Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 804

Chương 804

Người hầu nhìn thoáng qua rồi vội vàng đến báo: “Thiếu gia, hai người cùng lăn xuống từ cầu thang tầng hai, trên đầu cũng chảy máu rồi, ngài có muốn qua nhìn thử không?”

Lục Kiến Thành lại làm như không nghe thấy, chỉ nhìn về phía Nam Khuê hỏi thăm: “Ăn xong rồi sao?”

“Ừm, xong rồi.”

“Vậy chúng ta đi nhìn xem.”

Hai người cùng nhau đến phòng khách.

Người hầu đã tách Lục Nhu và Phương Thanh Liên ra.

Hai người đều nằm trên mặt đất, trên mặt là máu thịt lẫn lộn, nhìn vô cùng hỗn loạn.

Nhìn thấy Lục Kiến Thành, vẻ mặt hai người lập tức lộ vẻ vui sướng, cùng lên tiếng: “Kiến Thành.”

Nhưng Lục Kiến Thành không nhìn hai người kia, chỉ nhìn về phía người hầu, lạnh lùng nói: “Tôi cho mấy người ba phút, lập tức ném hai người đó ra ngoài cho tôi.”

Ném?

Tất cả mọi người đều cho rằng mình nghe nhầm.

Lục Kiến Thành trầm mặt, càng nghiêm túc hơn: “Thế nào? Hay phải để tôi tự ra tay?”

“Không không không, thiếu gia, chúng tôi lập tức làm ngay.”

Không đến ba phút, tất cả công đoạn chỉ tốn hai phút, Phương Thanh Liên và Lục Nhu đều bị người khác kéo ra ngoài, ném ra bên ngoài cửa chính nhà họ Lục như rác rưởi.

Ở nhà chính thêm một lúc nữa, sau khi ăn bữa tối với mọi người xong, Nam Khuê và Lục Kiến Thành mới rời đi.

Đến tiểu khu của Nam Khuê, cô xuống xe trước.

“Cảm ơn anh đã đưa em về, vậy em đi trước đây.”

“Được.” Anh gật đầu, ánh mắt dịu dàng.

“Ừm.”

Nam Khuê cũng gật đầu, đóng cửa xe lại rồi đi về phía nhà mình.

Nhưng chỉ mới đi được khoảng hai phút, sau lưng cô đột nhiên xuất hiện một sức lực vô cùng mạnh, một giây sau cả người cô đã bị ai đó ôm vào ngực.

Áo khoác của anh vừa lớn vừa dài, anh mở rộng áo, trực tiếp ôm cả cơ thể nhỏ xinh của cô vào trong ngực.

Trên người cảm nhận được sự ấm áp, trái tim Nam Khuê đập mạnh như muốn lao ra khỏi ngực.

“Làm sao bây giờ? Anh không nỡ để em về.”

Lục Kiến Thành ôm cô, nũng nịu nói như trẻ con.

Nam Khuê không biết trả lời lại như thế nào, cô chỉ yên lặng.

Giọng nói của anh lại vang lên sau lưng: “Khuê Khuê, đột nhiên anh vô cùng sợ hãi.”

“Sợ cái gì?”

“Sợ em không đồng ý, sợ em không tha thứ, cũng sợ em… Lỡ như có một ngày em thích người khác thì anh nên làm gì bây giờ?”

Nam Khuê cười.

Thích một người nào có dễ dàng như vậy?

Bình Luận (0)
Comment