Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1843

Chương 1843

Không phải anh ta không muốn đăng ký kết hôn với Lạc Kiều, chỉ là hôm nay cảm xúc của cô có vẻ càng nhiều là bốc đồng, hoàn toàn không giống lúc trước cô nói cho cô một chút thời gian thích ứng.

“Nè, chú Hình Uy, có phải là chú không muốn không thế?” Lạc Kiều thấy Hình Uy không tỏ vẻ gì, thì nhíu nhíu mày, nói: “Xem ra những việc lúc trước chú làm đều là để gạt tôi, đến thời điểm quyết định lại bỏ dở giữa chừng chứ gì. Đứa nhỏ này tôi không cần nữa !”

Lạc Kiều nói nói liền giơ tay muốn đánh vào bụng mình, lúc này phải nói phản ứng của Hình Uy đúng là nhanh thật, anh ta lập tức túm lấy tay Lạc Kiều, thuận thế kéo cô lại, ôm vào lòng.

Vẻ mặt anh ta cực kỳ nghiêm túc, chân thành, nói: “Tôi chưa bao giờ lừa gạt em hết, bây giờ không, sau này cũng sẽ không. Tôi rất muốn được sống cùng em, được chăm lo cho con của chúng ta. Tôi chỉ lo em quyết định quá vội vàng, chưa suy nghĩ cẩn thận, về sau lại hối hận thôi.”

Cố Tịch Dao cùng Anna nghe được lời này của Hình Uy, cũng nhịn không được gật đầu với anh ta.

Tuy tầng giấy cửa sổ này đã bị chọc thủng, nhưng đối mặt với mong muốn sắp trở thành hiện thực, Hình Uy lại vẫn bình tĩnh dị thường.

Anh ta không những không ích kỷ nhân cơ hội giữ lấy Lạc Kiều cho riêng mình. Mà lập tức đứng ở góc độ của Lạc Kiều, suy nghĩ cho cô.

Tâm tình kích động của Lạc Kiều lúc này cũng dần dần hòa hoãn lại.

Cô nhìn Hình Uy đang đứng trước mặt mình, có thể nói trước giờ cô chưa từng tỉ mỉ nhìn Hình Uy như vậy bao giờ.

Người đàn ông từ vẻ ngoài cho đến cốt cách đều tỏa ra khí chất cương nghị này, lúc này sau lưng dường như phát ra vẫng sáng chói mắt.

Cô vươn tay, nhẹ vuốt v e gò má có chút góc cạnh của Hình Uy, ấm áp không ngừng trào dâng trong lòng.

Cuối cùng, cô chủ động hôn Hình Uy một cái.

“Yah ~” Cố Tịch Dao hô lên một tiếng, vội vàng lấy tay che lại mắt Trình Trình.

Nhưng lúc này, cả cô và Anna đều vui mừng cho Lạc Kiều đã tìm được một bến đỗ tốt đẹp, cũng vì cô mà rơi những giọt nước mắt hạnh phúc.

Một lát sau, Trình Trình dùng bàn tay nhỏ của mình gỡ tay mẹ ra: “Mẹ, mẹ cản tầm mắt của con rồi.”

“Nhóc con, mau vào phòng đi. Đây là chuyện không phù hợp với con nít biết chưa hả?” Cố Tịch Dao nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt.

“Này thì có là gì chứ, trên ti vi không phải vẫn chiếu đầy đấy à. Con cảm thấy đây mới là phương thức biểu đạt tình cảm tốt nhất giữa người với người đấy.” Trình Trình lúc này lại nói đến đúng lý hợp tình.

Mới đầu, Hình Uy được Lạc Kiều hôn mà ngây ngẩn cả người, đầu óc đều trống rỗng hết cả. Nhưng sau đó, anh ta cũng bị lây nhiễm bởi tình cảm chân thành Lạc Kiều dành cho mình.

“Đủ rồi, đủ rồi đấy, đợi hai người đăng ký xong, vào phòng đóng cửa thì muốn làm gì cũng được hết. Còn bây giờ, phải chú ý còn có trẻ con ở đây chứ.” Cố Tịch Dao cười nói.

Đến lúc này Hình Uy và Lạc Kiều mới ý thức được hành động vừa rồi của mình, đúng là không thích hợp làm ở đây.

Hình Uy vội vàng đỡ Lạc Kiều thẳng người dậy, sau đó cả mặt hồng thấu vò vò tóc, tay chân đều không biết phải đặt ở đâu.

Mãi mới nặn ra được một câu: “Không còn sớm nữa, tôi phải về đây.”

Lạc Kiều cũng không giữ anh ta lại, mà phất phất tay với anh ta: “Trên đường chú ý an toàn.”

***

Bắc Minh Quân đang ngồi trong thư phòng đọc sách, đã lâu lắm rồi anh không yên lặng ngồi đọc sách một mình như thế.

Bình Luận (0)
Comment