Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 623

Chương 623

Nếu anh đã trả lời như vậy, liệu nó có thể chứng minh là anh thích cô một chút xíu không?

Cô suýt nữa thì buột miệng hỏi câu này, nhưng câu nói tiếp theo của Cố Khiết Thần đã nhanh hơn cô một bước: “Anh vốn tưởng rằng mình có thể làm được”.

“Nhưng…”, Cố Khiết Thần dừng một lát, ánh mắt nhìn Hứa Tịnh Nhi dần trở nên lạnh lùng và thờ ơ, thậm chí còn có chút châm chọc. Anh cân nhắc câu chữ một chút, dường như đang suy nghĩ xem phải nói những lời tiếp theo như thế nào.

Đầu ngón tay của Hứa Tịnh Nhi khẽ run rẩy, dần trở nên trắng bệch.

Mười mấy giây sau, Cố Khiết Thần lại nhìn khuôn mặt Hứa Tịnh Nhi, khẽ thở dài, hé môi, rồi lại nói lời xin lỗi khách sáo và xa cách đó.

“Hứa Tịnh Nhi, anh xin lỗi, anh phát hiện mình không thể làm được việc đó”.

“Không làm được…”

Hứa Tịnh Nhi cắn môi dưới, khó khăn nói từng chữ: “Tại sao lại không làm được? Đến hôm nay… Không đúng, đến trước ngày anh đi công tác, chẳng phải anh vẫn làm rất tốt sao?”.

Cố Khiết Thần im lặng nhìn cô, không biết là không muốn trả lời câu hỏi này, hay là… không cần thiết phải trả lời cô.

Nếu đã quyết định hỏi cho rõ ràng, thì Hứa Tịnh Nhi sẽ không chịu mập mờ như vậy. Anh không trả lời cũng không sao, cô có thể tự đoán.

Đầu ngón tay của Hứa Tịnh Nhi vô thức chọc vào mặt bàn, đôi mắt trắng đen rõ ràng nhìn anh chằm chằm. Cô rất hiếm khi nhìn anh trắng trợn không chút che giấu nào như vậy, không ngờ… lại nhìn anh trong hoàn cảnh này, hơn nữa còn là vì muốn thử nhìn ra chút thật lòng của anh.

“Là vì… cô chủ của Tả Thị kia sao?”.

Tuy hỏi như vậy nhưng Hứa Tịnh Nhi cảm thấy khả năng này không lớn lắm. Trước kia cô chưa từng nghe nói Cố Khiết Thần quen biết với cô chủ Tả Thị, lần này chắc là anh đi công tác rồi mới biết nhau.

Về cơ bản, chuyện yêu từ cái nhìn đầu tiên sẽ không xảy ra với Cố Khiết Thần. Anh là người vô cùng thờ ơ trong chuyện tình cảm, muốn vào tim anh đâu có dễ dàng.

Nhìn xem… Ngoài người nhà của anh, gia đình cô Lâm ở bên anh từ bé, thì có thêm người anh em tốt là Từ Soái, đây đều là những tình cảm huyết thống và kéo dài nhiều năm.

Nếu không, cô cố gắng lâu như vậy, vốn tưởng là đã dần bước vào tim anh, kết quả chẳng phải vẫn không là gì sao?

Đúng như dự liệu của cô, Cố Khiết Thần không chút giấu giếm, đáp lại thẳng thừng: “Đây là chuyện của bọn anh”.

Chuyện của bọn họ… thì chỉ có cô ta và anh rồi.

Hứa Tịnh Nhi khẽ gật đầu, thực ra cô cũng đã có đáp án cho câu hỏi còn lại trong lòng, nhưng vẫn muốn đánh cược một phen, cược rồi, biết đâu lại là một đáp án khác.

“Vậy…”, giọng nói của cô hơi lạc đi: “Là vì ông nội sao?”.

Cuộc hôn nhân của bọn họ là do một tay ông cụ Cố mai mối, là ông ta ép anh cưới cô. Sau đó nếu không phải cô đỡ một nhát dao thay anh và bị thương, thì mối quan hệ của bọn họ cũng sẽ không dịu lại.

“Hứa Tịnh Nhi, nếu cô đã muốn nói cho rõ ràng thì được, tôi sẽ nói cho cô biết”, Cố Khiết Thần nhếch môi, nhưng không có ý cười: “Cô và tôi đều biết rất rõ chúng ta kết hôn như thế nào, tôi là vì ông nội, cô là vì tiền, vốn dĩ là cuộc giao dịch đôi bên đều có lợi. Tôi không muốn bị ép, nhưng ông nội đã có tuổi, ông muốn nhìn tôi cưới vợ sinh con, mà cô lại là người ông thích. Hơn nữa, cô đỡ thay tôi nhát dao kia, làm tổn hại đến sức khỏe, khiến tôi thấy rất áy náy. Bất kể là để hoàn thành tâm nguyện của ông nội, hay là trách nhiệm đối với cô, thì tôi cũng muốn tiếp tục cuộc hôn nhân này”.

Bình Luận (0)
Comment