Cố Sự

Chương 65


Câu chuyện của Sở Tích Nguyệt được bắt đầu ở Tiên Giới, một góc của Cửu Thiên Thập Địa.

Kiếm Vực.

Loan Âm Thành.

Sở Gia.

Luyện võ trường có hai thân ảnh đang luyện kiếm, một lớn, một nhỏ, thiếu niên nhìn mười bảy, mười tám tuổi, đang vung kiếm luyện tập, bên cạnh có một tiểu cô nương thoảng nhìn năm, sáu tuổi đang học theo ca ca của nàng luyện kiếm.

"Ca, thật khó muội không muốn luyện nữa a!" Khuôn mặt của nàng có chút mệt mỏi, khó chịu nhìn thiếu niên nói.

"Haha, Tích Nguyệt muội còn nhỏ luyện mệt mỏi cũng đúng, ra kia nghỉ ngơi đi đừng làm phiền ta tu luyện" Thiếu niên này chính Sở Tích Thiên, Đại Thiếu Gia Sở Gia, năm này vừa tròn mười tám, tu vi cảnh giới đã đạt đến Huyền Tiên Cảnh, khá nổi bật trong đám thế hệ trẻ của Kiếm Vực.

"Cảm ơn, ca" Sở Tích Nguyệt vội vàng chạy đến đình viện bên cạnh nghỉ ngơi.

"Tiểu thư, uống nước" Nha hoàng Tiểu Thúy bên cạnh đưa cho nàng một chén nước nhỏ.

"Cảm ơn ngươi Tiểu Thúy" Sở Tích Nguyệt ngẩng đầu lên, nhìn nha hoàn bên cạnh nói cảm ơn.

Sở Tích Nguyệt năm nay mới năm tuổi, nàng là Nhị Tiểu Thư của Sở Gia, là hòn ngọc cực kỳ quý giá của Sở Gia chủ sinh ra, nàng cực kỳ lười biếng tu luyện, không thích suốt ngày cầm kiếm, nàng chỉ muốn sau này trở thành một tiểu thư khuê các.


Sở Tích Nguyệt ngồi ở đình viện nghỉ ngơi, xem ca ca nàng luyện kiếm, một lát trời cũng đã đến trưa, giờ cơm cũng đã đến, nàng cùng Sở Tích Thiên cùng nhau đi tắm rửa, sau đó đến gia phòng ăn cơm.

"Tiểu Nguyệt Nguyệt, hôm nay có tích cực luyện kiếm hay không?" Sở Tích Hoàng ôm nàng trong lòng hỏi.

"Cha, luyện kiếm rất mệt, Tích Nguyệt không muốn luyện kiếm" Sở Tích Nguyệt khuôn mặt rủ xuống một chút, có phần ủy khuất.

"Được, được lần sau không ép tiểu bảo bối luyện kiếm nữa" Sở Tích Hoàng cười thật to, ôm Sở Tích Nguyệt trong lòng đi đến giang phòng dùng cơm.

Sở Tích Hoàng Gia Chủ Sở Gia ở Kiếm Vực, Sở Gia ở Kiếm Vực danh tiếng không nhỏ, một thân kiếm pháp áp đảo toàn bộ các gia tộc khác trên Kiếm Vực, tu vi cũng đạt đến Chân Tiên Cảnh Đỉnh Phong.

Thái Linh Âm, Chủ Mẫu của Sở Gia, một thân kiếm pháp cũng thuộc hàng cao thủ của Kiếm Vực, một thân tu vi cũng không kém, đã đạt đến Chân Tiên Cảnh Hậu Kỳ.

Cảnh giới tu luyện của nhân tộc phân chia làm mười cảnh giới từ thấp tới cao bao gồm:
Nhân Tiên Cảnh, Huyền Tiên Cảnh, Địa Tiên Cảnh, Thiên Tiên Cảnh, Chân Tiên Cảnh, Tiên Vương, Tiên Hoàng, Tiên Tôn, Tiên Đế.

Từ Nhân Tiên Cảnh -> Chân Tiên Cảnh chia làm bốn cảnh giới nhỏ là Sơ Kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ, Đỉnh Phong.

Tiên Vương chia làm ba cảnh giới là Địa Vương, Thiên Vương, Bất Hủ Tiên Vương.

