Cô Vợ Bé Nhỏ Đừng Nghĩ Thoát Khỏi Anh

Chương 88

Chương 88

-Cuối cùng cũng xong công việc.

Du Hạo vươn vai thả lỏng.

– Giờ có thể vui chơi rồi. Tommy, nghe nói ngài đã chuẩn bị rất nhiều thứ thú vị cho chúng tôi phải không. Sao không đưa ra đi

– Được, lão Mạnh tôi đã chuẩn bị mấy chiếc xe đua. Hôm nay rất muốn thưởng thức tài nghệ của mấy người trẻ tuổi các cậu.

– Được, chơi thôi

– Từ từ, để cuộc chơi thêm hào hứng chúng ta nên có chút cá độ để thêm hào hứng chứ nhỉ. Luật chơi rất đơn giản ai về trước sẽ thắng, tiền cá cược sẽ tương đương 1% giá trị cổ phiếu Phương thị. các cậu thấy thế nào.

– Được, tôi ok

– Nhưng để thêm hứng thú tôi muốn trên xe ngoài người cầm lái sẽ có thêm các mĩ nhân đây ngôi sau. Từ trước tới nay anh hùng khó qua ải mĩ nhân nên chỉ cần có người đẹp ngồi sau chúng ta sẽ biết ngay ai mới thật sự là anh hùng. Nếu không ai có ý kiến khác ta quyết đinh như vậy đi. Mời mọi người chọn xe.

Tất cả cùng tiến lại phía những chiếc xe đang đỗ.

– Mọi người thấy thế nào

– Quả là xe tốt, không hổ danh lão Mạnh là một tay đua cừ khôi, chuyên nghiệp.

– Cậu Phong lại quá lời rồi. Mời chọn xe.

– Được vậy tôi không khách sáo. Tôi lấy xe số 2

– Tôi lấy xe số 1

Du Hạo lên tiếng

Mọi người đều nhìn Cảnh Hàn chờ anh lên tiếng.

Đàm Phong huých anh hỏi

– Sao dám chơi không. Đi xe hơi có tài xế riêng quen rồi có lái được không.

Cảnh Hàn liếc anh ta một cái.

– Cậu cho là mình sợ sao?

– Ờ ha mình chưa thấy Cảnh Hàn đi xe mô tô bao giờ. Sao dám lái không. Nếu sợ thì rút lui dù sao số tiền nhỏ đó cậu đâu có thiếu ha.

– Đừng có khích mình, đừng mong lấy được tiền của mình dễ thế. Tôi lấy xe số 4

– Vậy là ổn rồi tất cả đã ổn định, vậy mời các quý ông dắt theo người phụ nữ của mình lên xe thôi.

Lam Ngọc ưỡn ẹo nghe vậy thì cho rằng Cảnh Hàn sẽ chọn mình là người ngồi sau xe anh. Cô ta ôm tay anh nói.

– Cảnh Hàn anh yên tâm em không sợ đâu.

Giai Tuệ thấy vậy ngứa mắt nói với Y Lan.

– Này cậu không định để cô ta cướp chồng cậu đấy chứ. Còn đứng ì ra đó làm gì. Chẳng phải cậu yêu anh ta sao.

– Mình …. Cô lúng túng không biết nói sao.

Mẫn Quân cũng lên tiếng

– Phải đó, cậu không thể để cô ta như vậy được. Mạnh mẽ lên bọn mình ở sau ủng hộ cậu.

Bên kia Cảnh Hàn lạnh lùng rút tay mình khỏi tay Lam Ngọc bước ngồi lên xe. Liếc mắt về phía cô

– Còn đứng đó làm gì chờ tôi kéo cô đi chắc.

Cô giật mình, gật đầu như một cái máy.

– À vâng

Lam Ngọc thấy vậy ném cho cô một cái nhìn căm ghét. Nhưng rất nhanh cô ta đã thu lại cái nhìn đó.

– Cảnh Hàn em nghĩ chắc cô Diệp đây không thích hợp đâu. Anh xem cô ta ăn mặc như vậy làm sao ngồi xe được.

Hôm nay Y Lan mặc một chiếc váy dài đến gối, khoác một chiếc áo khoác nhẹ đi một đôi giày búp bê. Nhìn cô rất đẹp.

Hôm nay trước khi đến đây không ai nói cho cô biết là sẽ đến trường đua. Nên cô không chuẩn bị đồ thể thao.

Giai Tuệ thấy vậy đẩy Y Lan một cái khiến cô loạng choạng bước lên mấy bước.

– Ai bảo vậy Y Lan mặc đồ rất thoải mái. Phải không??

Giai Tuệ nhìn cô nháy mắt. Được sự kích lệ cô cũng mạnh dạn mở lời. Cô không muốn trước mặt tình địch mình trở nên hèn kém.

– Từ trước tới nay tôi chưa bao giờ để mình gặp khó khăn vì ăn mặc trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Bộ đồ tôi mặc rất thoải mái.

Lam Ngọc nhếch môi

– Vậy sao, với bộ đồ cô đang mặc tôi không nghĩ cô sẽ ổn đâu.

Cô cởi áo khoác buộc ngang bụng, vén váy cao lên rồi ngồi lên luôn sau lưng anh.

– Như vậy có gì không ổn không?

Bình Luận (0)
Comment