Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1569

Chương 1569

Sau đó anh cầm súng cao su lên, nhặt một viên đá nhỏ, ngắm cho chuẩn. Chỉ cần thả tay là chắc chắn sẽ có một con chim sẻ bị bắn chết ngay tại chỗ.

***

Nửa tiếng sau, Bắc Minh Quân nhỏ đã có thể dùng dây buộc được mười mấy con, mang về nông trại của cô Phương.

Sau đó cùng với người làm xử lý qua, rồi nhóm lửa lên, dùng que sắt nướng những con chim sẻ đã được sơ chế trên đống lửa, trong quá trình nướng còn rắc thêm chút muối tiêu.

Chỉ sau mười mấy phút, món chim sẻ nướng cháy cạnh bên ngoài, ngon mềm bên trong đã được hoàn thành rồi.

Dương Dương không ngờ lão ba chim chết của mình bình thường trong có vẻ như không hề quan tâm đến bất cứ chuyện gì, lúc nào cũng lạnh như băng.

Vậy mà hôm nay coi như đã cho thằng bé được mở mang tầm mắt rồi.

Bắc Minh Quân một tay cầm chắc chiếc súng cao su, tay kia nhặt một viên đá nhỏ ở dưới đất, đặt lên dây cao su.

Sau đó nhắm một bên mắt, vừa ngắm chuẩn con chim trĩ, vừa nhẹ nhàng kéo dây cao su ra sau.

Đến khi thời cơ chín muồi rồi, anh thả sợi dây cao su trong tay ra.

“Vút…”

Tiếng súng cá su không to, con chim trĩ trong lúc không quan sát, trong giây lát đã mất mạng rồi.

Nhìn thấy con chim trĩ bị bắn trúng, Dương Dương không kìm được sự phấn khích, cũng không để ý đến việc ba không cho nó di chuyển.

“Yeah…” Dương Dương hoan hô một tiếng rồi chạy qua.

Bắc Minh Quân cúi đầu nhìn chiếc súng cao su mình tự làm, anh nhướng mày, xem ra bao nhiêu năm trôi qua nhưng khả năng này của anh vẫn không hề bị mai một.

“Ba ơi, nhìn này!” Dương Dương đứng bên cạnh con chim trĩ, dùng tay nhấc chân chim giơ lên cho Bắc Minh Quân xem,

“Được rồi, cho nó vào trong túi cùng mang về luôn. Mẹ con mà nhìn thấy chắc chắn sẽ rất kinh ngạc cho mà xem.” Bắc Minh Quân cũng không nhịn được mà mỉm cười.

Dương Dương coi như đã được thấy tài năng mà ba mình giấu kín, ít nhiều gì cũng có chút ngưỡng mộ anh. Nhưng mà chỉ là một chút xíu thôi.

Đặt con chim trĩ vào túi xong, Dương Dương nhanh chân chạy đến trước mặt Bắc Minh Quân, giơ tay chỉ vào cây súng cao su trong tay anh: “Ba ơi, đây là cái gì thế ạ? Sao nhìn giống súng mà còn bắn đạn ra được nữa ạ?”

Bắc Minh Quân giơ súng cao su lên huơ huơ trước mặt Dương Dương: “Cái này gọi là súng cao su, hồi bé ba đã từng chơi cái này, cũng không khác gì đồ chơi mà con hay chơi đâu. Có điều cái này có thể coi là tổ tiên của súng đồ chơi đấy.”

“Ồ!” Dương Dương bỗng nhiên tỉnh ngộ, bình thường thằng bé cũng đã từng nghe bạn bè nhắc đến thứ này rồi, chỉ là chưa từng được nhìn thấy tận mắt.

“Ba ơi, cho con cái này được không…” Cuối cùng Dương Dương cũng không nhịn được mà hỏi một câu.

Thằng bé và Trình Trình giống hệt nhau, không đứa nào dám đòi hỏi Bắc Minh Quân điều gì, cơ bản là ba cho chúng cái gì thì chúng nhận cái đấy.

 

Bình Luận (0)
Comment