Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 956

Chương 956

Buổi sáng, bác sĩ đến phòng kiểm tra, hỏi Nam Khuê chút tình hình. Vốn dĩ Lục Kiến Thành đang ở một bên, kết quả lại có điện thoại gọi tới. Anh từ chối ngay.

Nhưng bên đó hình như đang rất vội, lại gọi thêm vài lần nữa.

Nam Khuê liền khuyên anh: “Bác sĩ đang ở đây, anh yên tâm đi, mau đi nghe điện thoại, chắc chắn mọi người đang có chuyện gấp tìm anh.”

“Vậy lát nữa em nói tình hình cho anh biết.”

“Vâng, anh đi đi.”

Lục Kiến Thành vừa đi, bác sĩ liền hỏi như thường lệ: “Cảm thấy sao rồi? hôm qua còn xuất huyết không?”

Nam Khuê lập tức nắm lấy tay bác sĩ, sốt ruột nói: “Vẫn còn đang xuất huyết, chồng tôi bây giờ đang rất lo lắng, nhưng mà công việc của anh ấy xảy ra chút vấn đề, tôi muốn nhờ bác sĩ tạm thời đừng nói cho anh ấy biết, đợi tôi khoẻ lên chút rồi, tôi sẽ đích thân nói với anh ấy.”

Bác sĩ nhìn cô khẩn thiết như vậy, hoàn toàn chân thành thì liền gật đầu đồng ý. “Nhưng bây giờ tình hình của cô không quá lạc quan, mấy ngày này nhất định phải nằm trên giường nghỉ ngơi, đồng thời phải truyền thuốc bảo vệ thai nhi.”

“Vâng, tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ.”

Bác sĩ vừa đi, Đông Hoạ đã mang đồ ăn sáng bước vào.

“Khuê Khuê, khi tớ vừa vào đây thì vô ý nghe được Lục tổng đang nói chuyện điện thoại, có vẻ như tình hình công ty anh ấy không được ổn lắm.”

“Ừm, bây giờ đang là thời gian gió mưa rung chuyển không được ổn định, anh ấy còn rất nhiều chuyện phải làm, thế nên tớ mới không muốn để anh ấy phân tâm, cũng không muốn anh ấy lo lắng, lát nữa anh ấy vài thì cứ nói tớ khoẻ nhiều rồi, để anh ấy yên tâm đi xử lý chuyện công ty cho ổn.”

“Được, tớ sẽ giúp cậu.”

Khi ăn sáng Nam Khuê cực kỳ ngoan ngoãn phối hợp. Tuy có cảm giác buồn nôn nhưng vì không để Lục Kiến Thành phải lo lắng cho mình nên cô vẫn luôn cố gắng nhẫn nhịn.

Trong lúc ăn Nam Khuê vẫn luôn nở nụ cười nhè nhẹ.

“Kiến Thành, vừa rồi bác sĩ tới kiểm tra rồi, cô ấy nói tình hình đã ổn định hơn nhiều rồi, thế bên anh không cần lo lắng nữa.”

“Đợi ăn sáng xong anh cứ về công ty trước đi.”

“Vội vàng muốn đuổi anh đi thế à?” Lục Kiến Thành cố ý nhíu chân mày lại.

Nam Khuê cười thẹn thùng cười giải thích: “Ai bảo anh xuất sắc như vậy chứ, mọi người chắc chắn đều đang đợi anh quay về xử lý công việc.”

Im ắng một lát, Lục Kiến Thành mới ngẩng đầu trả lời: “Được, vậy em nhất định phải chăm sóc tốt cho mình và con.”

“Yên tâm đi, em sẽ tự biết mà.”

Lục Kiến Thành vừa đi, Nam Khuê lập tức xuống giường nôn tới trời đất quay cuồng. Vừa nôn xong, cô liền cảm thấy thâ n dưới truyền tới một cảm giác ẩm ướt, cô trở nên căng thẳng, dưới bụng cũng bắt đầu truyền tới cơn đau.

“Hoạ Hoạ, tớ… tớ đau.” Nam Khuê vừa mở cửa vừa gọi thật to.

Bình Luận (0)
Comment