Chương 169
Sở Dung Triết chen vào: “Bớt thả thính lại. Với cái giọng vịt đực của cậu, mà cũng lăn lộn ở giới giải trí. Lừa những cô gái không biết gì thì thôi, với một cô gái với lối suy nghĩ hiện đại như Tịch Dao, cậu nghĩ cậu có thể chớp mắt vài cái, tỏ vẻ đáng yêu là có thể lừa được sao?”
Antony cảm thấy ấm ức bĩu môi.
“Haha…” Cố Tịch Dao không khỏi bật cười thành tiếng.
Nhìn hai anh chàng đẹp trai nói qua nói lại nhau, hóa ra lại là một chuyện vui đến như vậy.
“Tịch Dao, đến đây, chúng ta uống rượu tiếp.” Sở Dung Triết đưa ly rượu cho cô.
Cô vô thức nhìn về phía Bắc Minh Quân, người đàn ông đang cầm ly rượu ban nãy của cô, sắc mặt trầm xuống.
Cơ thể cô khẽ run rẩy, nhưng cô vẫn nhận lấy ly rượu mới từ Sở Dung Triết.
Không mạnh giống như loại rượu ở quán bar của Bạch Điệp Quý hôm đó, vị rượu này, hôm nay uống vào, cực kì có cảm giác.
Không chút do dự, cô đổ hết ly rượu vào miệng.
Bạch Điệp Quý vẫn yên lặng đứng bên cạnh nãy giờ, nói: “Hay là chúng ta chơi một trò chơi đi?”
“Trò chơi?” Antony lập tức trở nên tràn ngập hứng thú.
“Được thôi, mọi người cùng chơi!” Sở Dung Triết cười phối hợp: “Tịch Dao, em thấy được không?”
Cố Tịch Dao đỡ trán, phồng má lên, gật đầu.
Trong phòng ba vẫn còn vài người phụ nữ tiếp rượu, cũng đều bày tỏ ý tán đồng.
Chỉ còn lại duy nhất Bắc Minh Quân.
Mọi người đều chờ mong nhìn về phía anh.
Chỉ thấy Bắc Minh Quân lạnh lùng, nhíu chặt may, trong giọng nói khàn đặc thể hiện sự thiếu kiên nhẫn: “Chỉ biết chơi thôi!”
“Anh hai, đừng khó tính như vậy nữa, nhanh chóng qua đây đi.” Antony vẫy tay với Bắc Minh Quân, gương mặt vui vẻ.
Vì vậy, mọi người đều ngồi ổn định trên sofa.
Nhất thời, trong phòng bao trở nên yên tĩnh, mấy anh chàng đẹp trai trong phòng ngầm ra hiệu với nhau.
Cố Tịch Dao bị nhét giữa Antony và Sở Dung Triết, một cảm giác bất an hiển hiện trong lòng cô…
Bạch Điệp Quý lấy một chai rượu rỗng, đặt lên trên bàn.
“Bắt đầu thôi!” Nói xong, anh ta bắt đầu xoay chai rượu.
Chai rượu dần dần ngừng lại, ván đầu tiên, miệng chai rượu chỉ vào Cố Tịch Dao.
Cô bất lực thở dài một hơi, dự cảm của cô từ trước đến nay vẫn luôn rất chuẩn.
Bạch Điệp Quý cười: “Tịch Dao, sự thật hay thử thách?”
Cô nhíu mày, cầm ly rượu lên nhấp một ngụm nói: “Sự thật đi.”
Cô thật sự không muốn chơi thử thách với bọn họ.
“Vậy tôi hỏi nhé… lần đầu tiên của cô là với ai?”
“Phụt!” Cố Tịch Dao vẫn chưa kịp nuốt rượu xuống, thì đã phun ra ngoài.