Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 998

Chương 998

Bác sĩ sản khoa kiểm tra một vòng, nhẹ nhàng an ủi: “Đừng lo lắng, em bé rất khỏe, đôi khi cảm xúc của mẹ bầu thay đổi quá lớn, quá phấn khích hoặc quá buồn, em bé cũng có thể cảm nhận được, cho nên sẽ động đậy mạnh hơn.”

“Động đậy?” Ngẩn ra một hồi, Nam Khuê lập vui mừng nhìn về phía cô bác sĩ: “Đứa bé đã biết động đậy trong bụng tôi rồi sao?”

Những ngày này, lúc ban đêm không ngủ được, cô sẽ lên mạng để đọc một số bài viết về cách làm mẹ.

Nội dung trong đó rất toàn diện, hầu như đều có tất cả mọi thứ.

Cô cũng đã tham nhóm mẹ bầu có con lớn tầm bảo bảo.

Mặc dù cô rất ít khi nói chuyện, nhưng khi các bà mẹ bầu nói về một số lưu ý và những điều cần chú ý khi mang thai, cô đều sẽ nghiêm túc đọc.

Mấy ngày trước, cô nhìn thấy một số mẹ bầu nói, đã có thể cảm nhận được bảo bảo động đậy nhẹ trong bụng, cũng chính là thai đạp.

Sau đó cô cũng nhìn thấy rất nhiều mẹ bầu khác cũng nói đã cảm nhận được thai động.

Lúc ấy cô còn rất sốt ruột, không ngờ bảo bảo đã chịu động đậy rồi.

“Cô nhắm mắt lại, tay đặt lên trên bụng, bình tĩnh lại, nghiêm túc cảm nhận một chút, bảo bảo hiện tại đang động đậy.”

“Nhưng mà bởi vì còn tương đối nhỏ, cảm giác của cô có thể không được rõ cho lắm, giống như là con cá nhỏ đang nhẹ nhàng bơi vậy, chậm rãi thôi, cô thử cảm nhận xem.”

Dưới sự hướng dẫn của bác sĩ, đầu tiên Nam Khuê hít sâu một hơi, sau đó chậm hơi thở lại.

Đồng thời bình tĩnh lại và tập trung tất cả sự chú ý vào bụng.

Tuy nhiên, một phút, năm phút, mười phút đã trôi qua…

Tình hình không khả quan lắm, hình như cô vẫn chưa cảm nhận được.

Thấy cô có chút ủ rũ, bác sĩ cười khích lệ: “Không sao đâu, sự nhạy cảm của mỗi bà mẹ đối với thai động đều không giống nhau, chờ em bé lớn hơn một chút là có thể dễ dàng cảm nhận được rồi.”

“Không cần gấp, mọi thứ đều bình thường.”

“Được, cảm ơn bác sĩ.”

Buổi tối, Nam Khuê trở về nhà.

Bởi vì chỉ có một mình cô ở, cho nên cô đã thuê một ngôi nhà một phòng ngủ và một phòng khách.

Tuy rằng diện tích không lớn, nhưng cơ sở vật chất bên trong rất đầy đủ, hơn nữa một mình cô ở như vậy là đủ rồi.

Buổi tối, Nam Khuê tắm rửa xong nằm trên giường, nhưng có thế nào cũng không ngủ được.

Trằn trọc, lăn qua lăn lại, lại chỉ làm cho tâm trạng càng thêm xao động.

Cuối cùng, cô ngồi dậy và bật đèn.

Sau đó lấy bức tranh đó ra.

Cũng chính là bức ảnh cô vẽ cho Lục Kiến Thành ở văn phòng mấy ngày trước khi rời đi.

Tuy rằng, kỹ thuật vẽ bình thường, nhưng chỉ cần nhìn, trong đầu Nam Khuê đã có thể lập tức hiện ra bộ dạng anh ngồi ở trước bàn làm việc nghiêm túc làm việc.

Nhất cử nhất động, đều rõ ràng như vậy, tựa như hiện lên trong đầu vậy.

Bình Luận (0)
Comment