Vì thế Trình Sơ mở miệng nói: “Em nghĩ tới, bởi vì em còn chưa đủ tuổi cho nên phải đợi hơn hai năm nữa mới có thể đăng ký kết hôn. Thế nhưng tất cả của em đều là của cô, cô không cần lo lắng em chuồn mất.”
Chu Nghiên nghe vậy lại cảm thấy không hiểu. Kết hôn cái gì nha? Bọn họ vốn chỉ giao lưu thân thể thôi, sao lại bay tới mức thích rồi kết hôn nữa?
Được rồi, thích đúng là có thích một chút, nhưng chủ yếu vẫn là thích thân thể đối phương.
Nếu độ phù hợp của linh hồn có bao gồm cả phù hợp trên mặt thể xác, vậy đúng là hai người rất phù hợp. Cảm giác được cơ thể trong lồng ngực căng chặt, hắn lại cho rằng vì không thể đi đăng ký kết hôn ngay khiến cô không có cảm giác an toàn.
Vì thế, hẳn lại muốn dùng một đề tài khác để trấn an cô, thuận tiện tỏ rõ quyết tâm của chính mình.
“Cái kia… Cô thích con trai hay con gái nha? Chúng ta sinh mấy đứa con thì được đây? Hay là một nam một nữ?”
“Đương nhiên, đợi sau này mới sinh cũng không thành vấn đề.”
Chu Nghiên vừa nghe thấy lời này, đột ngột ngồi bật dậy nhìn hắn với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi, tựa như cảm thấy lỗ tai mình có vấn đề.
Nhưng vừa rồi cô thật sự nghe hắn nói gì đó. Kết hôn? Sinh con? Là hắn suy nghĩ nhiều hay là cô suy nghĩ quá nông cạn? Sao cô cứ cảm thấy chuyện đang phát triển theo hướng nằm ngoài dự kiến của cô.