Tiên Hoàng chia làm ba cảnh giới là Địa Hoàng, Thiên Hoàng, Bất Hủ Tiên Hoàng.

Tiên Tôn chia làm bốn cảnh giới là Địa Tôn, Thiên Tôn, Bất Hủ Tiên Tôn, Chung Cực Tiên Tôn.


Tiên Đế chia làm năm cảnh giới là Chuẩn Tiên Đế, Địa Tiên Đế, Thiên Tiên Đế, Bất Hủ Tiên Đế, Chung Cực Tiên Đế.

Những người phá vỡ cực hạn của bản thân đạt đến một cảnh giới mới ở Tiên Vương, Tiên Hoàng, Tiên Tôn, Tiên Đế còn được gọi là Bất Hủ Thần Vương, Bất Hủ Thần Hoàng, Bất Hủ Thần Tôn, Bất Hủ Thần Đế, cảnh giới này khó mà đạt ở Tiên Giới cũng chỉ có mấy người có thể tu luyện đến mức này.

Trên Tiên Đế Cảnh giới còn có một cảnh giới gọi là Thần Quân Cảnh, ở Tiên Giới trước kia chỉ có hai mười người đạt đến cảnh giới này, nhưng sau này không biết vì biến cố gì mà toàn bộ đều biến mất, không còn nhìn thấy một vị Thần Quân nào nữa.

Tiên Giới cũng chia ra làm hai thế thực lớn là Cửu Thiên Thập Địa và Dị Vực.

Cửu Thiên Thập Địa cũng được chia làm Cửu Vực.

Kiếm Vực, Thương Vực, Võ Vực, Tây Vực, Bắc Vực, Nam Vực, Đan Vực, Khí Vực, Đạo Vực.

Mỗi một vực ở Cửu Thiên Thập Địa đều có sở trường khác nhau, trong đó Đạo Vực là mạnh nhất, Kiếm Vực là yếu nhất, các đạo vực khác đều có Tiên Đế trấn thủ, chỉ có riêng Kiếm Vực là có tám vị Tiên Tôn thay nhau quản lý mà thôi, do đó Kiếm Vực được xem là yếu nhất trong Cửu Vực.

Cửu Thiên Thập Địa do Thiên Đế nắm giữ, do Thiên Đình làm chủ, Thiên Đình có hơn ngàn vị Tiên Đế, trăm vị Bất Hủ Tiên Đế, còn đừng nói là Thiên Đế Tu vi đã đến cực hạn của Bất Hủ Tiên Đế.

Dị Vực được chia làm ba đạo vực lớn.

Âm Phủ, Ma Vực, Thập Bát Địa Ngục.

Mỗi một đạo vực của Dị Vực đều lớn hơn hai đến ba phần mỗi vực của Cửu Thiên Thập Địa.


Âm Phủ là nơi sản sinh ra rất nhiều hồn tu, quỷ vật bọn họ cũng được xem là đạo vực mạnh nhất của Dị Vực, các loại thần thú đều là Hắc Ám lấy cái chết mà tu luyện, nơi này cũng do Nhiên Đăng Cổ Phật đứng đầu.

Ma Vực tuy không phải là đạo vực mạnh nhất ở Dị Vực, nhưng nơi này chỉ tập trung cường giả Ma Đế trở lên mới có thể tồn tại, nên tu sĩ ở đây ít hơn bình thường, nhưng so với các đạo vực khác của Cửu Thiên Thập địa thì mạnh hơn vô số lần, nơi này do Ma Đế đứng đầu.

Thập Bát Địa Ngục do Ma Đế và Nhiên Đăng Cổ Phật tạo nên để trừng phạt các tội phạm của Dị Vực, cũng như Cửu Thiên Thập Địa nơi này cũng được xem là Tu La Địa Ngục trong mắt tu sĩ Lục Giới.

Cảnh giới của Dị Vực phân chia cũng giống như Cửu Thiên Thập Địa không khác là mấy, chỉ thay đổi từ Chân Tiên Cảnh thành Chân Ma Cảnh mà thôi, tất cả các cảnh giới khác cũng là như vậy.

