Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 943

Chương 943

Nhưng, nói như vậy, chỉ cần Hạ Nhu một ngày không rời đi, trái tim cô sẽ luôn thấp thỏm.

Dù sao dã tâm của Hạ Nhu quả thực quá rõ ràng, bà ta sẽ cam tâm cứ đi như vậy sao?

Nỗi lo lắng của Nam Khuê đã trở thành sự thật.

Nhưng chỉ trong một đêm, video của Hạ Nhu đã lan truyền mạnh mẽ trên mạng.

Không chỉ như thế, những tin tức về bà ta, cũng bị phơi bày hết.

Về tên tuổi, địa chỉ của bà ta và việc bà ta làm tiểu tam đều bị phơi bày.

Nhất thời, Hạ Nhu trở thành con chuột mà hầu như tất cả mọi người trên mạng đều chửi rủa.

Phía dưới weibo của bà ta tràn ngập vô số anh hùng bàn phím và anti-fan, cộng đồng mạng chửi rửa từng câu từng câu rất khó nghe.

Khi Nam Khuê biết tin tức này, trong lòng thầm kêu không tốt.

Quả nhiên, còn chưa đến giữa trưa, Quý Dạ Bạch đã trực tiếp xuống chặn cô ở khoa.

Hai mắt anh ta đỏ rực nhìn chằm chằm cô, ánh mắt này như thể hận không thể trực tiếp ăn cô.

“Nam Khuê, tôi tin cô như vậy, cô muốn bà ấy xin lỗi, thì tôi dẫn mẹ tôi xin lỗi cô, tôi cũng đã hứa với cô sẽ đưa bà ấy đi, vì sao vẫn không bỏ qua cho mẹ con chúng tôi?”

“Cô đi hỏi Lục Kiến Thành và mẹ anh ta, muốn ép chúng tôi đến mức nào? Hả? Chẳng lẽ phải bức chết chúng tôi mới được sao?”

Trong đầu Nam Khuê rất rối loạn.

Nhưng có một nhận thức rõ ràng.

Video của Hạ Nhu tuyệt đối không phải bọn họ đưa lên mạng.

Không phải là Kiến Thành, cũng không phải là mẹ chồng.

Bọn họ nếu đã đồng ý, tuyệt đối sẽ không ở sau lưng làm loại chuyện hèn hạ này, càng sẽ không phản bội lời hứa.

“Quý Dạ Bạch, anh bình tĩnh một chút, video kia tuyệt đối không phải do bọn họ phát.”

Cười lạnh, Quý Dạ bạch trào phúng nhìn chằm chằm cô: “Không phải sao? Video này chỉ có họ có, nếu không thì sẽ là ai? Hay là cô nói với tôi rằng họ chúng có chân dài rồi tự chạy lên mạng.”

“Nam Khuê, tôi đã cho bọn họ cơ hội, tôi cũng muốn nhượng bộ và tác thành rồi, nếu chính bọn họ không quý trọng, thì cũng đừng trách tôi không khách khí.”

“Những ngày sau này, chúng ta hãy mở to mắt ra mà xem.”

Vừa dứt lời, điện thoại di động của anh ta điên cuồng vang lên.

Sau khi nghe máy, sắc mặt Quý Dạ Bạch lập tức trắng bệch không có một tia huyết sắc.

“Gọi xe cứu thương, lập tức gọi xe cứu thương.”

“Tôi về ngay, nhất định phải chăm sóc tốt mẹ tôi.”

Nam Khuê nghe thấy anh ta vừa hết lên với điện thoại, vừa dặn dò.

Nhất là ba chữ “xe cứu thương” làm cho trong lòng cô dâng lên một loại dự cảm không tốt.

Quả nhiên, cúp điện thoại, Quý Dạ uất hận nhìn chằm chằm cô: “Mẹ tôi tự sát, hiện tại hai người hài lòng rồi chứ, Nam Khuê, nếu mẹ tôi có chuyện gì, tôi sẽ không bỏ qua cho bọn họ.”

Nói xong, Quý Dạ Bạch đã nhanh chóng rời đi.

Nam Khuê nhìn bóng lưng anh ta, chỉ cảm thấy tất cả sức lực trên người đều bị rút sạch.

Bình Luận (0)
Comment