Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 771

Chương 771

Nhưng mà cô lại chỉ cảm thấy cực kỳ chua xót, không thể thốt lên bất kỳ lời “chúc phúc” nào.

Thì ra, chúc phúc cho người đàn ông mình từng yêu thương thật lòng, chúc phúc cho anh và người phụ nữ khác sống đến bạc đầu răng long, mãi mãi yêu nhau, sớm sinh quý tử thật sự rất khó, rất khó.

Cô không biết những người phụ nữ khác như thế nào?

Nhưng cô không thể nói ra được lời chúc phúc này.

Gió mạnh hơn, thời tiết cũng lạnh hơn vài phần.

Ngoài trời bỗng có mưa phùn, sương mù và mưa mù mịt, khiến cho màn đêm trở nên yên tĩnh và đẹp đẽ lạ thường.

Nam Khuê bước về phía trước, gió đêm lạnh lẽo, nhưng dường như cô không hề cảm thấy lạnh.

Nhưng có một cơn gió lạnh thổi qua, ngực cô thắt chặt lại, đến hít thở cũng khó khăn.

Thấy cô đi tới, Lâm Tiêu lập tức mở cửa bước xuống xe, vừa cầm ô vừa chạy nhanh tới.

Sau đó anh ấy che ô trên đầu Nam Khuê: “Cô Nam Khuê, trời mưa rồi, sao cô lại cứ thế này đi ra? Mau lên xe đi, trên xe ấm hơn.”

“Đúng rồi, còn tổng giám đốc Lục đâu?”

“Anh ấy nói có chút việc, có thể sẽ ra ngoài muộn hơn chút.”

“Vâng, vậy cô Nam Khuê, bây giờ cô cứ ở trong xe chờ, tổng giám đốc Lục không mang ô, để tôi ở cổng chờ anh ấy.”

“Ừm.”

Nam Khuê gật đầu.

Trong xe có bật máy sưởi, rất ấm áp.

Thở dài một hơi, Nam Khuê tự ôm chặt lấy mình, nhưng dù có siết chặt thế nào, cô vẫn cảm thấy rất lạnh.

Không phải kiểu lạnh bình thường.

Đó là kiểu lạnh từ trong ra ngoài, lạnh cả trái tim.

Đợi vài phút sau, cô thấy Lâm Tiêu cầm ô, cậu và Lục Kiến Thành đang đi đến.

Ngay sau đó, cửa xe được mở ra, anh ngồi vào trong.

Trên đường về rất yên tĩnh, cả hai người đều không nói chuyện.

Mãi cho đến khi sắp đến nơi, Nam Khuê nói: “Lâm Tiêu, anh không cần đưa tôi về tận nhà đâu, dừng ở chỗ đèn xanh đèn đỏ là được rồi.”

Trong xe bật máy sưởi, cô cảm thấy nóng hừng hực, có chút hít thở không thông.

Ở bên ngoài hóng gió mát, hít thở không khí trong lành một chút trước khi về nhà cũng không tệ.

“Tổng giám đốc Lục, anh xem…?”

Lâm Tiêu lưỡng lự, lập tức nhìn về phía Lục Kiến Thành.

“Không phải em nói hôm nay em đến để cảm ơn anh, tùy anh sắp xếp sao?” Lục Kiến Thành nhìn Nam Khuê.

Bình Luận (0)
Comment