Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1397

Chương 1397

Vân Chi Lâm kêu một tiếng “Không xong rồi, “tiểu đội điều tra và truy tìm” đang đến! Tịch Dao mau lên xe.”

Nói xong, vội vàng mở cửa chui vào xe, khởi động xe.

Cố Tịch Dao không ngờ, đây chỉ là một câu nói đùa, Vân Chi Lâm lại trở nên căng thẳng như vậy.

Mặc dù không biết anh ta bị làm sao, nhưng cũng vội vàng lên xe.

Lúc cô vừa mới đóng cửa, Vân Chi Lâm giống như một tay đua xe, vội vàng gạt cầu xe, đạp ga, nhả phanh.

Chiếc Porsche màu đỏ nhanh chóng vượt qua “tiểu đội truy tìm”.

Tốc độ xe rất nhanh, khiến Cố Tịch Dao phải nắm chặt vào tay xe.

Cố Tịch Dao quay đầu liếc nhìn các dì ở phía sau bọn họ, sau đó cười nói với Vân Chi Lâm: “Không phải mấy dì muốn chụp ảnh cùng anh sao, sao lại căng thẳng như vậy? Ôi, anh lái xe chậm một chút.”

Vân Chi Lâm nhìn vào kính chiếu hậu, xác nhận đã an toàn, mới nhả ga ra, giảm tốc độ xe đi một chút.

Anh ta thở phào: “Tịch Dao, em thắt dây an toàn vào trước đi, kiến thức an toàn cơ bản nhất mà em cũng quên?”

“Ồ!” Cố Tịch Dao vội vàng thắt dây an toàn.

Vân Chi Lâm hỏi cô: “Lúc nãy em không phát hiện ra điều gì bất thường sao?”

Cố Tịch Dao có chút nghi hoặc hỏi: “Có vấn đề gì, không phải chỉ là mấy dì lớn tuổi thôi sao?”

Vân Chi Lâm có chút bất lực lắc đầu: “Với tư cách là một luật sư, không những phải có một đầu óc nhạy bén, càng phải có khả năng quan sát cẩn thận và nắm bắt tình hình.”

Cố Tịch Dao gật đầu: “Anh nói không sai, em cũng hiểu. Nhưng liên quan gì đến điều bất thường của anh?”

Vân Chi Lâm lái xe một cách rất chậm rãi, tiện tay mở máy MP3, trong xe vang lên tiếng nhạc nhẹ nhàng.

Cố Tịch Dao có chút thiếu kiên nhẫn, quay đầu nhìn Vân Chi Lâm cau mày: “Có gì thì nói mau đi, có…cái shit gì chứ!” Cô quá khó chịu nói được một nửa lại không nói nữa.

Vân Chi Lâm vừa nghe thấy đã trở nên vui vẻ: “Không ngờ Tịch Dao của chúng ta cũng nói tục. Đầu tiên, em không nhìn thấy trên cánh tay phải của những người kia đều có một chiếc phù hiệu màu đỏ sao?”

Cố Tịch Dao cố gắng nhớ lại, sau đó trầm tư nói: “Hình như là có….”

Vân Chi Lâm gật đầu một cách chắc chắn: “Không phải là hình như, mà là có. Với một luật sư mà nói không thể có những phán đoán mơ hồ được.”

Anh nói tiếp: “Em có nhận ra chỗ lúc nãy anh đỗ xe có vấn đề gì không?”

Cố Tịch Dao mím môi, khẽ lắc đầu.

Vân Chi Lâm dường như sớm đã đoán được: “Nơi anh dừng xe là dừng xe có thời hạn, khoảng thời gian từ lúc em nhìn thấy anh đến lúc lên xe, đúng lúc vượt quá thời hạn quy định, nói đúng ra là anh đã vi phạm quy định.”

Dường như Cố Tịch Dao đã hiểu ra được điều gì đó, nhưng cô vẫn có chút nghi hoặc hỏi: “Anh vi phạm quy định thì liên quan gì đến mấy dì đeo phù hiệu kia?”

“Đương nhiên là có rồi, cái này phải xem sự hiểu biết của em với tình hình chính trị đương thời. Điều khoản mới nhất: Để duy trì trật tự giao thông, tăng cường nỗ lực chống nạn đậu xe lộn xộn dưới lòng đường. Các tổ chức đường phố có nghĩa vụ hợp tác với cảnh sát giao thông trên các tuyến phố trong khu vực. Giám sát các phương tiện qua lại và có nghĩa vụ cung cấp bằng chứng về việc để xe bừa bãi trong khu vực.”

Bình Luận (0)
Comment