Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 206

Chương 206

Trong chung cư.

Hứa Tịnh Nhi tắm rửa xong, nhìn thấy Cố Khiết Thần cũng đã tắm rửa xong, trên người chỉ khoác áo tắm rộng rãi ngồi ở cuối giường. Bên tay phải anh xách một hộp đựng dụng cụ y tế, vẻ mặt ngoan ngoãn chờ đợi.

Anh nhìn chằm chằm cô, cô đi đến đâu là dõi theo đến đó. Dù anh không nói gì, ý đồ cũng rất rõ ràng.

Hứa Tịnh Nhi bị ánh nhìn của anh làm cho mất tự nhiên, chăm sóc da cũng không thể chuyên tâm được. Cuối cùng cô không thể không đặt tinh dầu xuống, đi tới ngồi bên cạnh anh, mở hộp y tế ra.

Nói thế nào cũng là em trai cô đánh Cố Khiết Thần bị thương, mà em trai cô là vì cô, nên cô bôi thuốc cho anh xem như chuộc lỗi.

Vết thương của Cố Khiết Thần nặng hơn Hứa Triển Vọng, mặc dù động tác thoa thuốc của cô đã cố gắng nhẹ hết mức, nhưng trên trán anh vẫn toát mồ hôi hột. Anh thì nhiều lắm cũng chỉ nhíu mày, không la đau một cách khoa trương như Hứa Triển Vọng.

Cũng phải, Cố Khiết Thần luôn như vậy, anh luôn che giấu mình rất kỹ, khiến người ta không nhìn thấu anh đang nghĩ gì.

Ngay cả khi anh tỉnh lại sau vụ tai nạn, trong thời gian hồi phục, rõ ràng nhiều lúc anh rất khó chịu, rất đau, nhưng anh chỉ dùng sức nắm tay cô, từ đầu đến cuối không la đau câu nào.

Lúc đó, cô cảm thấy đau lòng thay anh, luôn nói: “Cố Khiết Thần, nếu anh đau thì đừng cố chịu đựng, anh cứ hét lên, có em ở đây mà”.

Hứa Tịnh Nhi chìm vào hồi ức, không hề ý thức được mình bất tri bất giác đã nói ra câu đó. Đợi đến khi cô hoàn hồn lại, cô đã bị anh ôm eo kéo vào lòng, môi anh đã hôn xuống môi cô.

Hứa Tịnh Nhi mở to hai mắt, đẩy anh ra theo phản xạ. Giây sau, Cố Khiết Thần thuận thế đè cả người cô xuống giường.

Anh vốn tay dài, chân dài, khỏe mạnh vô đối, Hứa Tịnh Nhi căn bản không thể giãy ra được. Hơn nữa cô càng kháng cự thì lực ma sát giữa hai cơ thể càng nhiều. Bầu không khí bỗng chốc trở nên nóng hừng hực.

Khiết Thần hôm nay bỗng trở nên bám cô vô cùng. Anh hôn cô thật sâu nhưng không hề có ý cưỡng ép, mà từ từ, từ từ chiếm hữu cô cho tới khi cô mềm nhũn, choáng váng và chỉ biết thuần phục anh…

Hứa Tịnh Nhi cảm nhận được quần áo trên cơ thể mình bị lột ra. Cô thấy hơi lạnh nhưng nhanh chóng bị một cảm giác nóng hổi bao trùm lấy cơ thể.

Cô mơ hồ cảm nhận được vào lúc quan trọng nhất thì có tiếng kéo ngăn kéo. Cô cũng không biết đó có phải là ảo giác của mình không. Cô chẳng kịp suy nghĩ gì thì Khiết Thần đã lao vào thế giới của cô rồi.

Ý thức bị tước đoạt, cả cơ thể cô chìm vào lòng người đàn ông đầy ấm áp. Trong căn phòng ngủ, tiếng rên nhè nhẹ khẽ vang lên một hồi lâu…

Đợi khi tất cả đều kết thúc thì Hứa Tịnh Nhi cứ thế chìm vào giấc ngủ.

Khiết Thần quay qua nhìn khuôn mặt đỏ hồng của Hứa Tịnh Nhi. Đôi mắt anh hiện lên vô số cung bậc cảm xúc. Anh nhìn cô một hồi lâu mới khẽ ngồi dậy, lướt nhẹ những ngón tay trên khuôn mặt cô. Anh cúi đầu, hôn thật nhẹ lên trán cô.

Anh coi cô như báu vật, đối xử đầy cẩn thận như sợ cô sẽ vỡ, sẽ hỏng và cũng sợ hạnh phúc trước mắt chỉ như một bông hoa sớm nở tối tàn.

Hứa Tịnh Nhi ngủ tới tận trưa ngày hôm sau. Lúc cô tỉnh lại thì Khiết Thần đã không còn ở đó nữa.

Cô mở mắt, nằm nhìn trần nhà. Cơ thể đau nhức khiến cô không khỏi nhớ lại cảnh tượng tối qua. Và rồi đôi gò má cô lại ửng đỏ…

Cô cũng không rõ là Khiết Thần đã làm bao nhiêu lần nữa mà đến cuối cùng khiến cô ngủ ngất đi.

Bình Luận (0)
Comment