Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 24

Chương 24

“Cũng đừng nghĩ rằng con để cho Nam Khuê nói chuyện ly hôn thì chúng ta sẽ đồng ý, mẹ khuyên con sớm bỏ ý định này đi, con là con trai mẹ, trong lòng con đang có mưu tính gì mà mẹ không biết à.”

“Cái người phụ nữ Phương Thanh Liên kia cũng không đơn giản như con nghĩ đâu, lúc đầu dứt khoát rời đi như vậy, bây giờ lại vẫy đuôi quay về, con biết cô ta nghĩ cái gì trong lòng?”

Ngoài mặt Lục Kiến Thành bình tĩnh uống nước nhưng trong lòng đã nổi lên không biết bao nhiêu trận bão. Những chuyện này sao mẹ anh lại biết được?

Trên đường về nhà Lục Kiến Thành không nói lời nào, quanh người đều bao trùm khí thế lạnh lẽo. Đến tài xế ngồi phía trước cũng không dám thở mạnh, cẩn thận từng chút mà lái xe.

“Nam Khuê?” Vừa về đến nhà, Lục Kiến Thành vẫn luôn gọi tên cô, cả người tỏa ra khí tức giận đang được nỗ lực nhẫn nhịn.

“Cô ấy đâu?” Vừa nói xong, anh nhìn thấy Nam Khuê đang nằm trên sofa. Anh bước tới gần, Nam Khuê đúng lúc tỉnh lại.

Nhìn thấy anh về, Nam Khuê xoa xoa mắt, giọng khàn khàn ngái ngủ nói: “Anh về rồi à? Đúng rồi, em có chuyện muốn nói với anh, hình như mẹ đã biết chuyện chúng mình muốn ly hôn rồi.”

“Chẳng lẽ không phải cô nói cho bà ấy biết à?” Lục Kiến Thành tức giận nói.

Nam Khuê bị anh hỏi tới dựng tóc gáy. Qua một lúc, cô mới phản ứng lại, không thể tin được người đàn ông đang đứng trước mặt đây:

“Anh có ý gì? Ý của anh là em mang chuyện mình ly hôn ra để mách với mẹ sao?”

“Chẳng lẽ không phải?”

“Đương nhiên là không.”

Lục Kiến Thành cười lạnh một cái, đôi mắt sâu thẳm trở nên sắc bén lạnh lẽo. Sự lạnh lẽo kia đâm thẳng vào trái tim Nam Khuê, còn đau hơn khi bị đao chém:

“Chuyện này tôi chỉ nói với cô, nếu không phải cô thì là ai? Nếu như cô không muốn ly hôn thì có thể nói với tôi, tại sao lại bày kế chơi tôi như thế, tôi đã nói có thể đền bù bất cứ thứ gì mà cô muốn, tôi đều sẽ đáp ứng hết, cho dù cô có muốn chia đôi tài sản tôi cũng sẽ đáp ứng.”

Trong nháy mắt, Nam Khuê cảm thấy hình như cô quên cả hô hấp, trong đầu đều trống rỗng. Cô mấp máy môi lại phát hiện mình không thể nói được gì.

Bị anh hiểu lầm như thế này, trái tim cô thật sự quá đau.

“Không còn gì để nói rồi?” Lục Kiến Thành khinh miệt càng khiến tim cô đau dữ dội.

Qua một lúc lâu, cô thu dọn lại cảm xúc của mình: “Thế nên ý của anh là tôi làm nhiều như vậy là vì tiền của anh, vì tài sản của anh?”

“Nếu không thì sao?” Lục Kiến Thành lạnh nhạt nhìn cô: “Căn bản là cô không muốn ly hôn, trên mặt thì đồng ý với tôi, sau lưng lại đi nói với mẹ và ông nội, Nam Khuê, cô đúng là biết chơi đấy, đến tôi cũng không nhịn được vỗ tay tán thưởng cô.”

“Hoá ra anh nghĩ về tôi như thế?” Nam Khuê nở nụ cười tự giễu, cô rủ đôi lông mi xuống.

Bỏ đi, mệt rồi. Cô không muốn giải thích nữa. Cũng không muốn gỡ tội cho mình nữa.

Dù sao đại thọ của ông nội cũng sắp đến, hai người cũng sắp ly hôn, sau đó mỗi người một ngả, cũng không còn bất cứ liên hệ nào nữa.

“Tất cả những gì cô làm, cô còn muốn tôi nghĩ về cô như thế nào nữa?”

“Vậy còn anh? Lúc đầu anh cưới tôi, là vì cái gì?”

Tuy là đã biết hết nguyên nhân rồi, nhưng Nam Khuê cảm thấy cô sắp điên rồi, vẫn cố chấp đòi hỏi một đáp án. Cô muốn nghe anh nói, từ chính miệng anh nói với cô.

Lục Kiến Thành im lặng càng khiến cô khó chịu: “Sao không nói? Nói đi!”

Bình Luận (0)
Comment