Chương 1455
Anna vừa nói vừa nhận lấy túi xách trong tay cô, sau đó quay người đến phòng bếp hâm nóng cơm canh cho Cố Tịch Dao.
Trình Trình và Dương Dương đều đã đi ngủ, Cố Tịch Dao cũng đi theo vào nhà ăn, đặt mông xuống ghế, rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.
Chẳng bao lâu sau Anna đã hâm nóng cơm canh xong: “Dao, nhanh ăn đi.”
Ngày ra tòa càng ngày càng gần, tinh thần của Luật sư Vương càng ngày càng trở nên căng thẳng. Anh ta đến văn phòng rất sớm.
Hôm qua anh ta xem hồ sơ cả ngày, cũng tìm kiếm nhiều vụ án liên quan khác.
Cuối cùng anh ta vẫn không tìm được phương án gì tốt có lợi cho vụ án này.
Trái ngược với anh ta, hôm nay vẻ mặt Cố Tịch Dao hớn hở tươi vui.
Cô đã có được tài liệu mà mình muốn, cũng không cần thiết phải đến nằm vùng trong công ty kia nữa. Thật sự là nghĩ tới cái đầu trọc kia đã cảm thấy rất buồn nôn.
Vân Chi Lâm đi từ phòng làm việc của mình ra: “Ha ha, xem ra hôm qua em đã có tiến triển mang tính đột phá?”
Cố Tịch Dao vỗ vỗ túi xách của mình: “Đó là điều đương nhiên, hơn nữa đồ vật mà em có được có yếu tố quyết định đến việc tuyên án.” Vừa nói cô vừa dùng khóe mắt liếc qua Luật sư Vương.
Giờ phút này sắc mặt của anh ta muốn nói nhục nhã bao nhiêu thì có bấy nhiêu nhục nhã.
Vân Chi Lâm khẽ gật đầu: “Đã như vậy thì em giao tài liệu đó cho Luật sư Vương xử lý là được rồi. Những chuyện còn lại hai người bàn bạc giải quyết đi, anh còn có chút việc phải đi ra ngoài một chuyến.”
Cố Tịch Dao lấy bút ghi âm từ trong túi xách giao cho Luật sư Vương.
“Luật sư Vương, hi vọng anh có thể tận dụng tốt chứng cứ này.”
Luật sư Vương cầm chiếc bút ghi âm này giống như là một loại sỉ nhục của Cố Tịch Dao đối với mình.
Rất khuya rồi Tam Hỗn mới đưa Tiểu Thiến đi vào công ty Giải Trí Mới.
Vừa đi vào liền thấy tổng biên tập đứng trước mặt anh ta với vẻ mặt nghiêm túc.
Tiểu Thiến rụt rè cúi đầu, trốn ở sau lưng Tam Hỗn.
Tổng biên tập nhìn thấy hai người họ thì giận không chỗ trút: “Đêm qua các người làm cái gì?”
Tam Hỗn nhai kẹo cao su trong miệng, nghiêng đầu nhìn ông già đứng trước mặt mình rồi mỉm cười: “Tổng biên tập Tiền, ngoài chuyện công việc tôi không cần thiết phải nói với ông những chuyện khác đúng không?”
Vừa nói anh ta vừa đưa tay nắm lấy tay Tiểu Thiến ở phía sau mình.
Sau khi Tổng biên tập Tiền nhìn thấy thì nghiến răng. Tất cả mọi người trong công ty đều biết rõ Tiểu Thiến là người của ông ta, không ngờ tên Tam Hỗn này lại dám khoe khoang ngay trước mặt ông ta.
Nếu không phải hiện tại anh ta là nhân vật mấu chốt thì đã tìm người trừng trị anh ta từ lâu rồi.
Sau khi thở một hơi dài nặng nề ông ta nói: “Chuyện ban đêm của cậu với cô ta tôi không có hứng thú biết. Tôi chỉ hỏi cậu đã làm gì sau giờ làm? Còn nữa, Tiểu Thiền đi đâu rồi, sao hôm nay không thấy đến?”
Vừa nhắc tới Tiểu Thiền, cơn giận của Tâm Hỗn lại lan tràn khắp nơi, đưa tay sờ vào chỗ hôm qua bị Bắc Minh Quân đánh.
“Tôi nghĩ là cô ta không dám tới. Hôm qua tôi đưa cô ta đến quán bar, không nghĩ tới cô ta là người của Bắc Minh Quân.”