Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 616

Chương 616

Chu Tiễn Nam ngửa đầu lên nhìn ánh trăng trên đỉnh đầu, trầm mặc không nói gì.

“Bây giờ chồng người ta đến rồi, hai người ân ân ái ái, ngọt ngào như vậy, em lại xám xịt quay về?”

“Chị…” Chu Tiễn Nam cáu lên, nén cơn giận xuống nói: “Em muốn yên tĩnh.”

Chu Cẩm đấm một quyền: “Chu Tiễn Nam, em là em trai của Chu Cẩm này, em sợ cái gì, Lục gia thì làm sao? Chu gia chúng ta chưa từng sợ ai, Lục gia cũng như vậy, nếu như em thích thì theo đuổi đi, tự bản thân ủ dột một mình ở đây, em không nói thì làm sao người ta biết được?”

“Chị…” Chu Tiễn Nam nhìn chị mình lần nữa, trong ánh mắt tràn đầy vẻ buồn bã: “Họ là vợ chồng, chị lại cổ vũ em mình đi phá vỡ hôn nhân người khác sao?”

“Vợ chồng ở đâu ra, chị tra qua rồi, một tháng trước họ đã ly hôn rồi, nếu như cô gái đó đã độc thân thì đương nhiên em có quyền cạnh tranh công bằng.”

“Cái gì?” Chu Tiễn Nam ngẩng đầu, không tin được mà nhìn Chu Cẩm: “Chị, chị nói lại lần nữa đi.”

“Vậy chị sẽ nói lại lần nữa, chị có thể khẳng định, có thể chịu trách nhiệm mà nói cho em biết, cô ấy và Lục Kiến Thành đã ly hôn rồi.”

Chu Cẩm nói xong cô còn cho rằng em trai mình sẽ mừng rỡ phát điên, sẽ vô cùng vui vẻ.

Tuy nhiên mọi thứ lại hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô. Chu Tiễn Nam đi về phía cô, đột nhiên đưa tay ra ôm cô: “Chị, cảm ơn lời giải thích của chị, em còn cho rằng chị sẽ để ý.”

Chu Cẩm dịu dàng cười: “Để ý cái gì? Để ý cô ấy từng kết hôn, hay là để ý cô ấy từng xảy thai?”

“Đồ ngốc, người mà em trai chị thật lòng yêu thương, chị làm sao có thể để ý được? Hơn nữa, người phụ nữ nào mà chẳng từng yêu đương, cần gì phải thủ thân như ngọc để gả cho em, chị cũng không phải là người cổ hủ đâu.”

“Chu Cẩm chị xưa nay không để ý đến đối phương là ai, cũng không quan tâm đối phương là ai, chỉ cần là người mà em trai chị đã chọn thì cũng sẽ là người mà chị chọn.”

Vành mắt Chu Tiễn Nam chợt trở nên ê ẩm.

Nỗi đau lớn nhất cuộc đời anh là việc cha qua đời. Mà niềm hạnh phúc lớn nhất đời anh chính là có một người chị toàn tâm toàn ý đối tốt với anh, chuyện gì cũng ủng hộ anh.

Lúc đầu đến cục cảnh sát, mẹ anh ngàn vạn lần không đồng ý. Nhưng anh quyết tâm nhất định phải đi. Sau này, là chị gái ra tay, đứng ra giúp đỡ anh vào cục cảnh sát. Cũng là chị đã gánh vác mọi sản nghiệp của Chu gia, từ một thiên kim danh viện không phải lo lắng điều gì biến thành nữ giám đốc hô mưa gọi gió. Là chị trả giá để ủng hộ ước mơ và tâm nguyện của anh.

Hai chị em dắt tay nhau vào nhà, Chu Cẩm kéo Chu Tiễn Nam. Nhìn hai chị em đi vào, Mộc Uyển đứng dậy, trên mặt vẫn treo nụ cười dịu dàng, khéo léo: “Sao lại về sớm vậy?”

Nhưng mà nghĩ đến việc không giữ được Nam Khuê ở lại ăn cơm, bà lại có chút tiếc nuối. Chu Cẩm đi đến ôm lấy tay bà: “Được rồi mẹ, con biết mẹ muốn có con dâu, nhưng chuyện tình cảm này cũng không thể vội vàng được, con trai của mẹ mà mẹ không hiểu hay sao”

“Àiii, chính vì quá hiểu rồi đấy, mẹ đã bước một chân xuống đất rồi, người ta với nó cùng tuổi mà con cái đã mấy tuổi rồi, con nói xem mẹ có thể không vội được sao?”

Chu Tiễn Nam cũng bước tới bên cạnh Mộc Uyển: “Mẹ, đừng nói những lời không may mắn đó nữa.”

“Con trai à, con nói thật cho mẹ biết, có phải con thích cô gái đó hay không?”

“Chỉ là bạn bè.” Chu Tiễn Nam nói.

“Mẹ không có hỏi mối quan hệ giữa hai đứa, mẹ hỏi con có thích cô ấy không?”

“Ôi giời mẹ, sao món canh này lại ngon thế này, để con múc cho mẹ một chút, mẹ mau uống đi.” Chu Cẩm lập tức múc một bát canh đặt trước mặt Mộc Uyển.

Bình Luận (0)
Comment