Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1938

Chương 1938

Cậu ba Nguyễn cúp máy, mặt mày âm trầm đến cực điểm.

Tô Khiết tối nay ở khách sạn?

Hơn nữa còn ở cùng một phòng với Đường Bách Khiêm?

Ít nhất bọn họ bây giờ còn ở trong một phòng!!

Cậu ba Nguyễn lúc này cũng không tiếp tục ngồi được nữa, ngay sau đó, anh nhanh chóng đứng dậy, đi ra khỏi phòng.

Khách sạn Hill có cổ phần của Nguyễn thị, cho nên cậu ba Nguyễn muốn tra chút thông tin thì rất nhanh, rất tiện.

Ở trên xe, cậu ba Nguyễn trực tiếp gọi điện cho giám đốc của khách sạn.

“Tra cho tôi phòng mà Tô Khiết đặt?” Điện thoại vừa kết nối, không đợi giám đốc khách sạn mở miệng, cậu ba Nguyễn nói thẳng.

“Vâng, vâng.” Giám đốc nghe ra giọng nói của cậu ba Nguyễn, cung kính đáp, giám đốc vốn muốn đến đại sảnh tra.

“Ông dùng thông tin nội bộ để tra.” Ở đầu bên này, cậu ba Nguyễn lại đột nhiên nhắc một câu.

Giám đốc sững người, đột nhiên nghĩ tới quan hệ giữa Tô Khiết và tổng giám đốc, giám đốc thầm hít một hơi, sau đó vội đáp: “Được, tôi biết rồi.”

Loại tình huống này, vừa nghe là biết có chuyện rồi!

Nghe giọng điệu này của tổng giám đốc giống như đến bắt gian, nếu như đến tiền sảnh, chắc chắn có thể biết được càng nhiều thông tin, nhưng chuyện này chắc chắn không thể lẳng lặng được.

“Nguyễn tổng, tra được rồi, cô Tô 5h58’ chiều nay đã đặt một phòng, là phòng 2809.” Giám đốc khách sạn nhanh chóng giúp cậu ba Nguyễn tra ra.

Phòng 2808 là phòng tổng thống, có thể ở một người, cũng có thể ở hai người…

Mắt của cậu ba Nguyễn từng chút từng chút nheo lại, nhất thời không nói gì.

“Tổng giám đốc, có cần tôi lại điều tra, xem thử người ở trong…” Giám đốc khách sạn không có nghe thấy tiếng của anh, bèn hỏi dò một câu.

Loại tình huống này, mấu chốt nhất là người ở trong, nếu như Tô Khiết ở một mình, vậy thì không có gì, nếu như còn có người khác, chuyện này phức tạp rồi.

Cho nên, giám đốc cảm thấy cần xác nhận lại.

“Không cần.” Mắt của cậu ba Nguyễn tối sầm, trực tiếp cắt ngang lời của giám đốc, lúc này giọng nói của anh lạnh băng đến mức khiến người ta rét run.

Cơ thể của giám đốc khách sạn run run, không có dám nói gì nhiều nữa, ông ta nghe thế nào chuyện này dường như rất nghiêm trọng.

Cậu ba Nguyễn cúp máy, dùng thời gian không đến nửa tiếng, chạy đến khách sạn Hill.

Anh trực tiếp đỗ xe ở bãi đỗ xe xong, sau đó từ hầm đỗ xe đi thẳng lên tầng 28.

Lúc này, trong phòng 2809, hai mắt Tô Khiết nhìn chằm chằm vào máy tính, thần sắc ngưng trọng.

“Cuối cùng có một chút tiến triển.” Người ngồi bên cạnh Tô Khiết gỡ tai nghe xuống, bỏ kính xuống, thở phù một hơi: “Có điều, như này vẫn còn lâu mới đủ, còn phải tiếp tục.”

“Ừm.” Tô Khiết trầm giọng đáp, chỉ từng này, đương nhiên còn xa mới đủ.

Bình Luận (0)
Comment