Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1295

Chương 1295

Qua sắc mặt của Cố Tịch Dao, Hình Uy cũng biết lúc này cô đang khó xử. Nhưng vậy thì sao chứ, mình chỉ là một người ngoài cuộc, hoàn toàn không thể nhúng tay vào chuyện này, cũng không có tư cách nhúng tay vào việc nhà của chủ nhân.

Cố Tịch Dao chậm rãi nói: “Để tôi suy nghĩ thêm đi, sáng sớm anh đã tới đón chúng tôi, vẫn chưa ăn sáng đúng không, không bằng anh cũng ở lại ăn một chút đi. Bắc Minh Quân quá khách sáo, chuẩn bị nhiều món như vậy, chúng tôi ăn không hết.”

“Việc này…” Hình Uy tỏ vẻ khó xử.

Cố Tịch Dao mỉm cười với anh ta: “Có gì phải gò bó chứ, bây giờ tôi không có quan hệ gì với chủ của anh cả, ăn một bữa cơm với nhau như bạn bè cũng không được sao?”

Nghe thấy lời cô nói, Hình Uy cũng không tiện từ chối khiến cô bẽ mặt nữa: “Vậy tôi sẽ ăn một chút.”

Cố Tịch Dao lấy mấy cái bát sạch từ trong hộp cơm, lần lượt bày ra.

Thật ra bây giờ rời khỏi quầng sáng của Bắc Minh Quân, Cố Tịch Dao chợt cảm thấy rất thoải mái.

Cô múc từng muỗng canh, đột nhiên nhớt tới chuyện gì đó, quay đầu nhìn Hình Uy: “Gần đây tôi quá bận, đã lâu không liên lạc với Lạc Kiều, anh và cậu ấy thế nào rồi?”

Nhắc đến tên Lạc Kiều, Hình Uy được mệnh danh “sắt đá” hạng nhất này lập tức hơi đỏ mặt, nhưng chẳng mấy chốc lại nhíu mày: “Giữa tôi và cô ấy…”

“Ha hả, anh và cậu ấy thế nào, hai người cũng không còn nhỏ nữa, hơn nữa quan hệ của hai người… anh hiểu mà. Vẫn chưa bàn chuyện cưới hỏi sao.” Người không thích nhiều chuyện như cô mà bây giờ cũng bắt đầu nói đùa với Hình Uy.

Hình Uy cắn răng, hơi uất ức nói: “Thật ra đã lâu rồi tôi không liên lạc với cô ấy”. Không… phải… chứ…”

Cố Tịch Dao vừa nghe Hình Uy nói mình và Lạc Kiều đã lâu rồi không liên lạc thì thấy rất ngạc nhiên.

Ánh mắt nhìn chằm chằm Hình Uy hơi híp lại.

Được người đẹp nhìn là một chuyện rất vui vẻ, nhưng bị người đẹp híp mắt nhìn thật sự rất đáng sợ.

Vì tình huống thế này, chứng tỏ cô ấy bắt đầu có thái độ thù địch với bạn.

Tuy Hình Uy có thể dũng cảm nhìn thẳng vào máu tươi đầm đìa như một dũng sĩ, có gan đối mặt với cuộc đời u ám.

Nhưng anh không dám đối mặt với ánh mắt vừa nhu vừa cương của phụ nữ, lời nói mềm mại kia, còn có…

Bị Cố Tịch Dao nhìn chằm chằm như vậy khiến Hình Uy hơi mất tự nhiên, không nhịn được run lên một cái.

“Anh… có phải không chịu trách nhiệm với cậu ấy không…”.

Hình Uy sợ tới mức vội vàng buông đũa xuống, nhanh chóng đứng lên từ trên sofa, vô tội nói: “Thưa cô, Hình Uy tôi làm việc có trời đất chứng giám, tôi không dám có chút ý phản bội nào với cô Lạc cả. Chỉ là… hình như cô ấy vẫn luôn trốn tránh tôi…”

Cố Tịch Dao vừa nghe đã hiểu ra, cô cũng không phải không hiểu tính cách của Lạc Kiều, cô ấy là người yêu mới mẻ, sẽ không để bị trói buộc sớm như vậy.

Vì thế cô phất tay với Hình Uy để anh ta ngồi xuống, sau đó như trưởng bối dạy dỗ vãn bối: “Anh đúng là, Lạc Kiều trốn tránh anh thì anh phải chủ động đi tìm cậu ấy chứ. Bình thường anh tìm người giúp chủ nhân không phải rất nhanh nhẹn à, sao đổi lại thành mình lại dở thế. Nhớ kỹ, đối phó với cậu ấy, nhất định phải theo đuổi đến cùng.”

Hình Uy lập tức sửng sốt: “Theo đuổi đến cùng?”

Bình Luận (0)
Comment