Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1270

Chương 1270

Đột nhiên, vẻ mặt cậu vô cùng nghi hoặc, mở miệng hỏi: “Mẹ ơi, không phải con có bà nội sao? Sao lúc sáng người lạ đó lại nói con và anh trai là cháu của bà ta?”

“Bà cô kỳ lạ, bà ấy trông như thế nào?” Vân Thư lập tức nhận thức được điều không đúng, vội vàng hỏi.

“Bà ấy đeo kính râm, nhìn rất hung dữ, hơn nữa bà ấy còn chặn mẹ lại không cho mẹ đi, rồi còn kéo tay cháu làm cháu rất đau nữa.”

Tiểu Niệm Khanh tủi thân nói, đồng thời giơ tay ra trước mặt Vân Thư: “Bà nội xem này.”

Tuy đã vài tiếng trôi qua rồi, cổ tay của tiểu Niệm Khanh cũng còn không đỏ nữa.

Nhưng Vân Thư vẫn vô cùng đau lòng: “Được, bà nội thổi cho cháu nhé, Niệm Khanh yên tâm, bà nội nhất định sẽ đòi lại công bằng cho cháu.”

Bởi vì Lục Minh Bác đang ở đây nên Nam Khuê không tiện nói thẳng.

Nhưng, Vân Thư lại trực tiếp hỏi cô: “Nam Khuê, con nói cho mẹ biết, có phải là bà ta không?”

Nam Khuê lặng lẽ liếc nhìn Lục Minh Bác một cái, Vân Thư trực tiếp cắt ngang cô: “Nhìn ông ấy làm gì? Không cần phải bận tâm gì cả, nói cho mẹ biết là được rồi.”

“Nếu như thật sự là bà ta thì không ai ngăn cản nổi mẹ đâu, dám bắt nạt Niệm Khanh của mẹ, mẹ nhất định phải dạy cho bà ta một bài học.”

Lúc này, Lục Minh Bác ôm Niệm Khanh ngồi lên đùi mình.

Đồng thời nhìn về phía Nam Khuê: “Mẹ chồng con nói đúng, không cần phải để tâm đến ta, nói đúng tình hình thực tế là được.”

Lúc này Nam Khuê mới gật đầu: “Đúng, là bà ta ạ”

“Hôm nay gặp bà ta ở khu vui chơi, bà ta nói rằng Niệm Khanh và Tư Mặc là cháu trai của bà ta nên muốn đem hai đứa nhỏ đi, còn ép chúng con phải đi làm giám định ADN nữa.”

Vân Thư tức giận đập đôi đũa trên tay xuống bàn: “Đúng là hoang đường, cũng không tự soi lại bản thân đi, bà ta thì có tư cách gì mà giám làm vậy chứ.”

“Vậy các con có sao không, có bị ức hiếp không?” Lúc nhìn Nam Khuê lần nữa, giọng nói của bà tràn đầy quan tâm và lo lắng.

Nam Khuê cười nhẹ rồi trả lời: “Mẹ, mẹ yên tâm, con không bị ức hiếp đâu, ngược lại con còn ức hiếp lại bà ta đấy chứ.”

Nghe thấy những lời này, Vân Thư liền cảm thấy hứng thú: “Con đã làm gì?”

“Bởi vì bà ta ra tay muốn giành Niệm Khanh và Tư Mặc đi, hơn nữa còn nhục mạ con, thế nên con đã trực tiếp báo cảnh sát luôn, bây giờ bà ta đang ở trong đồn cảnh sát, nếu như con không hủy kiện thì bà ta có lẽ sẽ phải ở trong đó mấy ngày.”

Vân Thư nghe xong thì cảm thấy dễ chịu cả người.

Trong lòng lại càng sảng khoái hơn.

“Làm tốt lắm, đối phó với loại người như bà ta thì không cần phải khách khí, càng không cần phải nương tay làm gì. Dạy con lâu như vậy rồi, bây giờ cũng coi là học được cách rồi đấy.”

“Mẹ, mẹ yên tâm đi, con sẽ không để bị người khác ức hiếp đâu, con sẽ bảo vệ tốt cho bản thân, cũng sẽ bảo vệ tốt cho Niệm Khanh và Tư Mặc nữa.”

“Ừm, mẹ cảm thấy rất yên tâm.”

Bởi vì Lục Kiến Thành đã đi công tác rồi nên sau khi Nam Khuê đứa hai đứa bé lên giường nghỉ ngơi xong thì cũng nằm đó cùng bọn trẻ luôn.

Bình Luận (0)
Comment