Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1589

Chương 1589

Cố Tịch Dao đúng là chịu thua anh. Cô bắt đầu nhanh nhẹn tháo từng chiếc quần áo ướt sũng trên người xuống sau đó ném sang một bên.

Bắc Minh Quân nghe phía sau truyền đến thay quần áo “sột soạt”, ý nghĩ xấu xa trong đầu anh lại bắt đầu rục rà rục rịch.

Lúc này, một Bắc Minh Quân nhỏ trên đầu mọc sừng, trên tay cầm theo cây chĩa đứng trên vai trái của anh nói: “Này! Anh cứ nghe lời của Cố Tịch Dao như vậy sao? Cô ấy bảo anh quay lại thì anh liền quay lại. Đừng quên, cô ấy là người phụ nữ của anh, anh có thể không cần để ý đến những gì cô ấy nói, cứ làm theo suy nghĩ trong lòng anh là được.”

Bắc Minh Quân nhíu nhíu mày, tiểu Bắc Minh Quân nói không sai. Người phụ nữ này đã có hai đứa con với mình rồi. Hơn nữa mấy năm nay, dù gần dù xa bọn họ cũng xem như là vợ chồng già rồi, cần gì phải để ý nữa chứ?

Ngay khi anh muốn xoay người lại, trên vai phải của anh lại xuất hiện một Tiểu Bắc Thần với vầng hào quang trên đầu, anh nói: “Anh không thể làm như vậy. Tuy Cố Tịch Dao đã sinh hai đứa con cho anh, nhưng mấy năm nay cô ấy nuôi hai đứa con cũng chịu không ít đau khổ. Vậy mà anh lại còn muốn bắt nạt cô ấy nữa sao? Nếu muốn có tương lai với cô ấy thì đừng quay đàu lại.”

“Này! Đừng nghe lời anh ta, anh là người đàn có quyền lực cao nhất. Anh không cần lo lắng những chuyện này, chỉ cần anh muốn, ai cũng không cản được anh.” Con quỷ tiểu Bắc Minh Quân bên trái tiếp tục đốt lửa.

Nhưng tiểu thiên sứ tiểu Bắc Minh Quân bên phải lại không muốn tỏ ra yếu thế: “Anh là đàn ông không thể bắt nạt Hoan Nhi đã âm thầm hy sinh cho anh nhiều năm như vậy. Tuy bên ngoài anh lạnh lùng nhưng trong lòng anh rất khát khao tình yêu và tình yêu cảm gia đình.”

Bắc Minh Quân cau mày, thực sự là bị hai vật nhỏ này làm cho rối tung lên.

Cuối cùng anh vẫn quyết tâm, âm thầm nói với với hai tiểu Bắc Minh Quân: “Cút đi!”

Thiên Sứ tiểu Bắc Minh Quân nhỏ khẽ mỉm cười với Bắc Minh Quân: “Anh đây mới đúng là một người đàn ông thật sự!”

Bắc Minh Quân thở dài một. Người đàn ông thật sự này đúng là không dễ làm.

Dù không có ý định quay lại nhưng anh vẫn trêu đùa Cố Tịch Dao.

Anh cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, sau đó chậm rãi nói : “Còn có một phút .”

“Này, thời gian nào có nhanh như anh nói vậy! Anh ăn gian.” Cố Tịch Dao tiếp tục bận rộn thay quần áo.

Lúc này Bắc Minh Quân cũng không để ý đến sự phản đối của cô, một lát sau anh bắt đầu đếm ngược : “Mười…”

“Chín…”

“Tám…”

Đợi đến khi Bắc Minh Quân đếm tới “Một” anh cũng đột nhiên quay người lại.

“A!” Cố Tịch Dao còn chưa kịp kéo dây kéo, cả người hoảng sợ, tay chân run lên.

Khóa kéo kẹt giữa chừng không kéo lên được nữa.

Cô tức giận trừng mắt nhìn Bắc Minh Quân: “Đều tại anh, đếm ngược cái gì chứ? Nhìn chuyện tốt của anh làm đi.” Cô vừa nói vừa dùng sức kéo dây kéo lên.

Bắc Minh Quân khẽ mỉm cười: “Chuyện này làm sao có thể trách tôi được.” Vừa nói anh vừa đi về phía Cố Tịch Dao.

Anh cúi đầu nhìn xuống vị trí của dây kéo, vừa vặn kẹt ngay dưới ngực.

Anh cũng không quan tâm có đồng ý không, gạt tay cô sang một bên, một tay anh cầm khóa kéo phía dưới, một tay kéo kéo đầu, kéo thẳng lên trên.

 

Bình Luận (0)
Comment