Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1256

Chương 1256

Vừa nãy chơi game vui quá, suýt nữa thì quên mất chuyện này.

Nói đến vở kịch thiếu nhi, Dương Dương lại đắc ý, cậu ưỡn cao ngực, hất cao cằm như thể ngày mai một ngôi sao nổi tiếng sẽ ra đời vậy.

Vân Chi Lâm ngồi trên sofa, đưa tay vuốt cằm, mỉm cười hỏi Dương Dương: “Con diễn gì vậy?”

Dương Dương bày ra vẻ mặt vô cùng tự hào: “Đương nhiên con là nam chính số một rồi, không những diễn mà con còn đề cử Trình Trình diễn cùng một vai nữa.”

Cố Tịch Dao nghe xong có chút khó tin, cô biết bình thường ở trường Dương Dương chỉ thích chơi khăm và nghịch ngợm.

Nhất là những môn nghệ thuật như âm nhạc, mỹ thuật, cậu bé luôn là người nghịch nhất. Thi thoảng chủ nhiệm lớp còn tìm cô để trao đổi về vấn đề giáo dục Dương Dương.

Lần này Dương Dương xuất hiện trong vở kịch thiếu nhi khiến cô hơi khó hiểu.

Vẫn nên hỏi Trình Trình thì hơn, cậu bé học cùng trường với Dương Dương, có lẽ sẽ biết một vài lý do.

Cố Tịch Dao tới bên Trình Trình, ngồi xổm xuống hỏi: “Cục cưng, Dương Dương sẽ đóng vai nam chính trong vở kịch thiếu nhi à? Còn đề cử con diễn một vai?”

Trình Trình gật đầu, nhìn vẻ khó tin của mẹ mình, đương nhiên cậu biết mẹ đang nghĩ gì.

Thật ra lúc đầu cậu cũng rất khó hiểu tại sao Dương Dương lại vội vàng đăng ký như thế, nhưng vừa nhìn danh sách biểu diễn là cậu đã biết lý do.

Cậu giả vờ thờ ơ nói: “Thật ra Dương Dương muốn đăng ký tham gia bởi vì nữ chính là Triệu Tịnh Di …”

“Triệu Tịnh Di ?” Đầu tiên Cố Tịch Dao sững sờ một lát, sau đó nhớ ra: “Là cô bé viết thư tình cho Dương Dương ấy hả?”

Trình Trình gật đầu.

Vân Chi Lâm nghe xong thì cười lớn: “Dương Dương à Dương Dương, ba thật sự không nhìn ra con lại thử thách bản thân làm thứ mình không thích nhất vì một bé gái đấy.”

Dương Dương vẻ mặt vô tội nói: “Bạn ấy viết thư tình cho Trình Trình chứ không phải cho con. Nữ chính ban đầu là một bạn gái người Mỹ xinh đẹp, mọi người đều không đăng ký làm nam chính nên xuất phát từ tình đoàn kết và tình bạn con mới đăng ký thôi.”

Cố Tịch Dao nghe thế thì biết dây thần kinh trong đầu Dương Dương cực kỳ giống chú ba Bắc Minh Đông của cậu.

Cô quay đầu lại, nghiêm túc nói với Dương Dương: “Cục cưng, con nên tham gia vở kịch thiếu gì vì niềm yêu thích đối với bộ môn nghệ thuật này chứ không phải vì bất cứ điều gì khác, con hiểu không?”

Vân Chi Lâm cảm thấy càng nghe càng thú vị: “Thế vì sao nữ chính lại đổi người?”

Nói đến chuyện này, Dương Dương thực sự vừa buồn vừa giận: “Sau hai lần diễn tập, vì bạn gái người Mỹ kia nói tiếng phổ thông rất tệ nên bị giáo viên đổi người rồi. Sau khi nữ chính bị bỏ trống, ngoài Triệu Tịnh Di ra thì chẳng ai đăng ký cả.”

Cố Tịch Dao nhìn Trình Trình: “Cục cưng, con diễn vai gì?”

Trình Trình bất đắc dĩ nói: “Là vai cô bé bán báo bên đường…”

Dương Dương ở bên cạnh đắc ý nói: “Cô bé bán báo thì sao chứ, còn có lời thoại mà. Vì con là nam chính, thế nên con nói chuyện người khác đều nghe, con đề cử Trình Trình diễn, kết quả không một ai phản đối, thấy con có mặt mũi không.”

Trình Trình liếc nhìn Dương Dương, tức giận nói: “Tất nhiên không ai phản đối rồi! Có cái thằng hỗn thế ma vương là em phá đám bên trong, hơn nữa không có ai ghi tên diễn cô bé bán báo đó. Em ấy tiến cử con, cô đương nhiên sẽ đáp ứng vô điều kiện rồi.”

Bình Luận (0)
Comment