Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1294

Chương 1294

Sau đó lại bổ sung: “Nhưng ngoài mẹ và bà nội ra.”

Sau khi chuẩn bị kĩ càng mọi thứ, Vân Thư mang theo Tư Mặc và Niệm Khanh có mặt đúng giờ tại tiệc sinh nhật của bà Vương.

Mới vừa vào cửa, hai đứa nhỏ đã bị mấy bà bạn tốt đưa đi.

Lúc này trước cửa trở nên rối loạn.

Hạ Nhu giẫm giày cao gót, mặc một chiếc váy xẻ tà màu đỏ chót, vô cùng xinh đẹp và quyến rũ đi đến.

Trên mặt bà ta là nụ cười xán lạn, dường như thấy ai cũng đều nhiệt tình chào hỏi.

Dáng vẻ kia giống như hận không thể trở thành nhân vật chính của bữa tiệc vậy.

Cuối cùng bà ta đi đến trước mặt bà Vương, nịnh nọt lấy lòng nói: “Bà Vương, thật bất ngờ, có thể nhận lời mời sinh nhật của bà, tôi rất vui, tôi có chuẩn bị chút quà mọn, mong bà sẽ không ghét bỏ.”

“Sao có thể chứ? Bà quá lòng quá rồi, đến chơi là được!”

Hai người nói chuyện vài câu nhưng chỉ được một lúc, bà Vương đã đi ra.

Sau đó, Hạ Nhu nhìn quanh một vòng mới phát hiện bà ta không quen một ai.

Lúc này mọi người cũng đã ồn ào bàn tán.

Dù sao vòng tròn giới thượng lưu cũng không lớn, chuyện Lục Minh Bác vượt qua giới hạn với Hạ Nhu mọi người đều biết.

Hơn nữa cách đối nhân xử thế của Vân Thư rất tốt, bạn bè trong giới cũng nhiều, nên đa phần đều bênh vực bà, vì bà mà kêu oan.

Nhắc đến cũng thật khéo, nhiều năm như vậy nhưng hình như hai người chưa từng xuất hiện chung trong trường hợp nào.

Về phần Hạ Nhu, những năm nay bà ta cố gắng không ít để vào giới thượng lưu, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên bà ta thành công bước vào, cho nên bà ta vô cùng hưng phấn.

Bên kia đã có một nhóm bạn vì Vân Thư bênh vực kẻ yếu.

“Bà Vương vốn là một người vô cùng chân thành cẩn thận, sao hôm nay lại thế này chứ? Sao bà ấy lại mời người phụ nữ kia đến? Cố ý khiến chúng ta khó chịu sao?”

“Đúng vậy, một tiểu tam đầy việc xấu cũng xứng xuất hiện cùng nơi với chúng ta sao, đúng là kéo thân phận của chúng ta xuống mà.”

Vân Thư nhấp một ngụm rượu, bình tĩnh nói: “Không phải bà Vương sai, là tôi nói bà ấy gọi Hạ Nhu đến.”

“Hả?” Mấy người đều nghi ngờ nhìn Vân Thư: “Bà làm sao vậy? Nhiều năm như vậy, bà đâu có xuất hiện cùng với bà ta đâu? Không phải bà nói bà ta ngay cả xách giày cho bà cũng không xứng sao?”

“Đúng vậy!” Vân Thư gật đầu, giọng nói chắc chắn, ngữ khí kiên định: “Đúng là xách giày cũng không xứng.”

“Nhưng đúng lúc mấy hôm nay tâm trạng tôi không tốt nên miễn cưỡng hạ thấp địa vị để bà ta nâng giày cho tôi vậy!”

“Đúng rồi, không phải gần đây các bà thấy cuộc sống hơi nhàm chán sao? Tôi sẽ cho các bà thưởng thức mấy tiết mục ngắn vô cùng đặc sắc, các bà nhớ xem kịch thật hay nha.”

Nghe lời Vân Thư nói, mấy người bạn đều nuốt hết những suy nghĩ của mình vào bụng.

Nghe ngữ khí của bà là biết bà đã nghĩ xong cách đối phó với người phụ nữ này.

Tính cách của bà bạn già này vừa thoải mái vừa mạnh mẽ, các bà vừa thích vừa hâm mộ.

Bình Luận (0)
Comment