Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1106

Chương 1106

Nước mắt lóng lánh đầy ắp viền mắt cô ta, nhìn qua có vẻ sắp rơi xuống rồi, nhưng cô ta lại cắn môi, bắt mình nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khi khóc, cô kéo tay áo, khua khua cổ tay đến trước mặt Bắc Minh Quân, cười nói: “Quân, anh nhìn này, em không sao thật mà… Vết thương đã lành lại rồi, không cần đến bệnh viện nữa…”

Khi Phỉ Nhi giơ tay lên, vết thương trên tay cô ta vừa hay lọt vào tầm mắt của Cố Tịch Dao và Trình Trình.

Những vết thương do dao cứa đã lành lại và in hằn trên cổ tay mảnh khảnh khiến cho làn da lẽ ra phải trắng trẻo mịn màng ấy chi chít những vết sẹo nhỏ.

Nhìn thấy ghê người.

Khiến người ta không khỏi thở dài, một người phụ nữ yếu đuối như vậy đã phải chịu đựng những đả kích và đau khổ đến nhường nào, để nụ cười rạng rỡ như vậy có thể nở vào lúc này?

Sao không khiến người ta sinh lòng thương hại chứ?

“…” Bắc Minh Quân mím môi, hai tay dường như có thể bóp nát vô lăng thành từng mảnh, hàm dưới sắc bén không ngừng nổi lên gân xanh mờ mờ.

Vết sẹo của Phỉ Nhi không ngừng nhắc nhở anh những điều mà người phụ nữ này đã làm cho mình cũng như anh đã hứa với cô những gì!

“Quân… Van cầu hãy dẫn em đi cùng… Em hứa sẽ ngoan ngoãn đích… Huống chi, em thật sự rất muốn học theo cô Cố làm thế nào để sống cùng bọn nhỏ… Như vậy về sau chúng ta kết hôn, bọn nhỏ cũng sẽ không bài xích em như vậy, phải không…”

“…” Bắc Minh Quân không hé răng.

Cố Tịch Dao cảm nhận được sự lạnh lẽo toát ra từ người anh.

Trình Trình nắm chặt tay mẹ.

Tình huống như vậy, e rằng không ai có thể đoán trước được.

Phỉ Nhi thấy Bắc Minh Quân không có động tĩnh gì liền tức giận buông tay xuống, nở một nụ cười gượng gạo, gật đầu: “Ừm… Được rồi. Tôi sẽ ngoan ngoãn trở lại bệnh viện … Tôi sẽ không làm phiền các người nữa, dù sao tôi cũng là người ngoài.”

Vừa nói, Phỉ Nhi vừa tự mở cửa xe, cơ thể dịch chuyển ra ngoài…

Cảnh này khiến Cố Tịch Dao hoảng sợ, hét lên:

“Cẩn thận…”

Ngay sau đó, két….

Một tiếng phanh gấp cắt qua đường cao tốc.

Chiếc xe phía sau xém chút nữa đã đụng phải, và nó “két …” một tiếng phanh gấp!

Trong giây tiếp theo, bàn tay to lớn của Bắc Minh Quân đã mạnh mẽ kéo cơ thể của Phỉ Nhi về phía sau!

Phịch một tiếng, bấm khóa trung tâm!

Vội vàng khởi động xe để tránh tắc đường.

“Em điên rồi!” Bắc Minh Quân lạnh lùng quát!

Tất cả điều này diễn ra quá nhanh, chỉ trong vài giây.

Bầu không khí bên trong xe đột nhiên bị đóng băng!

Nhưng chỉ vài giây vừa nãy suýt chút nữa đã gây ra hàng loạt vụ va chạm từ phía sau!

Sắc mặt Cố Tịch Dao có chút trắng bệch, vội vàng kéo Trình Trình vào lòng, thở hổn hển.

Bình Luận (0)
Comment