Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 871

Chương 871

Luật sư ngồi xuống bên cạnh Hứa Tịnh Nhi, tay khẽ đưa lên đẩy gọng kính, khuôn mặt làm việc nghiêm túc, nói: “Cô Hứa, tất cả các câu hỏi tới đây để tôi trả lời, cô không cần phải nói gì cả, cứ ngồi yên là được”.

Hứa Tịnh Nhi chớp mắt, nhưng vẫn phối hợp: “Được”.

Thấy thế, viên cảnh sát đau đầu day trán.

Bọn họ điều tra án sợ nhất là gặp phải kiểu luật sự đẳng cấp cao như này, bởi vì nói chuyện với luật sư rất phiền phức, lời nói của bọn họ chặt chẽ không sơ hở, rõ ràng là có trả lời câu hỏi, cũng nói một tràng dang đại hải, nhưng tổng kết lại thì trả lời hay không cũng chẳng có gì khác biệt.

Có điều cho dù như vậy, thì cũng vẫn phải làm!

Cảnh sát khẽ ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt nghiêm nghị, bắt đầu hỏi.

“Cô Hứa đến tự thú, thừa nhận chính tay cô ấy đâm chết Cố Khiết Thần, cầm dao dâm vào tim Cố Khiết Thần, dẫn đến cái chết của anh ấy, bây giờ đã có đoạn băng ghi hình lại hiện trường xảy ra vụ án, cũng có thể chứng thực lời cô ấy nói, về việc này, cô Hứa, cô có nhận tội không?”.

Luật sư Chu cười nhẹ, lên tiếng: “Tôi đại diện đương sự của tôi, không thừa nhận”.

Cảnh sát: “…”.

Luật sư Chu bắt đầu biện luận: “Thứ nhất, đoạn băng này có phải thật không, có phải ngụy tạo không, có thành phần bất hảo không, xin hãy đưa ra cho tôi một bản phân tích video. Thứ hai, ở đây tôi có một bản báo cáo giám định tình trạng tinh thần của đương sự tôi sau khi ly hôn với Cố Khiết Thần, chứng minh đương sự của tôi sau khi ly hôn luôn có tình trạng tinh thần không ổn định, có thể làm ra một số chuyện không tưởng tượng nổi và nói một số lời không phù hợp với thực tế, tôi có lý do tin rằng lần này cô ấy đến đây cũng là vì lý do này. Thứ ba, trước khi tôi tìm thấy thi thể của anh Cố Khiết Thần, tôi đặt ra nghi vấn rằng anh Cố Khiết Thần thực sự đã chết hay chưa, dựa vào ba điều trên, trước khi có thêm chứng cứ nào, không nên buộc tội đương sự của tôi.

Nói xong, anh ta lấy ra trong cặp tài liệu đen anh ta mang theo một bản báo cái giám định thần kinh đưa cho cảnh sát.

Cảnh sát xem xong bản báo cáo, có vẻ như không còn gì để nói.

Luật sự Chu lại nhấc gọng kính: “Nếu như không có vấn đề gì, bây giờ tôi muốn bảo lãnh đương sự của tôi”.

Sau khi nộp tiền bảo lãnh, Hứa Tịnh Nhi cam kết trong thời gian điều tra sẽ không xuất cảnh, còn phải luôn sẵn sàng tiếp nhận triệu tập, quay lại hỏi cung, luật sư Chu dẫn Hứa Tịnh Nhi ra khỏi sở cảnh sát.

Hai người đứng ở ngoài cửa, Hứa Tịnh Nhi ngẩng mặt lên nhìn trời, hít một hơi thật sâu cái không khí tự do, bấy giờ mới quay sang nhìn luật sư Chu, trêu chọc: “Luật sư các anh có phải đều như vậy không, đổi trắng thay đen, nói không thành có?”.

Cô chưa từng tiếp nhận điều trị thần kinh, nhưng lại có bản báo cáo giám định thần kinh, mà đoạn băng kia rõ ràng là thật, cũng bị anh ta nói thành chứng cứ không đáng tin cậy.

Luật sư Chu nhìn cô, nghiêm túc đáp: “Dù sao chúng tôi cũng kiếm cơm bằng cái miệng, không có chút mánh khóe, sao có thể phục vụ khách hàng được?”.

Dùng bộ dạng nghiêm túc để đáp lại lời trêu đùa của cô, phong cách này… giống Cố Khiết Thần y như đúc.

Hứa Tịnh Nhi nghiêng đầu, hỏi dò: “Anh và Cố Khiết Thần… học cùng một thầy à?”.

Bình Luận (0)
Comment