Ở Cửu Thiên Thập Địa và Dị Vực đều có các thế lực trung lập không tham gia vào nhiều chuyện của hai giới, đã thành lập rất lâu gọi là Vân Bảo Lâu.

Ở Cửu Thiên Thập Địa hay Dị Vực đều có các thế lực hùng mạnh tạo ra để truy bắt các tội phạm Ma Tu và Tiên Tu.

Diệt Ma Điện cùng với Tru Tiên Điện đều tạo ra để săn bắt các thiên tài của Cửu Thiên Thập Địa và Dị Vực để triệt hạ lẫn nhau.

Đặc biệt ở đây tuy là Ma Tu nhưng Dị Vực không có một chút nào liên hệ đến với Ma Giới.

Trở lại Kiếm Vực Sở Gia.

Lúc này Sở Tích Nguyệt đã ăn cơm xong, đã về phòng nghỉ ngơi, nhưng nàng là một tiểu cô nương tinh nghịch rất thích hay làm phiền ca ca của nàng.

Nên lúc nào đến giờ ngủ nàng cũng đều chạy đến phòng ca ca nàng, bắt hắn kể chuyện cho nàng mới chịu đi ngủ.

Tình cảm huynh muội của cả hai rất tốt, nàng cũng cực kỳ yêu thích ca ca.

Sáng sớm hôm sau ca ca nàng lại luyện kiếm ở luyện võ trường, Sở Tích Nguyệt thì đi theo Mẫu Thân lễ phật, hằng tháng vào ngày này Mẫu Thân nàng đều đến lễ phật, cầu nguyện cho cả nhà bình an.


Đi theo xe ngựa của Mẫu Thân được một đoạn thời gian thì nàng cũng đã đến Thiên Am Tự là ngôi chùa lớn nhất Loan Âm Thành này, Thiên Am Tự nằm ở trên núi Loan Âm, đi đến trước ngọn núi không cho xe ngựa đi vào, Sở Tích Nguyệt cùng Mẫu Thân của nàng phải đi bộ lên.

"Mẫu Thân phải đi bộ lên sao, rất mệt nha!" Sở Tích Nguyệt khuôn mặt nhỏ xị xuống không vui.

"Tích Nguyệt phải cố gắng được không? Đừng làm nũng" Thái Linh Âm xoa xoa cái đầu của nàng nhẹ nhàng nói.

"Nhưng mà nhiều bậc thang như vậy, rất mỏi chân" Sở Tích Nguyệt nhìn lên cầu thang trước mặt có chút không dám đi lên.

"Tích Nguyệt ngoan, đi thôi" Thái Linh Âm mỉm cười nhẹ nhàng dắt tay Sở Tích Nguyệt đi lên Thiên Am Tự.

Sở Tích Nguyệt đi bên cạnh Mẫu Thân nàng cùng lên Thiên Am Tự, đây cũng là lần đầu tiên nàng tự đi lên, những lần trước đều có các hộ vệ, bế nàng đi cùng, nhưng lần này nàng đã năm tuổi Mẫu Thân nàng muốn nàng tự đi lên.

Đi nửa giờ cuối cùng cũng đến trước cổng Thiên Am Tự, trước cổng thật to lớn, còn có các vị Hòa Thượng đang quét rác, nàng rất nhiều kì chạy lại trước mắt các Hòa Thượng hỏi.

"Hòa Thượng ca ca, huynh đang làm gì a!" Sở Tích Nguyệt ngây thơ hỏi.

"A Di Đà Phật! Bần tăng đang quét dọn cổng chùa" Vị Hòa Thượng quét rác, một tay để trước mặt ngật đầu nói.

"Tích Nguyệt không được làm phiền các sư phụ" Thái Linh Âm vội vàng kéo nàng đi.

Đi vào bên trong Đại Điện nhìn thấy rất nhiều người, đang vái lạy một bức tượng Phật Tổ thật to, Mẫu Thân nàng cũng đi lại thắp nhang, lễ phật, nàng thấy vậy cũng làm theo.

Sau cả một ngày lễ phật, nàng cũng rất mệt, đã ngủ thiếp đi trên vai của Mẫu Thân nàng, khi tỉnh lại đã thấy mình ở trong phòng..

Bình Luận (0)
Comment