Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 826

Chương 826

Khoảng nửa tiếng sau, khuôn mặt Hứa Tịnh Nhi tỏ vẻ mệt mỏi, Tả An thấy thế, lập tức nói: “Anh hơi mệt rồi, chúng ta về phòng nghỉ ngơi nhé?”.

Sao Hứa Tịnh Nhi không nhìn ra được dụng ý của anh ta chứ? Cô cũng không vạch trần, gật đầu: “Được”.

Phòng của Tả An đúng là ở tầng hai, nhưng cách phòng của Tả Tư rất xa, một phòng ở tít phía Bắc, một phòng ở tít phía Nam.

Mối quan hệ của bọn họ quả thực rất tệ, ngay cả ở nhà tổ nhà họ Tả cũng không che giấu.

Hứa Tịnh Nhi và Tả An vào phòng, vừa đóng cửa lại, cả không gian chỉ còn hai người. Dù sao cũng là nơi nhạy cảm là phòng ngủ, hơn nữa mấy ngày tiếp theo đều phải ở cùng phòng như vậy, cô nam quả nữ, cũng có chút mờ ám và ngại ngùng khó nói.

Đúng lúc ánh mắt của Hứa Tịnh Nhi chạm vào chiếc giường lớn, thì Tả An lên tiếng: “Tịnh Nhi, anh xin lỗi”.

Lời xin lỗi bất ngờ khiến Hứa Tịnh Nhi phải nhíu mày, cô quay sang nhìn anh ta, khoanh hai tay trước ngực, biết rõ còn cố hỏi: “Tại sao lại đột nhiên xin lỗi em?”.

Tả An tiến tới một bước, hơi cụp mắt rồi lại ngẩng lên nhìn thẳng vào cô. Tuy biết cô biết hết mọi chuyện, nhưng anh ta vẫn nghiêm túc đáp: “Quản gia chính là tâm phúc và là đại diện của bố anh. Tất cả nhất cử nhất động hôm nay của chúng ta đều sẽ đến tai bố anh, thế nên khi ông ta hỏi em có phải là bạn gái của anh không, anh chưa nhận được sự đồng ý của em đã trả lời là phải, bởi vì anh muốn để bố anh biết thái độ của anh, nên rất xin lỗi em”.

Thực ra những điều này đã nằm trong dự liệu của Hứa Tịnh Nhi, cô gật đầu: “Em biết, nên em chấp nhận lời xin lỗi này”.

Tình thế ép buộc, mà hành động này của Tả An là muốn bảo vệ cô, cô cũng không phải là người không biết tốt xấu.

“Về việc ở chung một phòng…”, giọng nói Tả An hơi trầm xuống: “Anh biết em sẽ có nhiều điều bất tiện, nhưng chúng ta ở cùng nhau sẽ tốt hơn”.

“Em biết”.

Đây cũng là nguyên nhân Hứa Tịnh Nhi chủ động nói sẽ ở cùng phòng với Tả An.

Tả An lại thở dài, nhỏ giọng nói: “Nếu em không thông minh như vậy… thì tốt”.

Cô quá thấu suốt, chuyện gì cũng nhìn ra được rõ ràng, anh ta muốn giải thích dụng ý của mình, muốn tăng điểm cho bản thân cũng không được.

“Hử?”, Hứa Tịnh Nhi nhất thời không nghe rõ: “Cấp trên đại nhân, anh nói gì cơ?”.

Tả An thu lại cảm xúc, lắc đầu: “Không có gì”, sau đó anh ta lướt qua bả vai Hứa Tịnh Nhi, nhìn về phía chiếc giường lớn ở phía sau, nói: “Em ngủ giường, anh ngủ sô pha, anh sẽ không vượt quá giới hạn đâu, yên tâm đi”.

Hứa Tịnh Nhi bật cười: “Em rất yên tâm, cấp trên đại nhân, em biết anh là quân tử mà”.

Ngay cả khi mất kiềm chế ôm cô một cái, anh ta đã lập tức lùi lại hai bước giữ khoảng cách với cô. Người đàn ông như vậy, cô còn gì không yên tâm chứ?

Quân tử…

Tuy là lời đánh giá rất tốt rất tích cực, nhưng nhìn ánh mắt không chút phòng bị, vô cùng tin tưởng của Hứa Tịnh Nhi, trong lòng Tả An thầm cười khổ.

Bình Luận (0)
Comment