Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1026

Chương 1026

Kết hợp với một chiếc áo choàng màu trắng.

Nam Khuê nhìn bản thân mình trong gương, cô như thể một thiên kim tiểu thư đến từ Thượng Hải.

Vén nhẹ mái tóc, khí chất lại càng giống hơn.

Những nữ phục vụ ở hai bên không ngớt lời khen ngợi: “Tổng giám đốc Lục và phu nhân đúng là một cặp trai tài gái sắc, quả là xứng đôi vừa lứa.”

Lúc này, Lục Kiến Thành lại đi vào.

Hai cô phục vụ liền biết ý rời đi.

Lục Kiến Thành ôm chặt lấy eo của Nam Khuê.

“Khuê Khuê, phải làm sao đây, anh hối hận rồi!” Đột nhiên Lục Kiến Thành trầm giọng nói.

“Hối hận điều gì?”

“Hối hận đã đưa em tới đây, em đẹp như vậy, anh không muốn em bị những người đàn ông khác nhìn.”

Không thể phủ nhận rằng sau khi nghe những lời của anh, mọi đau buồn và không vui trước đó trong lòng Nam Khuê đều tan biến.

Những điều mà phụ nữ muốn thực sự rất đơn giản.

Không cần biết cô có béo hay không.

Cho dù cô có béo thật đi chăng nữa, chỉ cần anh khen cô thì cô sẽ cảm thấy vui vẻ rất lâu.

“Cảm ơn anh Kiến Thành, em biết, em bây giờ chắc chắn không thể so sánh được với trước khi mang thai, nhưng có thể nghe được những lời này của anh, em thực sự rất vui.”

“Điều hạnh phúc hơn, đó là em có thể sinh con cho anh.”

Lục Kiến Thành ôm má cô, cúi đầu hôn cô say đắm.

Sau cùng vẫn phải buông tay đầy lưu luyến.

Lúc này trên tàu vang lên một tiếng chuông.

Lục Kiến Thành kéo tay Nam Khuê ôm lấy mình, đồng thời đi ra ngoài: “Bắt đầu rồi!”

“Cái gì bắt đầu rồi?”

“Bán đấu giá.” Anh đáp.

“À, thì ra ở đây là nơi bán đấu giá!”

“Ừ, hôm nay anh có một món quà rất đẹp muốn tặng cho em.”

Hai người vừa vào chỗ ngồi không lâu, thì buổi đấu giá bắt đầu.

Ngay vật đấu giá đầu tiên, cả hội trường đã vô cùng sôi nổi.

Nghe tiếng đọc đấu giá liên tục không ngừng, Nam Khuê đột nhiên cảm thấy rất thú vị và đầy phấn khích.

Đặc biệt là cuối cùng khi người chủ trì đọc: “10 triệu lần 1, 10 triệu lần 2, 10 triệu lần 3”. Những câu nói như vậy càng khiến người ta cảm thấy phấn khích lạ thường.

Còn cái búa đó, như đang gõ vào trong trái tim cô vậy.

Nam Khuê quay đầu sang bên cạnh, nhẹ nhàng nói với Lục Kiến Thành: “Cảm giác thật thú vị!”

“Được, vậy vật đấu giá cuối cùng, em đưa ra giá đi.”

“Không, em không được đâu.”

Ngồi xem thì được, còn thực sự để tự cô đấu giá thì cô vẫn còn bị mất bình tĩnh.

Bình Luận (0)
Comment