Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1331

Chương 1331

Hình Uy lái xe, lúc ông chủ và Sở Dung Triết nói chuyện điện thoại có nhắc đến chỗ cũ, anh ta cũng không cần phải xác nhận lại.

Mà lái thẳng đến quán bar Zeus của Bạch Điệp Quý.

Vào ban ngày có rất nhiều quán bar đóng cửa. Đêm tối mới là giờ làm ăn vàng của quán bar.

Nhưng quán bar Zeus của Bạch Điệp Quý lại là ngoại lệ, mở cửa suốt 24/24 như những cửa hàng tiện lợi ngoài đường khác.

Chỉ có điều Bạch Điệp Quý sẽ không ở đây cả ngày.

Hình Uy chậm rãi đậu xe trước cửa quán bar Zeus, Bắc Minh Quân xuống xe đi thẳng vào trong.

Lúc nhân viên vệ sinh đang rảnh rỗi nhận ra Bắc Minh Quân, người ấy bèn cung kính gật đầu với anh: “Chào anh Bắc Minh.”

Bây giờ âm nhạc của quán bar đang vang vọng ra ngoài, không phải là loại nhạc khiến cho trái tim của người khác đập thình thịch mà là một bài ca khơi lên kích động muốn nhảy múa, đó là bản nhạc êm ả du dương chỉ có trong nhà hàng kiểu Pháp và các quán cà phê mà thôi.

Bắc Minh Quân đảo mắt nhìn quanh quán bar một vòng, ngoại trừ nhìn thấy vài người mua say ở quầy bar và trong một vài phòng riêng nhỏ ra, chẳng nhìn thấy bóng dáng của Bạch Điệp Quý đâu cả.

Bắc Minh Quân dẫn Hình Uy đi vào phòng VIP.

Nhân viên phục vụ cầm menu rượu đi theo bọn họ: “Anh Bắc Minh, xin hỏi anh chọn rượu gì?”

Hình Uy xua tay tỏ ý tạm thời không cần.

Nhân viên phục vụ quay người đi ra ngoài, rồi mới nhẹ nhàng đóng cửa phòng riêng lại.

Một lúc sau, nhân viên phục vụ lại mở cửa ra một lần nữa, cô ta mang lên hai dĩa trái cây và trà được trang trí tinh tế.

“Mời hai anh dùng thong thả.”

Bắc Minh Quân ngồi trên chiếc ghế sô pha thật, trong miệng ngậm điếu xì gà.

Anh gọi điện cho Bạch Điệp Quý.

“Alo…Bắc Minh Quân, mới sáng sớm mà cậu gọi tôi là gì, tối qua tôi thức trắng đêm đấy.”

Giọng nói ngái ngủ của Bạch Điệp Quý vang lên ở đầu dây bên kia, xem ra bây giờ anh ta đang vùi đầu trên giường ngủ nướng rồi.

Bắc Minh Quân khẽ nhíu mày lại, rồi mới lạnh lùng nói: “Cậu nhìn xem bây giờ mấy giờ rồi hả, tớ cho cậu nửa tiếng cậu phải đến đây ngay, chứ bằng không cậu đợi thu dọn gạch nát trong đống phế liệu đi.”

Bạch Điệp Quý lập tức trừng mắt, anh ta trở người ngồi dậy: “Bắc Minh Quân, đừng đừng…Tớ lập tức tới ngay được chưa.”

Anh ta vừa nói dứt lời đã nghe thấy tiếng báo bận vang lên.

Bạch Điệp Quý biết, nếu như Bắc Minh Quân đã nói như thế rồi, nếu mình không xuất hiện vào thơi gian quy định thì cậu ta sẽ làm thật.

Anh ta mau chóng mặc quần áo, chải chuốt lại mái tóc rối bù.

Có lúc người đàn ông đẹp trai hấp dẫn như anh ta cũng giống như phụ nữ vậy, làm sao có thể không ăn diện đẹp đẽ trước khi ra ngoài cơ chứ.

Chỉ có điều bây giờ ‘dao đã kề trên cổ’, anh ta cũng không còn nhiều thời gian chăm chút nữa.

Bình Luận (0)
Comment