hội hóa hình, tẩy lễ ở thiên kiếp.

Tuy hiện tại hắn đã rất mạnh, nhưng mà không độ kiếp, cảnh giới của hắn cũng có phần bất ổn, không phải lúc nào cũng có thể sử dụng toàn lực như những Yêu Thú khác.

Vân Mộc sau khi nghe Hắc Vân kể nhiều chuyện về bí cảnh này như vậy, hắn cũng có một chút đồng cảm với Hắc Vân, canh giữ ở Lạc Hà Cốc ngàn năm, lại không thể sử dụng toàn lực của bản thân, tuy tu vi tiến bộ rất nhanh, cũng kiềm hãm bọn nó không ít.

"Không ngờ, bí cảnh này xảy ra nhiều chuyện như vậy."
"Được rồi, ngươi đi theo ta, ta dẫn ngươi ra ngoài".

"Sau này đi theo ta, chúng ta làm huynh đệ"
Vân Mộc đối với Yêu Thú không như những người khác, hắn cực kỳ gần gũi với bọn họ, có lẽ do tiếp xúc lâu ngày cùng Bạch Hà, Vân Hỏa, hắn đã không còn phân biệt giữa người và yêu nữa rồi.

Hắc Vân nhìn hắn nở một nụ cười, sau đó nằm xuống vách đá bên cạnh nghỉ ngơi, nó lần thứ hai cảm thấy ấm áp từ khi vị kia Thánh Nhân Cảnh cho nó một giọt tinh huyết, đến Vân Mộc là người thứ hai đối xử tốt với nó như vậy.

"Nghỉ ngơi một chút, chúng ta lát nữa đi tìm Bạch tỷ cùng Tiểu Hỏa" Vân Mộc ngồi một bên nói chuyện.

Vậy là Vân Mộc cứ như thế kết thành huynh đệ cùng Hắc Vân, cũng từ đó gia đình của Vân Mộc có thêm một thành viên..

Bình Luận (0)
Comment