Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 505

Chương 505

Đột nhiên tay nắm cửa bị ai đó vặn, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.

Trái tim Nam Khuê thiếu chút nữa nhảy ra ngoài.

Cô bị dọa sợ, Nam Khuê lập tức đẩy Lục Kiến Thành ra, nín thở nghe động tĩnh bên ngoài, ngay cả hít thở cũng không dám quá mạnh.

Cửa lại truyền đến tiếng động, Nam Khuê có chút hoảng loạn, vô cùng lo lắng.

Tiếng đập cửa bên ngoài vẫn tiếp tục vang lên, trong lòng cô vô cùng căng thẳng, không biết nên mở hay không.

Đúng lúc này Lục Kiến Thành đặt tay lên nắm cửa, chuẩn bị mở ra.

Nam Khuê nâng mắt nhìn anh, nhỏ giọng hỏi: “Anh muốn mở cửa sao?”

“Em không muốn sao?” Lục Kiến Thành không trả lời mà hỏi lại.

Nam Khuê gật đầu, cô có chút lo lắng, nếu như bị bắt gặp trong hoàn cảnh này thì cô giải thích như thế nào đây?

Sao Lục Kiến Thành lại không biết cô nghĩ gì, anh lập tức chỉ vào môi mình, muốn có giải thưởng.

Nam Khuê nén cười, cô nghi ngờ người nào đó cố ý vì muốn hôn thêm lần nữa.

Cô quay đầu, cố ý xoay người đi, không để anh đạt được mong muốn.

Lục Kiến Thành cũng không giận, anh nâng tay ra, bàn tay thon dài lặng lẽ tiến vào trong áo Nam Khuê, nhẹ nhàng xoa eo cô.

Nam Khuê rất sợ buồn, anh biết chuyện này.

Quả nhiên Nam Khuê nhanh chóng không chịu được, nhưng nhớ bên ngoài có người nên cô chỉ có thể cắn răng chịu đựng, không để bản thân phát ra âm thanh.

Lục Kiến Thành không chỉ không dừng lại mà càng thêm quá đáng hơn, càng xoa nhẹ hơn.

Cuối cùng Nam Khuê không nhịn được nữa, chuẩn bị chủ động hôn lên.

Đúng lúc này, ngoài cửa có một giọng nói: “Nhầm rồi, không phải phòng này.”

Nam Khuê nhanh chóng nghe được tiếng bước chân, người ở bên ngoài đã rời đi.

Cô lập tức thở một hơi nhẹ nhõm.

Lục Kiến Thành lại cảm thấy không vui, đột nhiên lại không được hôn, tâm trạng của anh đương nhiên không tốt chút nào.

Nam Khuê vui vẻ cười, cố ý khơi chủ đề: “Lục Kiến Thành, anh giận sao?”

“Không có, chỉ không may mắn một chút thôi!” Lục Kiến Thành nói.

Ý cười trong mắt Nam Khuê lại rõ hơn, nụ cười của cô quyến rũ động lòng người.

Nhân lúc Lục Kiến Thành không chú ý, Nam Khuê đột nhiên nhón chân lên, hôn nhẹ lên môi anh một cái.

Một nụ hôn rất nhẹ, giống như chuồn chuồn lướt qua mặt nước.

Nam Khuê hôn xong đang định lùi lại, nhưng động tác của Lục Kiến Thành lại nhanh hơn, anh trực tiếp nắm lấy tay cô rồi kéo cô vào lòng.

“Trêu anh sao? Hửm…?”

m cuối anh hơi nâng lên, giọng nói gợi cảm, rõ ràng chỉ là mấy chữ đơn giản mà lại vô cùng quyến rũ.

“Vậy anh từng bị trêu đùa chưa?”

Bình Luận (0)
Comment