Chương 1122
Cô Phương lại nhìn Cố Tịch Dao.
Cố Tịch Dao có chút mất tự nhiên cười: “Dì, chuyện này cũng chưa chắc. Có người không hề có quan hệ huyết thống nhưng tình cảm lại rất tốt.”
“Nói như vậy…” Khuôn mặt trắng nõn Trình Trình khẽ cười, lặng lẽ nhuộm màu rực rõ, nhưng vẫn bình tĩnh tự nhiên nói: “Con không ngại có thêm mấy em gái như thế.”
Xinh đẹp.
Lời này khắc sâu vào lòng Cố Tịch Dao.
Cô khen ngợi nhìn con trai cái, lúc này cô thật sự rất vui vẻ có hai đứa con trai ở bên cạnh mình!
Nhưng đôi mắt Bắc Minh Quân lạnh lẽo lập tức trầm xuống.
Anh không thay đổi sắc mặt nhìn Trình Trình một cái, đứa nhỏ này nhẹ nhàng như mây trôi, vui mừng, sắc mặt sung sướng, đúng là lời nói thật lòng!
Nhưng sao anh càng nhìn càng không vừa mắt chứ?
Dương Dương gây rối thì thôi, không nghĩ tới Trình Trình cũng sẽ đổ dầu vào lửa!
Anh nhướng mày, giọng nói trầm thấp lộ ra mùi vị nguy hiểm: “Trình Trình đã ăn no chưa?”
Có nghĩa là: Ăn no không có việc gì làm, bắt đầu sợ thiên hạ chưa loạn sao?
“…” Trình Trình im lặng không nói, lúc này cậu mới biết không nên chạm vào vảy ngược của ba nữa, tránh phải làm bia đỡ đạn.
Đương nhiên Trình Trình biết rõ, còn có một tên ngốc sẽ xung phong làm bia đỡ đạn thay cho mình.
Quả nhiên Dương Dương quay đầu nhìn về phía Bắc Minh Quân nói——
“Ôi, con nói này ông già, đừng xen miệng vào được không! Bọn con đang bàn bạc kế hoạch sinh em gái với mẹ, có liên quan chim gì với ba sao?”
Dương Dương nói câu ‘có liên quan chim gì với ba sao’ thật sự đã đụng vào vảy ngược của người nào đó!
Hơn nữa còn là vảy ngược đau nhất!!
Bởi vì Cố Tịch Dao sinh em gái cùng mẹ khác ba cho mấy đứa con trai, thật sự không liên quan đến ‘chim’ của Bắc Minh Quân…
Quả nhiên trên trán người nào đó dày đặc mây đen!
Giả vờ ưu nhã gì đó, giả vờ bình tĩnh cao quý gì đó cũng bị câu nói này của Dương Dương hoàn toàn xé nát!
“Bắc Minh, Tư, Dương!”
Giọng điệu quen thuộc làm cho người ta sởn tóc gáy phát ra từ nơi sâu thẳm trong cổ họng của Bắc Minh Quân.
Khiến thần kinh của những người đang ngồi không khỏi căng thẳng.
Đương nhiên ngoại trừ Dương Dương, tên nhóc này không có thần kinh. Cho nên cậu sẽ không có mấy bệnh về thần kinh, ví dụ như bệnh tâm thần?
Sau đó dáng người cao lớn của Bắc Minh Quân bỗng nhiên đứng lên, cánh tay dài xách cơ thể bé nhỏ của Dương Dương lên: “Xem ra đây là lúc dạy cho con biết thế nào là kính trọng yêu thương ba mẹ!”
Anh nói xong thì lộn ngược Dương Dương lại xách ra ngoài!
Động tác này thật sự quá nhanh, quá tàn nhẫn, quá chuẩn!