Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1458

Chương 1458

Tiểu Thiến quan sát trên dưới người tới đây một chút: “Anh đợi ở đây một lát trước.” Nói xong, sau đó ra hiệu cho Tam Hỗn.

Tam Hỗn khẽ gật đầu, đưa hai người đi đến sau lưng Luật sư Vương, ngăn cản đường lui của anh ta.

Tiểu Thiến đi vào văn phòng tổng biên tập không bao lâu lại đi ra và nói với Luật sư Vương: “Anh qua đây đi, tổng biên tập của chúng tôi muốn gặp anh.”

Luật sư Vương bình tĩnh tự nhiên đi vào phòng tổng biên tập, ở phía sau anh ta còn có ba người bọn Tam Hỗn đi theo.

Tổng biên tập lão Tiền bình tĩnh tự nhiên đang ngồi sau bàn làm việc: “Cậu đến từ đâu? Tìm tôi làm gì?”

Luật sư Vương mỉm cười: “Tôi chỉ muốn nói chuyện một đối một với ông, tôi không muốn gặp những người khác.”

“Mấy người đi làm việc của mình đi, ở đây có tôi là được rồi.” Lão Tiền nói với Tam Hỗn.

Chỉ chốc lát sau trong phòng tổng biên tập chỉ còn lại lão Tiền và Luật sư Vương.

“Giờ cậu nên nói cho tôi biết cậu là ai đi, nghe nói trong tay cậu có thứ tôi muốn, chi bằng lấy ra xem một chút đi.” Đừng nhìn lão Tiền ăn nói khép nép lúc gọi điện thoại cho ông chủ của ông ta.

Giờ phút này ông ta đang ở trên mảnh đất nhỏ của riêng mình, đương nhiên là có thể tỏ vẻ bao nhiêu thì tỏ vẻ bấy nhiêu.

Luật sư Vương cười một tiếng: “Tôi là ai, ông không cần hỏi. Tôi chỉ muốn cho ông nghe một thứ.”

Vừa nói anh ta vừa lấy từ trong túi ra chiếc bút ghi âm từ bản ghi âm tối qua.

Đặt lên trên bàn.

Lão Tiền liếc nhìn chiếc bút ghi âm: “Ý của cậu là gì?”

Luật sư Vương không nói gì, chỉ cắm tai nghe lên sau đó đưa cho ông ta. Tiếp theo nhấn ấn nút phát ra.

Lão Tiền đeo tai nghe xong, nhíu mày lắng nghe cẩn thận nội dung bên trong.

Trong quá trình nghe còn thỉnh thoảng ngước mắt nhìn Luật sư Vương.

Một lát sau ông ta tháo tai nghe xuống, rất cảnh giác hỏi: “Làm thế nào cậu lấy được những thứ này? Cậu có quan hệ như thế nào với Bắc Minh Quân?”

Sở dĩ ông ta hỏi như vậy là vì hôm nay từ lời của những người khác ông ta cũng đã biết được ít nhiều những gì xảy ra đêm hôm qua.

Trong lòng ông ta cũng biết rõ là nhân vật như Bắc Minh Quân không phải là người họ dám động đến. Nhưng chỉ thị của ông chủ không thể không nghe, ông ta cũng chỉ là xuất phát từ sự bất đắc dĩ, bất chấp khó khăn chọc vào con hổ này.

Bây giờ sự xuất hiện của người này, lại còn cho ông ta nghe chính đoạn ghi âm tối qua, là địch hay bạn hiện tại ông ta rất khó phân biệt được.

Luật sư Vương mỉm cười vẫn không trả lời vấn đề của ông ta.

“Ông đừng quan tâm đ ến việc tôi làm thế nào có được, tôi cũng mặc kệ ai là Bắc Minh Quân. Tôi chỉ biết là thứ này đối với các người mà nói thì rất quan trọng.”

Lão Tiền khẽ gật đầu: “Anh bạn, cậu đã không muốn nói, vậy thì tôi cũng không gây khó dễ cho cậu nữa. Nói đi, món đồ này có giá bao nhiêu?”

Luật sư Vương hơi nhếch khóe môi lên, giơ ba ngón tay ra.

Bình Luận (0)
Comment